Chương 3: Gặp mặt Takemichi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa đạp chân chống xe xuống, Mikey đã chú ý đến thân ảnh người con gái tóc trắng như tuyết kia. Như một thói quen, cậu ta nhìn cô cười nhẹ

-" Oi, Sayuri. Lâu rồi không gặp, sao đến sớm vậy?"

-" Chúng ta vừa gặp nhau hai ngày trước, Mikey ạ. Baji đã chở tôi tới đây đó, xịn không?" Vừa nói cô vừa chỉ tay vào con người đứng kế bên mình

Không biết có phải tâm linh tương thông hay không, Draken nghe thế cũng có suy nghĩ giống y đúc cô

-" Baji sao lại tốt tính thế? Tối nay trời sẽ mưa hả?"

-" Cậu đang có suy nghĩ giống tôi đấy Draken"

Với cái vị trí gần kề Sayuri như thế, Baji dù không muốn nghe cũng phải lọt vào tai được một vài câu. Khoé miệng cậu ta giật giật vài cái, như kiểu hận không thể lặc cổ con nhỏ này ngay tại đây. Baji lên tiếng một cách đầy bất lực

-" Cậu mà nghi ngờ tôi như thế thì chắc chắn không có lần sau đâu Sayuri ạ. Cậu đang làm tôi buồn đấy"

-" Ôi trời! Có lần sau nữa sao?" Sayuri tỏ vẻ kinh ngạc khiến cho tâm trạng của Baji trầm xuống, cậu ta mở miệng định nói gì đó nhưng lại nghẹn ứ ngay cửa họng, bực tức quay đầu đi nơi khác.

Biết đã đùa hơi quá trớn, Sayuri đành phải chữa cháy cho chính việc mình gây ra

-" Baji giận hả? Tôi xin lỗi, lần sau đành phiền cậu nữa rồi" Xong, cô còn nở thêm nụ cười dịu dàng trên môi

Hiếm lắm mới có ai đó chịu làm người chở cô đi mỗi lần họp băng, mà Sayuri  còn không biết điều đi chọc Baji. Cô cảm thấy mình thật hồ đồ

Vẫn đang bận nói chuyện với Baji để cậu ta nguôi ngoai nỗi hờn, Sayuri không một chút phòng bị hứng chịu câu hỏi đầy ngây ngô mang tính sát thương khá cao vào điều kiện kinh tế cô đang có. Chưa bao giờ cô muốn Mikey dán cái miệng lại như lần này

-" Sao không lấy đại một cái xe nào đó đi? Cậu đi bộ hoài không biết mệt à?" Mikey như có như không mà chọc đúng vết thương của cô. Nếu không phải do gương mặt đầy uy tín đó, Sayuri đã nghĩ là cậu ta cố tình. Cô bất đắc dĩ lắc đầu

-" Cậu giả ngây đấy à? Nói lấy là lấy ở đâu? Với cả tôi không có nhiều tiền, cũng không biết chế tạo xe như các cậu. Được chưa?"

Đã không đề cập đến thì thôi, mà đã nói ra thì cũng thật ngượng. Mang tiếng là nhân vật quan trọng trong Touman- một băng đua xe chính gốc, trong khi mọi người đều đi moto phân khối lớn, rồ ga ầm trời thì cô lại lựa chọn đi bộ một cách nhẹ nhàng, thùy mị. Nhưng điều đó không có nghĩa là Sayuri không biết chạy xe nhé. Cái gì cô cũng biết, là do không có cơ hội phô diễn thôi

Bỗng nhiên, Sayuri có cảm giác thân ảnh mềm mại nào đó bao phủ lấy người mình. Cúi đầu xuống để nhìn cho kĩ, cô mới biết được người ấy là Ema, em gái của Mikey. Có vẻ như ôm thôi chưa đủ, Ema còn dụi dụi vào người cô sâu thêm một chút khiến Sayuri có chút nhột, cô đành đưa tay vỗ nhẹ lên vai em ấy

-" Buông chị ra Ema, chị sẽ rất khó thở nếu em cứ ôm chặt chị như thế"

-" Vâng vâng. Em đã nhớ chị lắm đó" Dường như còn một chút phụng phịu, Ema đã chu môi lên nhìn cô. Sayuri cũng không biết nói gì hơn với cái tính cách trẻ con này, nhỏ hơn có một tuổi thôi cô có cảm giác tận mười một tuổi luôn vậy, dù sao thì cô bé này bám cô cũng được năm sáu năm rồi chứ chẳng ít. Sớm muộn đã quen.

-" Thôi nào Ema, thấy người kia không?" Draken chỉ tay vào người con gái đứng bên cạnh Takemichi, mắt thấy em gật đầu, cậu ta nói tiếp "Tiếp đón Hinata trong thời gian họp được chứ? Em có quen mà"

-" Được thôi. Em đi nhé chị Sayuri" Ema chào tạm biệt cô rồi kéo Hinata đi thẳng, từ đầu đến cuối đều chẳng ngó ngàng gì đến Takemichi

-" Ừ, gặp em sau Ema"

-" Xem ra Ema vẫn quý cậu hơn người anh trai này nhỉ? Mà này, dạo gần đây công việc có ổn không?" Mikey quan tâm hỏi cô

-" Vẫn ổn, hoặc có thể nói là rất tốt. Họ giúp đỡ tôi nhiều lắm, nên tôi vẫn có đủ tiền sinh hoạt hàng ngày, học phí thì đã có học bổng lo rồi."

-" Học giỏi đúng là một thế mạnh ha Sayuri?" Mitsuya từ đâu chen chân vào cuộc nói chuyện giữa cô và người đứng đầu Touman. Nghe hỏi, Sayuri cũng gật đầu hưởng ứng

-" Đúng rồi"

-" Ma ma~, Sayuchi chính là thiên tài mà. Hàn huyên thế là đủ rồi, Kenchin tập hợp mọi người lại, còn Takemichi theo tao" Dứt lời, Mikey đã nghiêm túc trở lại. Nhìn cậu ta ra dáng tổng trưởng của một băng đảng thật sự, nó rành rành khiến Sayuri không thể phủ nhận được.

Chỉ sau một tiếng thông báo của Draken, tất cả mọi người đã tập hợp đầy đủ ở hai bên, cúi gập người 90° khi thấy Mikey, Draken và Sayuri bước vào. Tất cả đều đồng thanh hô lớn " Đã vất vả rồi, Tổng Trưởng"

Sayuri đi sát Mikey và Draken, theo sau còn có Takemichi. À mà nói chưa nhỉ? Trong băng Touman, cô chính là vị phó tổng trưởng thứ hai ngoài Draken, đồng thời mang theo một vài tính chất đặc thù, Sayuri gần như được coi là ngang hàng với Mikey.

Đến gần nơi cao nhất, cô cùng Draken đồng loạt dừng lại, chờ đợi Mikey bước vào vị trí và bắt đầu cuộc gặp mặt

-" Lần họp này nói về Moebius, có lẽ chúng ta sẽ giao chiến với chúng vào khoảng thời gian lễ hội Musashi diễn ra" Mikey ngồi xuống bậc cao nhất, mắt cậu hướng về Mitsuya

-" Mitsuya, giải thích cho Takemichi đi!"

-" Ờ!" Cậu ta tiếp nhận rồi bắt đầu quá trình nhồi nhét thông tin cho chàng khờ kia, nhân dịp này Sayuri cũng đứng nghe ké. Cô chẳng hề biết đến mấy băng đảng khác ngoài Touman, thời gian chủ yếu của cô là học và kiếm tiền, thỉnh thoảng thì tham gia hoạt động của băng nên đó đều là những thứ Sayuri chưa từng để ý

Theo như lời Mitsuya nói, Moebius chính là băng đảng kiểm soát Shinjuku lâu hơn Touman 2 thế hệ. Và tổng trưởng hiện tại là Osanai. Đáng chú ý hiện tại là tri kỉ của Pachin bị đánh hội đồng và bị ép phải thấy chúng cưỡng hiếp bạn gái của mình.

Chợt, Pachin và Peyan bước tới đạp vào lưng Takemichi một cái khiến cậu ta chúi mặt xuống nền đất, miệng còn quát tháo cho rằng Takemichi đang trù ẻo Touman sẽ thua. Mitsuya đứng ra can ngăn nhưng lại phản tác dụng, thành ra lại là hai cậu ấy cãi nhau. Cả ngày hoạt động liên tục đã khiến Sayuri đủ mệt, lâu lâu được bữa họp băng thì mấy người lại cãi nhau, lũ này đang chê cô chưa có đủ nỗi phiền đấy hả?

-" Pachin, im đi, tôi biết cậu bức xúc nhưng chúng ta cần bàn việc. Được chứ?" Sayuri nhẹ giọng nhắc nhở, hai chữ cuối cùng mang tính chất hỏi nhưng cái nhăn mày cau có mà cô trao cho cậu ta cũng đủ hiểu ý ngầm câu nói

-" Được, xin lỗi Sayuri"

Trầm ngâm một lúc, Mikey cuối cùng vẫn là hỏi ý kiến Pachin

-" Vậy bây giờ mày có muốn đánh không Pa?"

-" Moebius hơn chúng ta hai thế hệ, tao nghĩ băng của chúng ta không nhất thiết phải giao chiến với chúng vì việc này" Pachin trả lời câu hỏi của Mikey, tuy có vài phần lo sợ trong đó nhưng cô có thể thấy rõ cậu ta không cam lòng

-" Tao đang hỏi là mày đánh hay không?" Xem như bỏ ngoài tai những gì Pa nói trước đó, Mikey chỉ chú trọng hai quyết định chính. Cắn rứt một hồi, cuối cùng Pachin đã can đảm nói lên mong muốn của mình, rằng cậu ta sẽ đánh

Nghe xong, Mikey chợt bật cười

-" Tao biết mày sẽ thế mà. CÓ AI PHẢN ĐỐI VIỆC GIÚP ĐỠ PACHIN KHÔNG?"

Không khí im lặng trong vài giây, biểu thị răng mọi người đều đồng ý về việc này. Mikey đúc kết lại buổi họp

-" Không có ai, vậy vào ngày 3/8 chúng ta sẽ quyết chiến với Moebius. Tất cả giải tán"

Kết thúc, khi mọi người đã gần về hết, Mikey đứng lại gặp tôi, cậu ta hỏi một câu gần như lặp đi lặp lại:

-" Lần này có tham gia không Sayuri?"

-" Vẫn là không, nhưng yên tâm đi, tôi sẽ xuất hiện lúc các cậu cần" Ngưng một chút, cô quay sang Draken với nét mặt khá nghiêm trọng " Và cậu nữa, Draken. Từ nay đến lúc đó hãy cẩn thận. Tôi đã mơ thấy việc cậu bị Kiyomasa đâm, lúc đó hắn ta mặc trên người bang phục Mobius. Mà cậu cũng biết rồi đó, mấy cái giấc mơ với linh cảm của tôi hiếm khi sai lắm"

-" Ừ, cảm ơn. Tôi sẽ cẩn thận"

-" Được rồi, Mấy cậu về trước đi. Tôi có chút chuyện muốn làm"

Thở ra một hơi mệt mỏi, cô cất giọng gọi chàng trai tóc vàng.

-"Takemichi. Ra đây, tôi có vài thứ muốn trao đổi với cậu"

15-7-2021
---

Với tình trạng diễn biến hiện tại, tôi nghĩ độ dài sẽ khoảng 20 chương thôi. Còn lúc viết như thế nào thì tôi chưa biết. Thú thật thì tôi không có nhiều ý tưởng lắm nên sẽ men theo những thời gian trận chiến có sẵn.

Dự tính dàn harem sẽ có Mikey, Baji, Kazutora, Sanzu và Izana. Còn anh em nhà Haitani tôi còn có một chút phân vân về việc nên hay không, hãy cho tôi một chút ý kiến. Đừng bơ tôi nhá ◉‿◉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net