Chương 15: Ngọc diện Tiểu Phi Long trở lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sáng...

   Đêm đầu tiên ngủ ở nhà mới mọi thứ đều rất tốt, chỉ có điều, sáng thức dậy, Duệ Duệ giữ tuyệt chiêu "nhắm mắt đi đường" độc nhất vô nhị như một truyền thống và áp dụng vào nhà mới, do không quen đường, cô đập đầu một phát vào tủ, đập hông vào cạnh bàn. Sau hai lần "chiến tranh ác liệt" mà đều thua, cô bèn bất đắc dĩ mở mắt rồi đi vào nhà vệ sinh.

   Vừa cất cái bàn chải vào lọ thì có tiếng đập cửa:

   - Lâm Duệ Duệ, là cô ở trong đấy đúng không? Ra ngay đi cho tôi còn đi vệ sinh.

   - Tối qua anh nói là hôm nay anh không phải đi làm cơ mà.

   - Thì sao?

   - Vô công rồi nghề như anh có ra ngoài đâu mà vội vàng thế làm gì?

   - Này, cô đừng có mà không biết điều. Vô công rồi nghề không có nghĩa là không sử dụng nhà vệ sinh.

   - Từ từ, tôi trang điểm xong cái đã.

   - Phòng cô có bàn trang điểm mà

   - Nhưng vào rồi tôi ngại ra lắm.

   30 phút sau...

   " Rầm, rầm, rầm"

   - Lâm Duệ Duệ, rốt cuộc là cô đang trang điểm hay là đang phẫu thuật thẩm mĩ. Cô có ra ngay không thì bảo.

   - Nếu phẫu thuật thẩm mĩ thì anh nghĩ tôi sẽ phẫu thuật bộ phận nào?

   - Tôi không cần biết. Tóm lại là cô có ra hay không?

   - Anh nói ngực tôi lép, thực ra nâng ngực cũng dễ dàng lắm, nhưng hơi lâu. Cố mà đợi đi.

   - Thôi, cô không cần làm gì hết. Cô thế này là đẹp lắm rồi. Ra đi mà, làm ơn đấy!

   Duệ Duệ cảm thấy buồn cười liền mở cửa, thực ra hôm nay cô dậy sớm, thời gian thư thả nên muốn trêu Hạo Thiên một tí, nào ngờ khi mở cửa, cô lại không thể bước ra vì nhìn thấy bộ dạng của anh. Duệ Duệ tủm tỉm cười:

   - Này tôi bảo, vừa nãy ở trong, tôi nghĩ, liệu anh có thể đổi cho tôi...

   - Tránh ra cho tôi vào.

   "Rầm". Một tiếng đóng cửa nhanh gọn vang lên, Duệ Duệ ngơ ngác đứng ở ngoài, lòng thầm nghĩ:"Có vẻ buồn thật. Hừ, có nửa tiếng mà đã không chịu được. Chả vui tí nào."

   Duệ Duệ vào phòng sửa soạn đi làm. Sau đó, cô ra ban công phơi đồ mà cô mới bỏ vào máy giặt lúc nãy:

   - Aaaaaaaa..... Hạo Thiên, anh đang vo ve ở xó xỉnh nào, ra đây mau.

   Hạo Thiên bình thản đi ra ban công phơi quần áo:

   - Sao thé?

   - Này, đây là tất của anh đúng không?

   - Ừ.

   - Anh có biết là tôi đang giặt đồ lót không. Anh cho tất của anh vào đây làm gì.

   - Tôi giặt.

   - Tôi không cần biết, bây giờ tôi phải đi làm, anh phơi đồ cho tôi.

   Duệ Duệ hầm hầm bỏ vào nhà, Hạo Thiên mở cửa máy giặt, nhăn mặt nhìn đống đồ lót thiếu gợi cảm ở bên trong một cách chán nản.

.......................................

   Cuối tuần...

   Sau vài ngày sống yên ổn với nhau, Duệ Duệ và Hạo Thiên lại tiếp tục cãi vã vì phi vụ trang trí ban công.

   Căn hộ của dì Lệ Na có hai ban công, một ban công phơi đồ, một ban công ngăm cảnh. Ban công ngắm cảnh khá rộng rãi, khuynh hướng nhìn ra công viên. Tuy vậy, nó lại không được để ý trang trí lắm. Sau bao đề cử của mọi người, hai đề cử được đưa ra chọn lựa so sánh:

   1. Đề cử của Duệ Duệ: Trang trí cây xanh nhỏ và ở giữa ban công đặt một bàn trà.

   2. Đề cử của Hạo Thiên: Trang trí cây xanh nhỏ và đặt ghế nằm nghỉ ngoài ban công.

   Vấn đề cây xanh vì cùng chung ý kiến nên chúng ta không bàn đến. Nhưng một vấn đề then chốt dẫn đến cãi nhau là: ghế nắm và bàn trà.

   Duệ Duệ nói:

   - Anh đừng tưởng anh cứ nắm trên ghế như bị liệt cả người, tay cầm quyển truyện tranh, mắt đeo kính dâm như thằng mù là anh thanh lịch văn minh an tĩnh. Nếu thế thì thà đặt bàn uống nước, buổi tối mọi người cùng ngồi nói chuyện tâm sự, có phải tốt hơn không.

   - Này, cô rốt cuộc là giống vật gì thế hả. Sáng ăn, trưa ăn, chiều ăn, tối ăn, đêm lại ăn. Cuộc đời cô sao chỉ có ăn thế nhỉ.

   - Tôi dù là con gì cũng không can dự vào cuộc sống bại liệt của anh. Tôi nói cho anh biết, nói chuyện là một phương thức giao lưu tốt, còn nếu suốt ngày nằm im như chết rồi đọc sách giống anh là khuynh hướng của những kẻ tự kỷ. Thích thì anh bê ghế nằm ra chỗ phơi quần áo mà ngồi.

   Hạo Thiên nghiên răng:

   - Này, tôi nói này, tôi có hai lí do vô cùng chính đáng để không ra chỗ phơi quần áo ngồi. Cô có muốn nghe không.

   - Nói.

   - Thứ nhất, tôi không thể an tĩnh đọc sách khi mà ở trên đầu là một cái áo lót đang nhỏ nước tong tong xuống mặt.

   - Tiếp.

   - Trước khi nói lí do thứ hai, tôi hỏi cô, hồi cấp ba cô đã từng học qua lớp sinh lí hay chưa?

   Duệ Duệ thản nhiên trả lời:

   - Cô giáo chúng tôi ngại không dám dạy. Học sinh cũng ngại không dám học.

   - À. Thế thì hôm nay tôi đành phải bỏ ra chút thời gian dạy cho người thiếu văn hóa sinh lí như cô vậy.  Cô có hiểu về khoái cảm của nam giới không? Chúng tôi tuy khoái cảm mạnh mẽ nhưng cũng có chọn lọc. Cô thử nghĩ xem, tôi ngồi đọc sách, lâu lâu lại ngửa cổ ra đằng sau cho thoải mái một tí, nhưng khổ nỗi, cứ ngửa đầu lên là nhìn thấy cái áo lót thiếu gợi cảm của cô. Cô nhìn xem, áo của cô rốt cuộc là cái thể loại gì thế. In hình Hello Kitty, Doraemon. Xin lỗi, tôi thực sự không có hứng thú.

   Mọi người xung quanh giả bộ không nghe thấy. Duệ Duệ mặt đỏ tía tai, mắt trợn lên nhìn Hạo Thiên:

   - Anh... đồ vô liêm sỉ.

   Rồi cô ngúng nguẩy đi vào phòng, Hạo Thiên bật cười khoái trá. Lần đầu tiên anh cãi cùn mà thắng cô!

   Kết quả của cuộc thi:

   Sáng hôm sau, dì Lệ Na cùng Khiêm Chính đi tới trung tâm thương mại mua một bộ bàn trà.

   Hạo Thiên thua trận!

   T/giả: Chắc các bạn cũng đang thắc mắc là tại sao đúng không, mình cũng không biết nữa.

   Nói chung, Duệ Duệ cũng có những thay đổi rất nhiều so với trước kia. Cô của hiện tại, ngày ngày đi làm, tối về đấu khẩu với Hạo Thiên. Cuộc sống của cô, sự bận rộn vui vẻ của cô làm Triệu Minh bị chìm vào quên lãng. Nỗi đau nhiều ngày không có cơ hội được khơi dậy chủ động phủ bụi mờ, lớp bụi tuy mong manh nhưng đủ để cô không còn suy nghĩ nhiều về anh. Cô của hiện tại chính là Ngọc diện Tiểu Phi Long của ngày xưa: thoải mái, tự do, phong lưu, phóng khoáng. Một Tiểu Phi Long vô lo vô nghĩ, trong đầu chỉ toàn là những kế sách chơi xỏ Hạo Thiên. Hạo Thiên thực sự không biết rằng, nhiều lúc Duệ Duệ muốn nói:

   - Hạo Thiên, cảm ơn vì đã xuất hiện.

   Đúng. Nhờ có anh, Ngọc diện Tiểu Phi Long trở lại rồi

-----------------------------------------

Xin lỗi mọi người vì đã đăng chap muộn

Vì một vài lí do cá nhân do mama mk gây ra nên truyện bị đình trệ

xin lỗi mọi người!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net