8: Trả lời phóng viên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay bầu trời rất đẹp, mây trắng trời xanh các tòa nhà cao thấp chen lấn đứng cùng nhau tạo ra khung cảnh rất là tuyệt mĩ " cốc cốc " tiếng gõ cửa vang lên khiến việc ngắm cảnh của Hàn Ngộ Thất bị gián đoạn " vào đi " giọng nói lạnh lùng của Ngộ Thất vang lên khiến người đứng ở ngoài bước vào.
- Hàn thiếu, hôm nay tôi tự tay nấu cho anh canh rong biển gà hầm để cảm ơn việc anh đã cứu tôi - Tịch Hạ tiến lại phía anh và tự tay đổ canh ra bát cho Hàn Ngộ Thất.
- " cô khoa trương quá rồi " anh cười nhẹ rồi nói, cô đưa tay ra vẻ không có " Hàn thiếu, tôi đây thật thà mà" cô cười rồi đáp.
Anh nhìn vào chén canh sóng sánh đang bốc hơi lên rồi nói " cô đến đúng lúc lắm, tôi đang tính cùng cô đi thử áo cưới " vừa nghe xong cô liền tròn mắt nhìn Hàn Ngộ Thất.
- không phải chứ, đừng nói là tuần sau bắt đầu hôn lễ?- cô không tin hỏi anh " đúng" Hàn Ngộ Thất bưng chén canh rồi ngửi " tôi nghĩ càng nhanh càng tốt, hợp đồng của tôi và cô đã quên hay còn nhớ " cô nghe xong cũng không quá ngạc nhiên gì mấy, cô cười thẹn nói " tôi nhớ"
Sau cuộc đàm thoại đó là giây phút anh hưởng thức bát canh do Tịch Hạ tự tay làm, đôi mắt trong veo của cô nhìn theo mọi cử chỉ của Hàn Ngộ Thất, phong cánh anh uống của anh cũng ảm đạm như anh, đôi mắt nhắm lại để hưởng thức mùi vị của canh khiến Hàn Ngộ Thất như một thiên thần, khó có ai thấy cảnh này lại còn bảo anh là một người lạnh lùng, ác quỷ. Sau khi hưởng thức bát canh, Ngộ Thất đứng lên nhìn Tịch Hạ với ánh mắt lạnh lùng của mình " cô không đi à " Ngộ Thất khó chịu cau mày hỏi, Tịch Hạ liền lật đật chỉnh lại tóc tai rồi gật đầu đi cùng anh.

......

Sau hơn nữa tiếng, xe của Hàn Ngộ Thất cũng dừng lại trước cửa Shop đồ cưới sang trọng dành cho những người có địa vị hay có tiếng trong xã hội. Bước xuống xe, cô lơ ngơ nhìn xung quay đây là lần đầu tiên cô đến nơi đẹp như thế này.
- cô còn không đi? - Hàn Ngộ Thất bực mình nhăn mặt nhìn Tịch Hạ.
Cô hoàn hồn lại rồi đi sau anh, đám phóng viên từ đâu đi tới, những máy quay, máy ảnh bu xung quanh hai người, ánh sáng lóe lên rồi vụt tắt của máy ảnh khiến mắt cô hơi khó chịu, một người phóng viên đưa micro về phía Hàn Ngộ Thất và Tịch Hạ rồi hỏi " Hàn Tổng có phải ngài chuẩn bị cưới vợ không ạ? " anh không trả lời càng không muốn nghe, thấy anh im lặng người phóng viên lại nói " Hàn tổng xin ngài nói vài lời " Hàn Ngộ Thất vẫn im lặng mặc kệ bọn phóng viên luôn thay phiên nhau hỏi, bỗng từ đâu một phóng viên ngu ngốc hỏi Tịch Hạ " Tịch tiểu thư có vẻ hôn nhân sắp tới của cô là do ba mẹ sắp đặt? " đến nước này lửa giận trong anh đã đến đỉnh điểm, anh quay sang giận dữ nhìn cô phóng viên " vừa rồi cô hỏi cái gì? " anh tức giận giọng nói liền hạ nhiệt gần âm độ khiến cô phóng viên cũng phải khiếp sợ, cô ta lắp bắp trả lời " Tịch...Tịch tiểu thư có phải hôn...hôn nhân của cô là do ba mẹ sắp đặt? " nghe lại câu hỏi, anh liền cười nhẹ khiến cô phóng viên đang sợ cũng vì nụ cười mà trấn an được bản thân mình một tí " hôn nhân của tôi và cô ấy là tình yêu như các cặp đôi đang yêu khác, càng không phải ba mẹ sắp đặt, đã thỏa lòng chưa? " cô phóng viên gật gật đầu, anh lại cười nói tiếp " vậy chúc cô có bài viết cuối cùng trong ngành báo " dứt câu cô phóng viên loạn choạng bước lùi về sau " bây giờ để tôi gặp một tên phóng viên nào nữa thì chuẩn bị tinh thần đi là vừa, cút " Hàn Ngộ Thất quát lớn khiến đám phóng viên chạy như ma đuổi, Tịch Hạ vì câu hỏi lẫn câu trả lời khiến cô hơi bất ngờ, có vẻ trái tim cô lại lạc nhịp thêm lần nữa rồi. Trông anh lúc trả lời cô phóng viên rất phong độ khiến bao nhiêu trái tim của câc cô gái chứng kiến lúc nảy cũng đổ nát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net