2. Stony | BruceNat | Thorki

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Đào Bự.

Thể loại: oneshort, cute, comfort.

Pairing: Steve Rogers x Tony Stark | Thor x Loki | Bruce Banner x Natasha Romanoff.

Summary:

Một ngày ở cùng với Tony năm tuổi và Loki cũng năm tuổi nốt.

.
.

.
.
.
.

Trụ sở Avengers - 8:00 am

"What the---"

"Mọi, mọi người ơi!"

Vừa sáng sớm ra mà tại trụ sở đã ồn ào. Clint phải dụi mắt tận mấy lần mới có thể hoàn hồn lại khi thấy Captain America của chúng ta hớt hải chạy ra trong bộ đồ ngủ hết sức kì lạ. Clint bắt đầu bật chế độ chiến đấu. Việc làm vị đội trưởng của chúng ta hoảng hốt khi chưa quần áo chỉnh tề thế này chắc chắn là có địch đã trà trộn hoặc việc gì nguyên hiểm lắm rồi. Anh ta nheo đôi mắt nhìn xung quanh, cẩn trọng hỏi.

"Chuyện gì vậy Cap? Có phải là có người tấn công không?"

"K-không! Có chuyện còn lớn hơn như thế."

Đệt-

Địch tấn công trụ sở chưa phải là chuyện lớn nhất hả trời? Clint hít một hơi chờ nghe đáp án.

"Cái gì vậy hả Steve?"

Một giọng nói non nớt vang lên. Clint quay phắt lại nhìn người vừa bước ra từ cửa phòng của Captain American. Anh ta trố mắt nhìn thân hình nhỏ nhắn của đứa nhỏ với bộ đồ ngủ cùng họa tiết với Steve, đầu bắt đầu nhảy số. Một đứa nhỏ năm tuổi mặc đồ ngủ đôi với Steve á?

Có hai khả năng một là Steve Rogers vị đội trưởng đáng kính của chúng ta có sở thích kì cục. Hai là đứa nhỏ này không ai khác ngoài Tony Stark.

Được rồi việc tiếp nhận hai người này yêu nhau sẽ đơn giản hơn việc biết Steve có sở thích ấu dâm.

Được rồi, được rồi. Sẽ ổn thôi...

"Cái quái gì thế?" Clint bật lên đầy hoang mang.

(...)

"Các người ngưng nhìn tôi bắt ánh mắt dò xét mấy con trong sổ đỏ đi." Tony cau có muốn vuốt lại bộ suit của mình nhưng hiện tại hắn là một cậu nhóc và đang mặc một cái yếm xinh xắn. "Đệt, loại quần áo gánh xiếc gì đây? Trông có giống hề con không chứ."

"Thông cảm đi, tôi lục tung nơi này mới kiếm được bộ đồ vừa với anh đấy." Natasha cúi người, với vẻ mặt hiền từ như một người mẹ bẹo má Tony. Tony sựng cả cồ thiếu điều mặc giáp lên chiến với Natasha. "Cưng ơi, giờ cưng không vừa với bộ giáp đâu." Natasha thật lòng chia sẻ.

Tony bực bội vô cùng chỉ muốn chết quách cho xong. Đêm hôm qua vẫn còn rất bình thường. Hắn với Steve vẫn còn quấn lấy nhau, vòi vĩnh nhau những nụ hôn âu yếm. Hắn với Steve còn suýt có một đêm tuyệt vời nếu không bị gã Thor gõ cửa vào giữa đêm. Nghĩ tới là bực. Tony cau có muốn kiếm chỗ để chui vào cho đỡ nhục. Steve nhanh tay bế cậu nhóc nhỏ của mình lên, ôm vào lòng. Tony tìm được chỗ thoải mái thì lập tức không thèm ló ra thêm lần nào nữa.

Natasha hơi tiếc nuối hai cái má phúng phính như hai cái gối mềm mại. Ban nãy còn chưa được vừa sờ vừa hôn nữa. Cô nàng tủm tỉm cười vào nâng tách cà phê uống một ngụm.

"Vậy--- vấn đề này giải quyết như nào đây?"

Steve ngó người đang làm ổ trong ngực mình cũng có hơi bất đắc dĩ. Anh vuốt những ngón tay chai sần của mình dọc sống lưng người nọ. Tony lập tức rùng mình. Thân thể non mềm như mớ mây trên trời này quá nhạy cảm với những đụng chạm của bạn trai mình. Hai vành tai của Tony đỏ bừng lên. Steve mỉm cười xoa đầu Tony nhí trong ngực mình. Thật là dễ thương.

Muốn hôn Tony quá. Steve hơi phân tâm.

Thật ra sáng nay Steve cũng hoang mang lắm. Anh thức dậy và muốn quay người hôn lên môi người yêu của mình nhưng cái người nhỏ thó trong ngực là một gương mặt búng ra sữa, có mùi thanh thanh của một đứa trẻ khiến đầu óc anh ong một tiếng hoang mang. Không biết chuyện gì xảy ra, Steve đã bị dọa cho rớt xuống giường. Mông hôn đất mẹ làm anh tỉnh táo một chút mới gọi người tới giúp. Nhưng hình như anh cũng quên một điều, mọi người chưa biết họ đang hẹn hò.

"Thì kiếm Banner chứ sao giờ. Hai bộ óc thông minh nhất có một bị teo rồi." Clint nhún vai nói.

Nghe tới từ bị "teo", Tony bực nhọc nhéo eo Steve. Anh bị bàn tay nhỏ xíu nhéo kêu đau oai oái. Clint nói mà, sao người yêu lại nhéo anh kia chứ.

"Xuống địa ngục đi Clint!" Tony nói vọng bằng cái giọng con nít sặc mùi non trẻ. Clint đã cố gắng cười không phát ra tiếng khi nghe một đứa nhỏ nói mấy câu cợt nhả đay nghiến khi bị Steve liếc. Nhưng nghe buồn cười thật mà!

"Nếu muốn liên hệ Banner tôi nghĩ là cần kiếm Thor đó chứ." Natasha ngồi xuống ghế ở phòng chính, thư thái nói.

"Tôi tưởng cả hai đang hẹn hò?" Steve cười trêu chọc. Natasha cũng không tức giận lắc đầu.

"Thôi nào, đâu phải cứ hễ hẹn hò là biết anh ta đang ở đâu? Thor với anh ta đang đi làm việc gì coi chừng bí mật lắm." Natasha duyên dáng vuốt lại mái tóc đỏ hoe của mình.

"Tối qua tôi có thấy Thor nhưng giờ thì tôi không biết. Anh ta có nói là Loki lại bỏ nhà đi bụi và cần mượn gì đó từ Tony rồi chạy biến. Giờ chẳng biết đi đâu mà lần."

Dứt lời trước nơi sân trước của trụ sở nghe một tiếng đất lở van dội. Tony nhịn không nổi nữa ngửa mặt lên mà rống với Steve.

"Mẹ khiếp, hôm qua tôi vừa lấp lại chỗ bị thủng đấy!"

Steve bất đắc dĩ bế Tony lên ngó đầu ra ngoài xem có chuyện gì. Thì ra là người bọn họ cần tìm, Thor đây mà. Gã ta đáp cánh xuống một nơi bằng cây Mjolnir làm cho mặt đất xung quanh rạn ra. Lại thủng một lỗ, Tony chán nản nhìn.

"Các bạn của ta, ta đã trở lại." Thor nói với giọng rạng rỡ và trên tay bế theo một đứa nhỏ.

Từ từ, đứa nhỏ á?

Loki ló đầu ra khỏi cánh tay của anh trai mình trừng mấy người Avengers từng đập mình nhừ tử đang tiến tới. Và ánh mắt cậu lóe sáng khi thấy Tony cũng giống mình.

(...)

"Chứng tỏ ta là một bậc thầy về thần chú." Loki rất ra vẻ khi ngồi lọt thỏm trong lòng anh trai mình. Tony ngứa ngáy thật sự muốn nhào tới bốp bốp lên khuôn mặt trắng trẻo đó của Loki.

"Ừ phải rồi, bậc thầy về thần chú thi triển thần chú để bản thân mình cũng bị dính." Tony mỉa mai. Bị chọc đúng chỗ đau, Loki liếc mắt nhìn vị tỷ phú tí hon đang bám trên tay của Đội trưởng Mỹ, trong đầu liên tục tính mấy khả năng rằng mình có thể giết được người này mà không bị bẻ cổ bởi vị đội trưởng kia hay không?

"Thế tóm lại là do tối qua em trai ta đã lẻn vào đây, tạo ra một cái ma pháp kì lạ rồi khiến hai người trở về thành con nít à?" Thor nhóp nhép bánh mì mà Natasha đưa cho. Vụn bánh mì rơi đầy quả đầu đen của Loki.

"Anh trai, anh hãy học cách ăn thôi bồn bã đi!" Loki tức giận túm tóc Thor. Bị giật nghiêng một bên tóc, Thor cũng đau kêu mấy tiếng.

"Nhưng em trai, ta đói. Việc bắt lại em tốn hàng chục giờ và mất rất nhiều sức lực. Ta phải ăn để có thể bổ sung năng lượng. Cũng may là Hulk có đi với ta.."

"Bruce đi với anh à?" Natasha hỏi. Cô nàng còn tiện tay nhéo hai bên má của Loki làm cậu buộc phải buông tóc của Thor ra mà ôm má. "Chao ôi, thì ra thần lừa lọc hồi bé dễ thương cỡ này ta ơi."

"Buông ta ra đồ thấp kém! Ta là một vị thần đầy quyền năng, ngươi không có tư cách làm vậy với ta có nghe chưa?" Loki ré lên những câu quen thuộc.

"Ừ, hôm qua chúng tôi chạy tới Sokovia để bắt Loki về. Phải có Hulk thì ẻm mới chịu hợp tác." Loki nghe vậy nghiến răng cố gắng quên đi hình ảnh con quái vật xanh túm chân mình quật như đồ chơi. Ugh, một cái kết bi thảm cho một vị thần tối cao.

"Vậy giờ Hulk đâu?" Clint khoanh tay hỏi.

"Ban nãy anh ta... Thôi chết, ta đã bỏ quên anh ta ở Sokovia rồi!"

Mọi người: ...

Đúng là chẳng trông cậy được gì mà.

Thor gấp rút ôm Loki đứng lên đi tìm người bạn của mình. Steve lập tức ngăn lại.

"Khoan đã Thor, chúng tôi cần em trai của anh để hóa giải bùa phép trên người của cả hai." Steve ôn tồn nói. Dù là Tony bé xíu vậy thì đáng yêu ghê gớm nhưng mà không trở lại thành người bình thường thì Tony sẽ chôn anh mất. Là chôn thật, không đùa. "Chúng tôi hứa sẽ canh chừng cậu ta cẩn thận không để rời khỏi." Steve đảm bảo.

Tony hừ lạnh nhìn Loki đối diện với mình. Loki cũng không chịu thua mắt lớn mắt nhỏ nhìn lại. Thor thì coi như không thấy mà gửi Loki lại rồi nói.

"Giờ ta đi đưa Hulk về. Loki đừng có hòng mà trốn nữa, em sẽ về nói chuyện với cha của chúng ta." Thor quả quyết.

Loki quay đầu tức giận nhìn Thor. Được rồi, không phải cậu khen gì đâu nhưng nếu được chọn cậu sẽ ở cùng với Thor hơn là đám siêu anh hùng anh. Ít nhất Thor sẽ không quật cậu. Loki rất chấp niệm với chuyện cũ. Giờ bỏ cậu ở đây khác gì bỏ trứng cho đá? Để cho mấy người đó tùy tiện nhai đầu cậu sao?

Đồ anh trai ngu ngốc!

Loki phồng má nhìn Thor. Vậy mà cái đồ thần sấm đó ngớ ngẩn hết chỗ nói, không thèm nhìn cậu lấy một lần. Đúng là tức chết người ta mà.

"Bé Loki tạm biệt anh trai đi." Natasha cảm thấy trêu chọc hai người bị teo nhỏ này rất vui. Loki bực tức biến ra con dao găm nhìn Natasha.

"Còn thốt lên bất cứ câu nào bất kính ta sẽ xiên qua đầu ngươi."

"Cứ thử xem có thể không?" Natasha khẽ cười. Một nụ cười bén nhọn.

"Ta đi đây." Thor vẫy tay một cái rồi huơ búa bay biệt tích. Sau đó một đám người quay thành một vòng quanh Loki. Làm cậu có cảm tưởng được trở về hồi giã nát New York đấy chứ. Cũng một đám người chỉa vũ khí vào cậu rồi uy hiếp.

"Gì đây, các người muốn giết ta diệt khẩu à? Giết rồi thì tên tỷ phú kia không trở lại thành hình dạng cũ được đâu."

"Ha, nếu như tôi không trở lại được thì ít nhất tôi đã bẻ cổ cậu bằng đôi tay này."

"Thôi nào, tách cả hai ra. Được rồi Loki, thực hiện thần chú đề trở về như cũ đi." Steve đưa ra lời đề nghị. "Chẳng ai sẽ cảm thấy dễ chịu trong thân hình như vậy kể cả cậu đúng chứ? Nên hãy đem mọi thứ trở về như cũ." Steve vuốt vuốt lưng cục nhỏ đang bực bội trong lòng mình.

"Được rồi, nếu các ngươi quỳ gối trước ta." Loki ngồi chễm chệ trên ghế, bày ra phong thái của kẻ đứng đầu, mang đầy quyền lực trong hình dạng đứa nhỏ...năm tuổi. "Nhanh lên đi, đức vua của các ngươi không thích đợi đâu."

"Mặc dù ra tay với một đứa nhỏ là rất kì cục nhưng tôi rất muốn bẻ cổ nó." Clint rất thành thật nói. Còn muốn lấy tên muốn cắm vô đầu Loki một phát.

"Phải. Nhưng chúng ta có nhiều cách để xử thằng nhóc láo toét này hơn là bẻ cổ." Natasha nói với giọng bình thản.

Loki đột nhiên cảm thấy nhớ hình dạng người lớn vô bến.

"Thật ra nếu như mọi người là người lớn đánh thì kì. Nhưng tôi thì không." Dứt lời Tony quyết định dọng thẳng cái mũi cao vút của Loki. "Rất đã tay!" Tony nhận xét.

Loki hét một tiếng đau đớn rồi bụm mũi. Cái đồ thường dân đáng ghét, là cậu quá sơ xuất khi nghĩ lũ người này không dám ra tay với con nít mà. Để rồi coi, ai sẽ là người mệt mỏi!

Trụ sở Avengers - 13:00 pm.

Steve gục ngã trên cái ghế sofa với một tiếng thở dài. Natasha ôm đầu đứng cạnh, đầu óc bắt đầu choáng váng. Clint thì có vẻ rất bình thường, tay ôm Loki đang muốn trèo ra.

"Chúa ơi, trông con nít là điều khó nhất trên thế giới này."

Khắp sàn nhà đều là mớ đồ linh kiện bị Tony bày ra. Còn có lẫn thức ăn cùng với nước ngọt. Giấy vệ sinh bị lôi kéo từ đầu xà nhà bên này tới đầu bên kia. Ban nãy Tony đã trèo lên một bộ giáp chỉ để tu sửa cho nó. Điều đó dọa Steve muốn khóc vì độ cao đó mà ngã xuống thì chỉ có nước vỡ đầu. Vừa mới bắt được Tony thì Loki kia bắt đầu bày trò nghịch ngợm. Cậu nhóc bới tung cả tủ lạnh lên. Thậm chí còn biến thành rắn luồn lách khắp phòng. Cũng may là Tony đã khóa các cửa của căn phòng để nhốt Loki trong này. Khu vực sinh hoạt của cả bọn bị hẹp lại nơi họp hội.

Clint bắt được con rắn nhỏ Loki thì đó lại là ảo ảnh. Natasha bị Loki nhỏ thó trói tay trói chân treo ngược nóc nhà. Tệ hơn cả là giờ sau khi túm được Loki lại không thấy Tony đâu. Bởi vì thân thể nhỏ xíu nên việc luồn lách khắp nơi ở đây rất dễ dàng với cả hai người. Có những chỗ quá nhỏ khiến Captain America bó tay không thể chen vào vừa để giữ lại.

Không hiểu sao cả hai có trí óc của người lớn nhưng lại hành xử như bản năng của những đứa trẻ.

"Tôi biết Tony ở đâu rồi." Steve Rogers kêu lên đầy mong đợi. Rồi anh vọt tới sau bếp. Quả nhiên Tony ở đó, chén no say mấy cái donut mà Steve đã cấm tiệt hắn rằng mỗi ngày chỉ được ăn một cái. Tony cuộn tròn trên bàn và say sưa đánh giấc. Anh nhẹ bước, cẩn thận ôm lấy Tony vào lòng.

Tony giờ chẳng hề phòng bị. Không có râu cũng chẳng có sưng sỉa như thường ngày. Chỉ có một đứa nhỏ năm tuổi đang say nồng trong giấc chiêm bao đầy thơ mộng. Steve hôn lên trán người thương với mớ tâm tình vui vẻ mà anh chẳng đong đếm nổi thành lời. Anh cố gắng để cho Tony ngủ ngon nhất có thể.

Sao anh lại không biết người yêu mình mất ngủ mỗi đêm chứ. Sau trận địa New York, Tony trằn trọc và chẳng thể ngủ nổi. Mỗi ngày lại tự giam mình dưới tầng để làm việc cho quên đi những điều đáng sợ mà sâu thâm tâm hắn không muốn nhắc lại dù chỉ là nửa chữ. Những hôm đó Steve chỉ biết ôm người nọ vào lòng và thủ thỉ những câu yếm âu, ngòn ngọt trên đầu môi. Tony vẫn khó ngủ nhưng chí ít hắn đã có thể nhắm mắt vài tiếng trước khi Mặt Trời lên.

Tony và Steve rất hay làm tình. Tony cần làm tình để xoa dịu tâm trạng căng thẳng đè ép của mình. Như hắn nói, mỗi khi cảm nhận da thịt Steve cận kề, mọi sự đau thương trong hắn bỗng hóa thành giấy vụn. Tony rất thích cái cách mà bạn trai hắn siết lấy eo của mình, cọ lấy cổ cắn mút từng nấc da thịt của hắn. Mỗi lần ngón tay dịu dàng đó lướt trên đầu vú đều khiến Tony ngâm nga mấy lời rên rỉ hay như bản nhạc cũ mà Steve nghe mãi không chán. Steve không ngại việc làm tình để cục cưng của anh không còn đau đớn nữa. Anh thích nhìn Tony bị anh đè dưới thân, đôi mắt đỏ ửng ngập tràn màn sương mù. Lỗ nhỏ phía sau đỏ bừng bị dương vật của anh nghiền đến mấy chỗ nhạy cảm. Và rồi Tony giật nảy khi bị đụng tới. Một đường cong hoàn hảo mà Tony tự cho là phép toán tuyệt vời. Rồi khi cả hai cùng hòa làm một, Tony sẽ gầm gừ bên tai anh mấy câu vụn vặt.

"Steve, Steve, tôi yêu anh."

Steve mỉm cười ôm chặt tình yêu trong tay, chẳng nỡ buông ra. Ôi Tony của Steve là một món quà tuyệt vời mà thượng đế ban tặng cho anh. Một món quà vô giá nhất trần đời.

"Cuối cùng cũng ngủ hết."

Natasha phờ phạc thở một hơi nhìn hai đứa nhỏ đã nhắm nghiền mắt chìm vào mộng đẹp. Thật ra Loki lúc còn nhỏ rất dễ thương. Mái tóc đen nhánh gọn gàng, gương mặt mềm mại như lớp xốp của cái bánh kem ngon lành. Bọn họ đặt hai thiên thần cạnh nhau rồi bàn về việc ăn cơm trưa.

"Tôi muốn ăn thử đồ Ấn Độ." Clint - ông bố có kinh nghiệm đã dỗ được Loki ngủ lên tiếng. Tất nhiên, công cáng quá lớn nên hai người kia chiều lòng.

"Vậy có cần phải bóc ăn không?" Steve hỏi. Natasha nhăn mặt có vẻ không tán thành lắm. Rồi cả ba bật cười, khóa cửa cùng nhau đi ra ngoài tận hưởng giờ giải lao hiếm hoi.

(...)

"Được rồi, giờ thì ai là Tony thật đây?"

Sam là người trở về cùng với bộ ba người sau khi gặp ở ngoài đường. Steve vỗ vai anh bạn của mình vào trong trụ sở. Và ngạc nhiên thay, có tận hai Tony nhỏ chớp mắt nhìn bọn họ. Giờ thì cả bốn người hoàn tòan bối rối trước cảnh tượng này. Tận hai Tony thì biết ai là đây? Một trong cả hai chắc chắc là Thần lừa lọc nhưng làm sao để phân biệt nhỉ?

"Nè, người yêu của nhau thì phân biệt đi chứ."

Natasha đẩy đội trưởng của mình lên nói một cách vô trách nhiệm. Clint cũng tán thành với cô nàng. Chỉ có Sam là quay đầu hỏi.

"Ơ hay, thế là anh với Stark yêu nhau?"

"Ôi chúc mừng ông bạn là người biết tiếp theo. Ban sáng chúng tôi cũng rất sốc." Clint vỗ vai Sam và nói một cách đầy thông cảm. Hóa ra anh ta chưa phải quá tệ trong việc bắt thông tin.

"Không Clint, chỉ có anh không biết thôi." Natasha ngắt lời.

"Cái gì? Cô biết khi nào kia chứ?" Giờ tới Steve kinh ngạc. Natasha nhún vai như kiểu mình không hệ can.

Được rồi, đừng nói là các người không thấy ánh mắt của Đội trưởng Mỹ dòm Iron Man kiểu dịu dàng thiếu điều muốn tràn ra khóe mắt. Còn rất quan tâm săn sóc nữa. Lúc đầu thì Tony có vẻ không để tâm lắm nhưng rốt cuộc vẫn đáp lại. Thôi đành vậy, cô sẽ tự nhận mình là người sáng suốt nhất trụ sở này. Khỏi giành đi, cảm ơn.

"Không phải bây giờ phải phân biệt ai là Loki ai là Tony à?"

Rồi mọi người tập trung lại ai phân biệt Loki và Tony ra rõ ràng ai là ai. Nếu không Thor mà về thì lại nhảy dựng lên không ai mà cản được. Steve dù không thể ôm Tony như thường ngày nhưng vẫn có thể ôm một Tony nhỏ nhắn ngủ cũng không tệ.

Nhưng nếu, ôm nhầm Loki thì... Steve rùng mình. Tối ngủ giật mình mất.

"Được rồi. Tôi sẽ hỏi, nếu ai trả lời được hết thì đó là Tony thật. Đến với câu hỏi đầu tiên, hai người gọi tôi là gì?"

"Rogers!" Hai người đáp lại cùng lúc. Được rồi, khá tổn thương nhưng bạn trai Steve Rogers rất hiếm khi gọi tên anh. Trừ mấy lúc làm tình và sáng ngủ mớ thức dậy.

"Vậy thì, nằm lên dây gai cho đồng đội hay cắt dây gai?"

"Cắt dây gai. Không ai lại lựa chọn cách xử lý cồng kềnh kia cả." Lần nữa cả hai đã trả lời cùng lúc và biểu cảm cũng y hệt nhau. Nhất là cái mặt vô cùng chán ghét loại câu hỏi không có não này.

Được rồi, bắt đầu hơi choáng váng rồi đó. Tới cả biểu cảm cũng giống nhau thì mệt rồi đây. Nhưng anh tin rằng

Thế là cho đến khi Thor mang Bruce trở về lúc trời nhá nhem tối, cả bốn vẫn chưa phân biệt được ai thật ai giả. Lúc đầu chỉ có Steve cố gắng phân biệt. Nhưng đến lúc trời bắt đầu có dấu hiệu hơi tối, cả ba người kia cũng xúm lại tìm cách. Từ hỏi câu hỏi, cho những món ăn, những hành động bí mật. Tất cả đều biết chứ không hề có một sự khác biệt nào. Chỉ có thể nói là Thần lừa lọc có những khả năng diễn xuất như diễn viên chính trên sân khấu lớn. Tony từng mắng Loki là thằng chó đẻ khi diễn mà còn cần một tòa nhà chọc trời để cho công chúng thấy - tòa nhà nhà Stark.

Steve bắt đầu thiếu kiên nhẫn, anh bới mớ tóc vàng hoe của mình trong ngực bốc lên cơn bực nhọc khó nói nên lời. Thor ngó đâu vào nhìn thấy hai Tony đã nhàm chán lôi sách ra đọc. Quyển sách hai người chọn là một quyển về không gian học. Một người đọc quyển một, người con lại đọc quyển hai. Cái dáng nhàm chán ngồi thảnh thơi đọc sách cũng y xì đúc làm người phát cáu mà.

"Chà, quên mất dặn mọi người Loki biết biến ra ảo ảnh, biến thành rắn và giả dạng người khác."

Mọi người: hay đợi mai nói luôn đi? (#`д')ノ

"Anh về thì hay lắm, xem thử ai là Loki của anh đi." Thor cười hề hề một tiếng rồi đi tới tủ lạnh kiếm bia, nốc một ngụm rất thong thả đi tới.

"Haha, tôi đâu có biết đâu. Không lần nào phân biệt được nếu như Loki cố muốn cho giống đâu."

Natasha: Có nghĩ có nên kick anh ta khỏi Avengers không?

Steve: Tôi đang cân nhắc đây.

"Vô dụng quá. Có mỗi người yêu cũng không phân biệt được thì đừng yêu nữa." Tony đọc quyển một đã liếc mắt khinh thường cả hai nói. Tony đọc quyển hai đồng tình gấp sách ngáp một tiếng.

"Nếu như mà không làm được thì đi ngủ sớm đi. Oáp, trẻ con cần đi ngủ sớm." Nói rồi cả hai muốn bỏ đi.

Steve cảm thấy dây thần kinh thép của anh đã đứt phựt. Ngọn lửa khó chịu thiêu đốt những gam kiên nhẫn cuối cùng của anh tan thành tro bụi. Anh bắt cả hai Tony lại ấn xuống sofa gầm lên bằng chất giọng vừa uy nghiêm vừa tràn đầy nhục dục tham muốn đến không thể quyến rũ hơn. Anh thì thầm bên hai tai của cả hai với những lời lẽ hùng hồn:

"Tony, nghe đây. Thế có chúa, khi tôi tìm được ai là anh thật thì tôi sẽ bóp chết anh trong khi cái đó của tôi vẫn nằm trọn vẹn trong lỗ hậu chặt chẽ của anh không, hửm?"

Một trong hai Tony nghe thấy thì tái cả mặt. Đó là Tony nhỏ ôm lấy quyển một, sách nói về không gian học. Tốt lắm, Steve đã biết ai là Tony của anh rồi. Tức thì Steve túm lấy Tony đó vứt cho Thor, rít qua kẽ răng.

"Chăm sóc em trai của anh cho tốt."

Mọi người chứng kiến sự kiện vẫn còn hoang mang. Không ai biết Steve đã nói gì nhưng sau khi bị vứt cho Thor thì Loki trở về hình dạng cũ. Cả người run bần bật, tái ngắt cả mặt.

"Đ-đi về Asgard! Anh trai, về Asgard nhanh thôi!"

Trái Đất quá sức đáng sợ rồi. Quá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net