CHƯƠNG 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Weibo chính thức của [Trường Sinh Quyết] đăng ảnh tạo hình của Thời Ngu.

 @Trường Sinh Quyết: Nữ nhân độc ác tới rồi đây, vừa đẹp vừa ác ai lại không thích cơ chứ? @Thời Ngu. 

 Hình ảnh.jpg 

 Chỉ mới đăng một bộ ảnh, đó chính là trang phục đỏ thẫm kia. 

 [Trường Sinh Quyết] là kịch bản mới hoàn toàn, không có fans từ trước, nhưng có danh tiếng của Vương đạo, hơn nữa bộ phim trước của Lâm Vũ Nhiên cũng mang lại chút danh tiếng, Weibo cá nhân cũng có hơn mười mấy vạn fans. 

 Tuy phần lớn fans là fans của Lâm Vũ Nhiên, nhưng làm nhan cẩu, vừa thấy bộ ảnh này được ra mắt, tức khắc liền sôi nổi. 

 Không thể xem thường sức mạnh của nhan cẩu, một giây đã đem hashtag #Phản diện Trường Sinh Quyết lên hot search. 

 Tiểu quả đào: Đây thực sự là vẻ đẹp của người thật sao? Không phải là AI vẽ đó chứ? 

 Đều là vợ tôi: Đừng nói nữa, vợ ơi~~ 

Người trước mặt là người trong tim: Hình như là người mới, trước đây chưa thấy qua trên TV, chúc em gái tiền đồ như gấm. 

 Hot search phía dưới tốt xấu bình luận đều có, tuy rằng không phải hot search đầu bảng nhưng cũng thu lại không ít lưu lượng. 

 Chỉ mới đăng một bộ ảnh, không tốn một đồng vẫn có thể ngồi cả ngày trên hot search, đây chính là mị lực của mỹ nữ đỉnh cấp. 

Tài khoản weibo của Thời Ngu là hai ngày trước Triệu Vinh mới mở giúp cô, đã đăng một vài bức ảnh tự chụp, vốn dĩ chỉ có vài người theo dõi, nhờ vào hot search bỗng tăng lên mười mấy vạn.

 Dưới bình luận tất cả đều là nhan cẩu gọi cô là mỹ nữ. 

 Thời Ngu cũng thấy bình thường, dù sao ở thế giới cũ tài khoản của cô cũng có hơn trăm triệu fans, lâu lâu mới đăng weibo một lần. 

 Triệu Vinh nhân cơ hội chuyển phát weibo nghệ sĩ của mình, kèm theo dòng chữ "Em gái nhỏ cố lên".Nghệ sĩ dưới trướng Triệu Vinh đều là những người vô cùng đàng hoàng kính nghiệp, lúc này mới thật sự đem lại lưu lượng cho Thời Ngu. 

 Đồng thời quần chúng cũng biết người mới này đến từ giải trí Diệu Tinh, mới kí hợp đồng, hiện tại mới 20 tuổi. 

 Tương lai rất đáng mong chờ. 

 Thời gian sau đó, Thời Ngu cơ bản đều ở đoàn phim. 

 Trước kia Thời Ngu đã chọn 2 kịch bản, vì [Trường Sinh Quyết] bên này đã bắt đầu quay, còn bộ phim kia kịch bản ban đầu còn phải chỉnh sửa, Thời Ngu đã tiến tổ nên lúc này chỉ có thể bỏ ra nửa ngày đi thử vai. 

 Không ngoài dự kiến là đã nhận được vai diễn, nhưng cũng phải 2 tháng nữa mới bắt đầu quay. 

Thời Ngu đương nhiên vẫn tập trung vào [Trường Sinh Quyết], thật ra vai diễn của cô cũng không nhiều, là một nữ 3, phim có 56 tập thì đến tập 8 cô mới xuất hiện. 

 Sau khi xuất hiện, gia nhập phe chính một thời gian ngắn ngủi, được nam chính yêu thầm, nhưng vẫn lén lút qua lại với phe ác trong lúc này. 

 Thời gian nàng trà trộn ở trong phe chính cũng chỉ gồm 10 tập, 10 tập này cơ bản đều là làm việc xấu, nhưng lại làm rất trót lọt, sau đó ngoài ý muốn bị phát hiện ra. 

 Kế tiếp một đoạn thời gian rất dài, Trình Nhu Y đều bị nhốt ở ngục giam của tiên môn, không có xuất hiện, mười mấy tập ở giữa nàng đều không có xuất đầu lộ diện. 

 Đến tập ba mươi mấy bốn mươi mới được người của Ma tộc cứu ra, sau đó nàng coi như là một phần tử của Ma tộc, cống hiến sức mình cho phe ác. 

 Lúc Trình Nhu Y ở Ma tộc, hai anh em vương tử Ma tộc - cũng chính là anh em trai của nữ số 2 - đều yêu nàng, nhưng nàng đối với hai đại ác nhân này đều không có chút tình cảm nào, ngược lại còn lợi dụng hai vương tử này bò lên chức vị cao ở Ma tộc. 

 Sau đó lúc nam chính đến đuổi giết nàng, nghĩ đến bạch nguyệt quang mối tình đầu của mình, đỏ mắt mà hỏi nàng có từng hối hận, có từng rung động chút nào hay không. 

 Ngay lúc đó Trình Nhu Y tự biết khó thoát chết, không có nửa điểm do dự nói hối hận, sau đó liệt kê một loạt lí do tại sao trước đó không nỡ giết chết phe chính, thật sự là vô cùng hối hận. 

 Tuy rằng nàng không phải là boss lớn của bộ phim, nhưng tuyệt đối là người có tâm sự nghiệp lớn lao nhất, một lòng hướng lên trên không từ thủ đoạn, chỉ quan tâm đến địa vị cùng với trường sinh bất lão. 

 Đáng tiếc lại thua bởi thiên phú bản thân quá thấp, bản thân phải dựa vào ma chủng trong cơ thể mới có thể tu luyện ở Ma tộc, kém hơn bất cứ một người nào trong phe chính một phần sức mạnh. 

 Tính đi tính lại, suất diễn của Thời Ngu cũng chỉ khoảng 20 tập, đếm kĩ thời gian được xuất hiện cũng chỉ hơn 1 tiếng. 

 Không đến một tháng, suất diễn của Thời Ngu đã diễn xong rồi.

 Đoàn phim của Vương Thủ Thật làm việc hiệu suất rất cao, đặc biệt là khâu chọn diễn viên, mặc kệ những mặt khác như thế nào nhưng kỹ thuật diễn phải tốt, cùng nhung người như vậy đối diễn tốc độ cũng rất nhanh. 

 Đến nỗi Chu Giảo Giảo có xung đột với Thời Ngu, cô ta đóng vai nữ số 2 cùng với Thời Ngu nữ số 3 chạm mặt không nhiều, hơn nữa Vương đạo luôn ngồi quan sát mọi lúc mọi nơi, nếu Chu Giảo Giảo dám bày trò làm ảnh hưởng đến tiến độ quay phim, thật sự sẽ bị Vương Thủ Thật mắng té tát. 

Nhưng trong một tháng này, Vương đạo thiên vị Thời Ngu rõ như ban ngày. 

 Những người khác trong đoàn phim không nói cũng tự biết, kỹ thuật diễn của Thời Ngu thực sự quá tốt, trên cơ bản nếu là cảnh cô diễn một mình, đều chỉ cần một lần là đã qua, còn diễn viên diễn chung với cô đều được cô dẫn dắt vào vai diễn. 

 Cho dù ngẫu nhiên diễn thêm hai đoạn cũng là do Vương đạo thêm vào. 

 Thử hỏi làm gì có đạo diễn nào không thích diễn viên chuyên nghiệp có thể diễn xuất hoàn hảo, tiết kiệm được rất nhiều thời gian? 

 Cho nên Chu Giảo Giảo ở đoàn phim căn bản không ảnh hưởng đến Thời Ngu, lúc có cảnh diễn chung, mỗi lần chủ động đi tìm Thời Ngu diễn tập đều bị cô nói cho cứng họng. 

 Sau vài lần, Trương Hiểu lại nhìn bộ dạng tức giận không nói nên lời, khuôn mặt xám xịt rời đi của Chu Giảo Giảo, liền nói: "Tiểu Ngu a, không lẽ Chu Giảo Giảo này yêu thầm chị chứ?" 

 Thời Ngu bị chọc cười: "Tại sao vậy?" 

 "Chị nhìn đi, cô ta biết rõ mỗi lần đi qua đều sẽ bị nói như vậy thôi nhưng vẫn muốn tìm chị, nói không chừng là yêu thầm chị, nhân cơ hội để gặp mặt đó!" Giọng điệu của Trương Hiểu chắc chắn, hiển nhiên là bộ dáng tin tưởng tuyệt đối vào nhan sắc của Thời Ngu. 

 Nếu không phải Trương Hiểu có một người bạn trai thanh mai trúc mã từ lâu, chứ mỗi ngày đều ở bên cạnh Thời Ngu như thế này, có lẽ cô sẽ cong mất. 

 "Chị cảm thấy lời này của em chính là bêu xấu Giảo Giảo tỷ đó," Thời Ngu vẫn theo thói quen cố tình gọi Chu Giảo Giảo là Giảo Giảo tỷ, cô dừng một chút rồi lại nói tiếp: "Nếu chị ấy nghe được không chừng sẽ tới tìm chị đó." 

 Dựa theo tính tình hơi tí đã thẹn của Chu Giảo Giảo, có lẽ về sau không chỉ không tới quấy Thời Ngu, mà còn nhìn thấy cô là sẽ quay mặt bỏ đi. 

 "Cũng đúng đấy, lần sau Chu Giảo Giảo tìm tới, em sẽ ở bên cạnh nói như thế, đảm bảo không cho chị ta tới quấy rầy nữa." Trương Hiểu cũng trêu ghẹo nói. 

 Hai người thuận miệng trò chuyện tiếp, Thời Ngu dựa vào ghế nằm, bị nóng đến có chút khó chịu, đáng thương vô cùng nói: "Hiểu Hiểu, chị muốn uống Coca lạnh." 

 Lúc Thời Ngu mới tiến tổ vẫn là mùa xuân, nhưng đã sắp vào mùa hè, sau khi hè tới nhiệt độ tăng nhanh chóng, bây giờ chính là lúc nóng nhất, Thời Ngu nằm liệt trên ghế, cầm cây quạt nhỏ phả vào mặt nhưng vẫn nóng không chịu được. 

 "Không được, ngày hôm qua là ai uống ba chai coca lớn thêm năm chai nước lạnh đến mức đau dạ dày?" Trương Hiểu quyết đoán từ chối yêu cầu của cô. 

 Khuôn mặt Thời Ngu tỏ vẻ khổ sở, hoàn toàn không phục. 

 Ai mà biết hiện tại dạ dày cô lại yếu đến như vậy, chỉ mới uống ba chai coca thêm năm chai nước lạnh mà đã bị đau không chịu nổi. 

 Phải nhớ rằng lúc trước cô còn ăn cả sinh vật biến dị! 

 "Hiểu Hiểu, chị tuyệt đối sẽ không uống nhiều như vậy nữa." 

 Trương Hiểu nhìn đại mỹ nữ mặt đáng thương vô cùng, một đôi mắt hồ ly câu người, lại lóng lánh ánh nước, thiếu chút nữa đã mềm lòng, nhưng nghĩ đến hôm qua mình vừa mới bị trừ tiền thưởng, cô lắc đầu: "Không được, Triệu ca nói, tuyệt đối không thể cho chị ăn uống đồ lạnh." 

 Muốn trách thì trách Triệu ca đi! Đây là ý lời nói của cô. 

 Triệu Vinh đang ở công ty bỗng dưng hắt xì một cái. 

 Triệu Vinh kêu khổ trong lòng, chẳng qua là ngày hôm qua Thời Ngu đau bụng, kết quả Trương trợ lý liên tiếp gọi ba cuộc điện thoại lại đây, thiếu chút nữa đã trừ hết tiền thưởng cuối năm của anh ta. 

 Cái này mà là tiểu tổ tông của anh ta gì chứ, chỉ sợ là tiểu tổ tông của ông chủ luôn rồi. 

 Nên anh ta chỉ có thể đưa ra tối hậu thư cho Trương Hiểu tuyệt đối để ý thân thể Thời Ngu. 

 Nhưng cũng may Thời Ngu này tuy là tiểu tổ tông, nhưng phần lớn thời gian cô đều làm cá mặn, bảo cô làm gì thì cô làm cái đó, không gây phiền phức. 

 Phần lớn thời gian trừ đóng phim thì cũng là xem điện thoại hoặc ngủ, so với cấp trên lúc trước của Trương Hiểu, Thời Ngu như là cấp trên thần tiên. 

 Giống như bây giờ, bị Trương Hiểu từ chối thì Thời Ngu cũng chỉ cụp đuôi ủ rũ mà than một tiếng, sau đó lại nằm ỳ trên ghế nửa nhắm mắt muốn ngủ. 

 Bộ dáng này rất khó làm cho Trương Hiểu không nuông chiều cô. 

Trương Hiểu lấy bình giữ nhiệt bên cạnh đưa cho cô: "Nếu chị khát thì uống cháo đậu xanh đi, sáng hôm nay em mới nấu, đảm bảo ngon hơn coca." 

 Thời Ngu nhận bình giữ nhiệt rồi uống hai ngụm: "Cảm ơn Hiểu Hiểu!" 

 Ồ, thật ngoan. 

 Trương Hiểu mặt đầy kích động, a a a Thời Ngu nhà cô đúng là thiên sứ! 

 "Được rồi, quay tiếp thôi." Thời Ngu rốt cuộc cũng chịu ngồi dậy, đem quạt nhỏ và bình giữ nhiệt cho Trương Hiểu. 

 Sửa sang lại tạo hình một chút rồi chuẩn bị đi quay tiếp. 

 Cảnh này chính là cảnh cuối cùng của nhân vật Trình Nhu Y trong [Trường Sinh Quyết], cũng chính là cảnh cuối cùng của Thời Ngu. 

 Vương Thủ Thật quay theo tuyến cảm xúc của diễn viên, trừ bỏ một ít cảnh đông người khó dựng máy ra thì trên cơ bản đều quay dựa đúng thứ tự theo thời gian trên kịch bản. 

 Cảnh này của Thời Ngu chính là cảnh Trình Nhu Y sắp biến mất, nam chính bắt được nàng, muốn giết nàng. 

 Cảnh này chỉ có Thời Ngu và Lâm Vũ Nhiên đối diễn, hai người đều thuộc phái thực lực, lúc chuẩn bị bấm máy còn cười tủm tỉm chào hỏi, chờ Vương đạo vừa hô một cái, biểu cảm nháy mắt thay đổi. 

 Lâm Vũ Nhiên đóng vai nam chính, câu thoại là những lời chính nghĩa chất vấn, Trình Nhu Y ngược lại là ngữ khí bình thản nhưng lại làm người ta phẫn nộ. 

 Nàng nói: "Ta đương nhiên rất hối hận, nếu lúc đó cẩn thận hơn một chút, làm sao ngươi có cơ hội chỉ mũi kiếm vào ta?" 

 Nàng còn nói: "Lương thiện ư, đương nhiên là ta không có rồi? Nếu ta lương thiện, ngưoi sẽ yêu ta sao?" 

 "Mỗi người các ngươi đều tự nguyện yêu ta, nhưng ta đâu cần đến thứ tình cảm đó làm cái gì? Địa vị tuyệt đối và trường sinh bất lão mới là thứ mà ta theo đuổi." 

 "Thế nhân đều cho rằng nữ tử sẽ luôn mưu cầu tình yêu, nhưng ta thì không, ngươi sẽ hỏi Mộ Uyển hối hận à?" 

 Mộ Uyển chính là vai ác lớn nhất. 

 "Cho nên ngươi không cần phải hỏi lại, thắng làm vua thua làm giặc, giết ta đi." 

Sau mỗi một câu nói của Trình Nhu Y là mũi kiếm chỉ vào nàng ta lại càng run lên, nhưng tâm địa của hắn cũng rất kiên định, chính nghĩa, cho dù có nghe bất cứ logic nào của Thời Ngu cũng sẽ không bị lung lay. 

 Cho dù đối mặt chính là mối tình đầu, là một đại mỹ nhân thì hắn cũng không nhân từ nương tay. 

 Nhân vật trong truyện thì chắc chắn như vậy, nhưng Lâm Vũ Nhiên sẽ. 

 Anh ta nhìn gương mặt của Thời Ngu, hơi hoảng hốt một giây, tay liền dừng lại. 

 "Cắt!" Vương đạo lập tức phát hiện ra sự mất tự nhiên của anh ta, cầm loa lớn tiếng nói: "Cậu đang làm gì vậy Lâm Vũ nhiên? Tính cách của cậu là phải kiên định, sao lại bị yêu nữ thuyết phục rồi? Hay cậu muốn buông ta nàng ta rồi cùng nàng ta đoạ ma? Mỹ sắc dụ hoặc còn nhịn không được mà còn đòi cứu vớt nhân sinh cái gì?" 

 Quay phim lâu rồi nên Lâm Vũ Nhiên bị mắng cũng quen, ở đoàn phim này chắc chỉ có Thời Ngu là chưa bị mắng. 

 Lúc này Lâm Vũ Nhiên bị mắng đến ngượng ngùng mà sờ sờ mũi, vui tươi hớn hở mà nhìn Thời Ngu: "Ngại quá, lại bắt cô phải diễn lại." 

 Trong lòng lại nghĩ, khẳng định là kịch bản Trình Nhu Y không đủ đẹp, bằng không với diện mạo này của Thời Ngu, người tâm trí kiên định phỏng chừng cũng sẽ bị cô mê hoặc cùng nhau đọa ma. 

 Cho dù là nữ nhân ác độc nhất thì sao nào, bị cô lừa cũng là cam tâm tình nguyện đi theo cô. 

 Ai còn quan tâm cứu vớt nhân sinh?

 Đương nhiên Lâm Vũ Nhiên chỉ dám nghĩ trong lòng chứ cũng không dám nói ra, anh ta chờ Vương đạo mắng xong mới lập tức xin lỗi: "Vương đạo, em sai rồi, em đã chuẩn bị tốt, chúng ta một lần nữa bắt đầu đi." 

 Lúc này mới quay lại cảnh này lần nữa. 

 Mặc kệ là tình huốnh nào, chỉ cần bắt đầu là Thời Ngu đều có thể lập tức quay về đúng trạng thái, đến nỗi Lâm Vũ Nhiên còn phải tự ám ảnh mình là người kiên định diễn hỏng mấy lần, lúc này rốt cuộc cũng không phải diễn lại, hoàn tất cảnh quay. 

 Đến lúc Thời Ngu tê liệt ngã trên mặt đất, cô chính thức quay xong.

 Vương đạo vừa hô cắt, Trương Hiểu lập tức chạy đến đỡ Thời Ngu dậy, Lâm Vũ Nhiên bên cạnh thậm chí không phản ứng kịp, tay cứng đờ tại chỗ. 

 Cũng may anh ta phản ứng cũng xem như là nhanh, lập tức giơ bắt tay ra, vui tươi hớn hở nói: "Vất vả rồi." 

 Thời Ngu cũng cười: "Lâm ca cũng vất vả." 

 "Sau này chúng ta lại tái hợp?" Lâm Vũ nhiên cười đến xán lạn, dường như quên là mới vừa mới diễn xong, "Buổi chiều tôi còn có cảnh quay khác." 

 "Được chứ." Thời Ngu gật gật đầu. 

 Chiều nay và buổi tối đều còn cảnh quay, Thời Ngu lại là nữ phụ không có nhiều suất diễn, cho nên không tham gia tiệc đóng máy. 

 Cùng Vương đạo nói hai câu sau đó Thời Ngu mang theo Trương Hiểu đi tháo trang sức. 

 Thời tiết quá nóng, Thời Ngu mặc nhiều đồ thật sự là không thoải mái. 

 Thợ trang điểm một bên gỡ tóc cho cô, Thời Ngu ngồi tháo hết trang sức trên mặt cùng với lau sạch lớp trang điểm. 

 Trương Hiểu bên cạnh còn khóc thút thít: "Huhuhu, Trình Nhu Y thật thảm."Bởi vì vừa rồi xem Thời Ngu diễn, cô còn chưa thể thoát ra khỏi luồng cảm xúc. 

 "Nữ nhân độc ác mà thảm cái gì." Thời Ngu cười tủm tỉm mà nói.

 "Em mặc kệ, dù sao nàng chính là thảm, đại mỹ nữ thật tội nghiệp huhuhu." 

 Thợ trang điểm Tiểu Tĩnh cũng cười: "Tôi thấy cô chính là nhan cẩu, không nhìn được mỹ nữ chết mà thôi." 

 "Hắc hắc, bị cô phát hiện." Trương Hiểu đúng lý hợp tình mà lau lau nước mắt, lại nói: "Nếu là gương mặt này của Thời Ngu, ai có thể làm cô chết được?"

"Có lý." Tiểu Tĩnh tán đồng gật đầu, cô ấy cũng đã ngẫu nhiên xem Thời Ngu diễn mấy lần, biết được kỹ thuật diễn của cô rất tốt, "Tôi cảm thấy nhân vật này của Tiểu Ngu chắc chắn sẽ bạo hồng."

"Những người khác diễn thì chưa chắc nhưng nếu là Tiểu Ngu diễn, hiệu quả lại rất khác." Tiểu Tĩnh mười phần chắc chắn bổ sung thêm.

"Mượn lời may mắn của cô."  Giọng điệu Thời Ngu nhẹ nhàng, có vẻ như cũng không để trong lòng.

Ba người tùy tiện trò chuyện một lúc, không khí rất hòa hợp.

Đến lúc tháo trang sức xong, Thời Ngu được một bao lì xì chúc mừng hoàn thành công việc, sau đó lên xe bảo mẫu rời đi.

Vì hai ngày tiếp theo đều không có việc bận, Thời Ngu trực tiếp trở về biệt thự nghỉ ngơi.

Khoảng thời gian trước, Quý Việt Châu trên cơ bản có thời gian thì buổi tối đều về biệt thự, dần dần hầu hết đồ của anh đều dọn từ khách sạn về biệt thự.

Chẳng qua anh phải đi công tác ở nước ngoài hai ngày, ngày mai mới về.

 Thời Ngu bảo thím giúp việc đem ghế lười ra bên ngoài để nằm, mùa hè về đêm có gió hơi hơi lạnh thổi qua, so với điều hòa trong phòng thoải mái hơn nhiều.

Cô nhàn rỗi vô cùng, nên liền lấy điện thoại chọc Quý Việt Châu.

Một cái thực người ngu: Anh trai, nhớ anh.

Quý Việt Châu bên kia đang tham gia tiệc, chênh lệch múi giờ với Trung Quốc, lúc này vẫn đang là giữa trưa.

Quý Việt Châu hơi hơi gợi lên khóe miệng, trả lời cô: Đang làm gì vậy?

Một cái thực người ngu: Nằm ở trong hoa viên hóng gió, nếu có anh ở đây thì tốt rồi, muốn ôm ôm.

Chim hoàng yến thật sự là quá mức dính người, làm Quý Việt Châu có chút buồn rầu.

"Anh Quý, đang nói chuyện với bạn gái à?" Bạch Lê Phong ngồi bên cạnh tò mò nhìn qua.

Anh ta là bạn của Quý Việt Châu gặp ở nước ngoài bốn năm trước, hay nói là anh ta sống chết quấn lấy Quý Việt Châu trở thành bạn bè của anh.

Lúc bọn họ mới gặp, lúc ấy Bạch Lê Phong bị người nước ngoài bắt nạt, Quý Việt Châu vừa lúc đi ngang qua, đương nhiên, anh không phải loại người hay giúp đỡ người khác.

Vốn định trực tiếp đi ngang qua, không nghĩ tới mấy người nước ngoài kia xem anh là đồng lõa của Bạch Lê Phong, vì thế anh không thể không động thủ giải quyết mấy người kia.

Kết quả bị một cái kẹo mạch nha dính lấy đuổi không chịu đi.

Bạch Lê Phong cũng không sợ Quý Việt Châu mặt lạnh, cả ngày Anh Quý này Anh Quý nọ đi theo sau lưng anh, hy vọng Quý Việt Châu có thể dạy anh ta võ công thần bí của Trung Quốc.

Theo như lời của anh ta nói, thành công trở thành bạn tốt nhất của Quý Việt Châu.

Nói là bạn bè, thật ra giống như đứa em trai cực kỳ hâm mộ Quý Việt Châu.

Ừm, Quý Việt Châu tỏ vẻ phủ nhận đối với trường hợp này.

Bạch Lê Phong Bạch gia thật ra là người Trung, chỉ là vài thập niên trước đến Anh Quốc phát triển, hiện tại toàn bộ gia tộc ở Anh quá rễ sâu lá tốt, không có ý định trở về Trung Quốc.

Cho nên lúc trước Quý Việt Châu phải về nước, anh ta không đồng ý, nhưng Quý Việt Châu cũng không để ý đến anh ta.

Lần này Quý Việt Châu tới Anh công tác, Bạch Lê Phong đương nhiên muốn tới cọ bữa cơm.

"Đừng làm loạn." Quý Việt Châu mặt vô biểu tình mà đem điện thoại khóa màn hình.

Bạch Lê Phong vừa thấy, phát hiện hấp dẫn: "Anh không phủ nhận, bạn gái thật à? Cho nên cái vòng cổ hôm qua không phải tặng cho đồ ngu xuẩn Quý Dung Dung mà là bạn gái anh đúng không?"

Tối hôm qua nhìn thấy anh chụp một cái vòng cổ, Bạch Lê Phong còn tưởng rằng là cho Quý Dung Dung, Quý Việt Châu cũng không giải thích, thiếu chút nữa làm nghẹn chết Bạch Lê Phong.

"Không phải, không phải bạn gái." Quý Việt Châu không chút suy nghĩ liền phủ nhận, ngón tay hơi hơi vuốt ve di động bên cạnh, nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Một con chim hoàng yến mà thôi."

 Bạch Lê Phong nghe vậy chú ý tới lúc anh nhắc tới đối phương, đuôi lông mày thoáng hiện lên vẻ dịu dàng, trong lòng cổ quái, một con chim hoàng yến thôi mà có thể làm cho anh cười vui vẻ như vậy?

"Thì ra là như vậy, bên người anh Quý lại có phụ nữ à, lần tới em về nước chi bằng ra mắt chị dâu một chút?" Bạch Lê Phong cũng không nghĩ nhiều, trêu chọc nói.

Trước kia Bạch Lê Phong ngại Quý Việt Châu lạnh như băng, khuyên anh tìm một người phụ nữ ấm áp, còn cho anh vài người đẹp, kết quả bị đập một trận mới không dám làm nữa.

Không nghĩ tới, hiện tại Quý Việt Châu lại có phụ nữ.

 Tin tức này đối với Bạch Lê Phong mà nói, so với biết được anh ở bên ngoài có 7, 8 người con trai còn chấn động hơn.

"Đừng nói chuyện lung tung." Quý Việt Châu mang một bộ dáng không để ý.

 Bạch Lê Phong biết tính cách anh, không dám làm càn, đương nhiên cũng không dám tiếp tục hỏi.

Chỉ có thể ở trong lòng nói thầm, chờ lần sau về Trung Quốc phải đi xem xem nhà anh cất giấu ai.

Thời Ngu ở bên kia không chờ nổi Quý Việt Châu trả lời, cầm điện thoại dần dần ngủ thiếp đi.

Thím giúp việc thấy thế chạy nhanh lại gọi cô dậy: ""Thời tiểu thư, trở về ngủ đi, ban đêm lạnh."

Quý tiên sinh đã dặn dò bà phải chiếu cố Thời Ngu thật tốt.

Thời Ngu lắc đầu: "Không cần."

Sau đó nhìn di động, Quý Việt Châu bên kia cư nhiên còn chưa trả lời.

Cẩu nam nhân! Lần sau lại giựt tóc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net