CHƯƠNG 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Thời Ngu liền thấy Quý Việt Châu cố ý mang vòng cổ từ Anh về. 

Đương nhiên sau đó chính là một tràng ngon ngọt, làm cho người đàn ông này thích thú đến đầu óc choáng váng, chỉ cảm thấy cô trở nên đặc biệt ngoan đặc biệt nghe lời.

Quý Việt Châu trong lòng lại đắc ý lại sảng khoái, xem đi, cô quả nhiên là rất yêu thích anh, sẽ không rời khỏi anh!

 Thời Ngu còn lại là đắc ý mà cười: Cẩu đồ vật, nam nhân ngu ngốc!

Sau khi Thời Ngu đóng máy ở [Trường Sinh Quyết], khoảng thời gian sau đó cô vô cùng nhàn rỗi, trừ lúc ăn ngủ ở nhà, buổi tối yêu chiều tên cẩu nam nhân kia một chút, căn bản đều không có việc gì phải làm.

Nhóm chat Wechat kia có tổ chức tụ tập hai làn, Thời Ngu ở nhà chán nên đều tham gia, không ai nhận ra cô chính là tình nhân thế thân cho bạch nguyệt quang của ông chủ lớn kia mà các cô đang thảo luận.

Đừng chỉ nhìn bọn họ là tình chị em plastic, bọn họ trải rộng ở toàn bộ Kinh Thị, làm cho Thời Ngu nghe được không ít tin tức bát quái.

"Tôi nghe nói, Quý tiểu thư kia trong khoảng thời gian này đều đang đi tìm vị tình nhân thế thân ở đêm đó, nhưng kết quả đến một ảnh chụp hay tên của người ta cũng không biết, đến bây giờ cũng chưa tìm được người đâu."

Mấy võng hồng ở Kinh Thị đang ở nhà ăn bên trong, Thời Ngu cùng một vài cô gái trà trộn trong nhóm tỷ muội đang uống trà chiều, nghe thấy tin tức này.

Trong khoảng thời gian này cô đều ở đoàn phim, thật đúng là không biết Quý Dung Dung đang tìm mình.

"Tìm không thấy ư, chắc vị Quý tiên sinh là kim ốc tàng kiều?" Vị nói câu này chính là Huyên Huyên nhiệt tình trong nhóm nhất.

"Nói không chừng là bị vứt bỏ rồi, hoặc là ngày đó chỉ là tìm bạn nữ đi cùng mà thôi." Lời này vô cùng chua, không cần phải nói chính là Tiểu Hùng - người không ngừng bám dính lấy Quý Việt Châu.

Cô gái Tiểu Hùng này đúng là như cô ta đã nói trong nhóm, ngực to chân dài da trắng mặt đẹp, mặt tuy rằng đã chỉnh, mang đến cảm giác hơi cứng ngắc, nhưng cũng thật sự là xinh đẹp.

Cho dù bày ra tính tình này nhưng cũng đẹp là thật.

"Có khi là vậy, sau này cũng không nhìn thấy cô ấy."

Đó là bởi vì cô đóng phim, mặc kệ Quý Việt Châu có tiệc gì, Thời Ngu đều từ chối.

Thời Ngu uống một ngụm trà sữa, ở trong lòng yên lặng trả lời.

"Nhưng kia dù sao cũng là nữ nhân đầu tiên bên người vị kia a."

"Nhưng tại sao Quý tiểu thư cũng tìm không thấy, tùy tiện tìm người hỏi thăm một chút có lẽ cũng phải biết chứ."

"Các cô không nghe nói qua sao, vị Quý tiên sinh kia thật ra quan hệ với người Quý gia cũng không tốt." Lời này có thanh âm vô cùng đè thấp.

Nói đến đề tài như thế này, mấy người chị em plastic đều nhỏ giọng nói.

"Tôi còn nghe nói, thời điểm Quý tiên sinh đối mặt với người Quý gia muốn có bao nhiêu lạnh nhạt thì có bấy nhiêu lạnh nhạt."

"Có thể hiểu được, ngày đó Quý tổng đem cổ phần giao hết cho con thứ hai, Quý tiên sinh lại là thái tử gia, sao có thể thoải mái."

Các cô nói đến khí thế ngất trời, Mạc Lị, cũng chính là người đã kéo Thời Ngu vào nhóm để ý tới Thời Ngu im lặng ở bên cạnh, bị vẻ đẹp của cô làm cho rung rinh một lúc mới tới gần cô: "Tiểu Ngu, sao cô không nói gì thế? Có phải ngại ngùng hay không a?"

Thời Ngu lắc lắc đầu: "Không có."

Chủ yếu là chuyện các cô đang đề cập tới, lúc đó cô còn ở đó, thậm chí còn dẫm Quý nhị thiếu một chân.

"Vậy cô không có hứng thú với đề tài này của chúng ta sao?"

"Không phải, tôi không biết nói gì, tôi chỉ thích nghe các cô nói thôi a." Thời Ngu cười tủm tỉm nói.

Cô cười lên, không cần phải nói toàn bộ phòng đều sáng sủa.

Mạc Lị tấm tắc hai tiếng: "Nếu tôi là Quý tiên sinh, tôi sẽ không thích vị thế thân giống bạch nguyệt quang kia đâu, tôi kiểu gì cũng sẽ đến bao dưỡng đại mỹ nhân Tiểu Ngu của chúng ta!"

Tiểu Hùng nghe được liền gật đầu: "Ừ, tôi cũng nguyện ý chỉnh thành như vậy một chút."

Bắt cô chỉnh thành vẻ ngoài của bạch nguyệt quang này, thật sự quá làm khó cho cô rồi!

"Cho nên nói đã kêu cô đừng chỉnh." Tinh Nguyệt bên cạnh mắt trợn trắng.

Nói xong còn đem ánh mắt nhìn về phía Thời Ngu: "Đây là mặt thật của Tiểu Ngu nhỉ, kéo mắt hai mí sao? Cái mũi thoạt nhìn cũng không giống giả."

Thời Ngu nhìn nhóm chị em một bộ dáng đều muốn xoa bóp cô, nhanh chóng ho khan hai tiếng: "Thật, đều là thật."

Mấy người này lại mồm năm miệng mười nói nửa ngày, rốt cuộc lại đem đề tài kéo về đến Quý Dung Dung.

Tinh Nguyệt cảm thán một tiếng: "Cho nên vì sao vị Quý tiểu thư kia sao không trực tiếp đi đến chỗ của Quý tiên sinh tìm người?"

Những người khác nghe được lời này mà tỏ ra khiếp sợ, đặc biệt là nữ sĩ Tiểu Hùng, lắc lắc đầu, nghiêm trang nói: "Sẽ bị vệ sĩ ném ra!"

Rốt cuộc cô ấy lúc trước còn chưa tới gần được Quý Việt Châu đã bị vệ sĩ ném đi rồi.

Những người khác đại khái cũng là nghĩ tới điểm này, sôi nổi cười rộ lên.

Vốn dĩ chỉ là chị em plastic bọn họ lén nói chuyện phiếm, lại không nghĩ tới lúc cô đang ở biệt thự hưởng thụ bữa tiệc phong phú, Quý Dung Dung thật sự đã tìm tới cửa.

Quý tiểu thư lúc này vẫn là đi cùng với Lâm Lâm, không đi cùng với nữ chính Tô Nguyễn thiện lương đơn thuần.

"Thì ra là cô lại ở đây!" Quý Dung Dung xông tới nói.

Bữa tiệc của Thời Ngu bị cắt ngang, biểu tình có chút khó coi.

Có lẽ là lúc ở mạt thế buộc phải ăn bất cứ thứ gì để có thể sinh tồn, Thời Ngu bây giờ trừ ngủ ra thì cô coi trọng nhất là ăn cơm.

Cô rất ghét người nào quấy rầy cô ăn cơm, cho nên Thời Ngu thậm chí còn không nói lời nào với Quý Dung Dung, trực tiếp gọi điện thoại cho bảo vệ của biệt thự.

Vì thế Quý Dung Dung cùng Lâm Lâm thật sự bị ném ra ngoài.

Khu biệt thự này chính là nơi mà toàn các "đại lão" tụ tập, không có biệt thự ở đây căn bản không thể vào, Quý Dung Dung vẫn là dựa vào tên tuổi Quý Việt Châu mới có thể tiến vào tìm người.

Kết quả không nghĩ tới lại bị bảo vệ không lưu tình ném ra ngoài, cô ta cùng Lâm Lâm hai mặt nhìn nhau mà đứng ở cổng tiểu khu, sắc mặt xanh mét.

"Thời Ngu!" Cô ta nghiến răng nghiến lợi.

Vốn dĩ lần trước Quý Dung Dung bị Thời Ngu dạy dỗ, sau đó rất muốn tìm cô để lên mặt một lần, đáng tiếc ngay cả tên người ta cũng không biết, người này lại không hề tham dự bất cứ hoạt động nào, thế cho nên Quý Dung Dung chỉ có thể lo lắng suông.

Cũng may hai người trước cô ta mới biết được tin tức từ chỗ Quý lão gia tử, mới biết được Thời Ngu ở tại khu biệt thự này, thuận tiện biết được tên của Thời Ngu, liền mã bất đình đề cùng Lâm Lâm chạy đến nơi này.

(*) Mã bất đình đề: ngựa chạy không ngừng vó, ý là bà này nghe được tin tức là chạy tới chỗ này liền luôn.

Không nghĩ tới, không đợi đến lúc cô ta ra oai đã bị ném ra ngoài.

Thù mới hận cũ, Quý Dung Dung biểu tình khó coi đến dọa người, Lâm Lâm bên cạnh định khuyên cô ta cũng không nói nên lời.

Thời Ngu tiếp tục an tĩnh ăn cơm ở biệt thự, cảm thấy sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, không khỏi có hơi đau đầu.

Nói thật thì cô cũng không định đoái hoài tới vị tiểu thư này.

Thời Ngu đoán quả không sai, sau đó Quý Dung Dung không biết vì sao có được wechat của cô, rảnh rỗi liền quấy rầy Thời Ngu ra ngoài chơi.

Rõ ràng rất muốn mắng cô, còn một hai phải dùng giọng điệu bình thản để mời.

Thời Ngu biết rằng nếu đi thì chắc chắn có trò hay đang đợi cô, nhưng nếu không đi thì ai biết được bên người vị này có bao nhiêu người sẽ làm phiền cô.

Không bằng giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, trực tiếp dứt khoát giải quyết, cho nên Thời Ngu nhận được tin nhắn của Quý Dung Dung, thay quần áo đúng giờ xuất phát.

Tài xế đưa Thời Ngu đến chỗ hẹn, mới phát hiện đó là một ngọn núi nhỏ ngay ngoại thành Kinh thị.

Chung quanh ầm ầm ầm tất cả đều là tiếng động cơ xe thể thao, Thời Ngu đi thẳng lên đỉnh núi, cô đoán không sai biệt lắm, chỗ này là bãi đua xe.

Tài xế là người của Quý Việt Châu, thấy vậy liền thấp giọng giải thích: "Thời tiểu thư, nơi này là bãi đua xe Vân Sơn, mấy đại thiếu gia đại tiểu thư hào môn trong Kinh thị thích tới đây đua xe." 

Nhìn Thời Ngu bình tĩnh, tài xế còn tốt bụng nhắc nhở: "Nếu cô không thể xử lý có thể giao cho Quý tiên sinh."

"Không việc gì." Thời Ngu lắc đầu, "Anh đi về trước đi, khi nào tôi cần về nhà sẽ gọi điện cho anh."

Ưu điểm của tài xế chính là nghe lời, nghe vậy cũng chỉ thở dài trong lòng, nhưng sau khi Thời Ngu xuống xe, anh ta suy xét một chút vẫn là gọi điện thoại cho Quý Việt Châu báo việc này.

Giúp việc ở biệt thự thường nói với anh ta Thời tiểu thư được Quý tiên sinh coi trọng biết bao nhiêu, lần trước còn nghe nói mua một cái vòng cổ kim cương gì đó một trăm triệu cho cô.

Hiện tại người là tài xế đưa tới, nếu là Thời Ngu thật xảy ra chuyện gì, đến lúc đó anh ta có nói gì cũng không được.

Lúc tài xế gọi điện Quý Việt Châu đang họp, Trương trợ lý nhận được điện thoại lúc sau cũng có chút do dự, bảo tài xế nhanh chóng khuyên lại Thời Ngu, sau đó không biết có nên nói cho Quý Việt Châu đang nghiêm túc làm việc hay không.

Quý Việt Châu đang xem bản kế hoạch, thấy Trương trợ lý đi ra ngoài nghe điện thoại, lúc trở về lại có bộ dáng nôn nóng bất an, nhíu mày: "Sao vậy?"

Trương trợ lý nhìn những người khác trong văn phòng, lại nhìn vẻ mặt không vui của Quý Việt Châu.

Anh ta biết lúc Quý tổng đang họp không thích có người quấy rầy anh, nhưng Trương trợ lý lại không biết mức độ coi trọng của Quý Việt Châu đối với Thời Ngu, nếu biết cô bị Quý Dung Dung lừa đến Vân Sơn sẽ như thế nào.

Trương trợ lý không rối rắm bao lâu, cuối cùng vẫn là quyết định đánh cuợc một phen, thấp giọng ở Quý Việt Châu bên cạnh nói: "Là chuyện của Thời tiểu thư..." 

"Nói."

"Tài xế của biệt thự bên kia vừa rồi gọi điện nói Quý Dung Dung tiểu thư mời Thời tiểu thư đến Vân Sơn."

Quý Việt Châu nghe vậy sắc mặt xanh mét: "Cô ấy đi?"

"Đã tới rồi." Trương trợ lý xoa mồ hôi lạnh không tồn tại.

Quý Việt Châu trực tiếp đứng lên, cầm điện thoại đi ra khỏi phòng họp.

Đến nỗi những người khác trong phòng cũng không dám lên tiếng, chỉ thấy Trương trợ lý nói gì đó bên tai Quý Việt Châu, sau đó vẻ mặt của anh ngày càng khó coi rồi trực tiếp rời đi, lo lắng nhìn Trương trợ lý, tự hỏi không biết Trương trợ lý có bị ông chủ đuổi việc không?

 Trương trợ lý đương nhiên cũng nhìn ra ý nghĩ bọn họ, trộm hừ một tiếng, những người này thì biết cái gì, nói không chừng anh ta còn được tăng lương.

Rốt cuộc đánh cược thành công, Quý tổng chính là rất coi trọng Thời tiểu thư.

Bên kia Thời Ngu căn bản không biết tài xế đã làm tới mức này, cô mới xuống xe đã bị Quý Dung Dung cùng Lâm Lâm ôm ấp trái phải.

"Thời Ngu, cô vậy nhưng lại đi." Quý Dung Dung trên mặt mang theo tươi cười, trong ánh mắt còn có thể nhìn ra vài phần đắc ý, "Chúng ta chờ cô đã lâu, còn tưởng rằng cô không tới, rốt cuộc thì cô cũng là người của anh cả tôi..."

"Sẽ không đâu, nói như thế nào tôi cũng coi như là chị dâu của cô, cô gọi tôi tới thì tôi đương nhiên phải cho người em này mặt mũi chứ." Thời Ngu cũng cười tủm tỉm mà nói.

Quý Dung Dung thiếu chút nữa duy trì không được trên mặt tươi cười.

Mẹ nó một cái tình nhân mà dám nói là chị dâu? Ai làm em của cô chứ!

Nhưng dưới ánh mắt run rẩy không ngừng ám chỉ của Lâm Lâm, 

Quý Dung Dung vẫn là nhịn xuống.

Hai người đem Thời Ngu kéo đến trước mặt mấy người kia giới thiệu: "Đây chính là Thời Ngu bên cạnh anh cả tôi."

Đối diện là một nữ ba nam, ánh mắt của ba người đàn ông kia đều không quá tốt nhưng ngược lại trên mặt người con gái lại mang theo ý cười ôn hòa.

Thời Ngu nhận ra chính là nữ chính Tô Nguyễn, không nghĩ tới hôm nay cô ta cũng ở chỗ này.

Mà ba người đàn ông kia chính là Tô Du anh hai của Tô Nguyễn, còn có nam thứ ba trong danh sách mê mệt nữ chính, chính là người sẽ tham gia [Làm việc đi!] cùng với Thời Ngu - Lục Tuyệt Lăng, cùng với anh trai của Lâm Lâm, vị hôn phu của Quý Dung Dung - Lâm Lãng.

Đúng là cái đồ phá phách, chỉ thiếu nam chính và nam hai, suýt nữa đã đủ tất cả vai chính tới đây.

Ba người đàn ông tựa hồ cũng bị diện mạo của Thời Ngu làm cho kinh ngạc một chút, nhưng cũng một cái chớp mắt, liền biến thành bắt bẻ chán ghét.

Đặc biệt là Tô Du, tay anh ta khoác trên vai Tô Nguyễn, trên dưới nhìn quét Thời Ngu, sau đó mới hừ một tiếng: "Bọn em gọi cô ta tới làm gì?"

Một cái thế thân, so ra kém hẳn với em gái của anh ta.

Tô Du cảm thấy em gái mình mới được tìm về, lúc trước đã bị tráo đổi 20 năm, cho nên đối với cái danh thế thân này vô cùng mẫn cảm chán ghét.

Thời Ngu còn chưa nói gì, Tô Nguyễn đã nói: "Anh hai, cô ấy là người của Quý học trưởng, cùng là bạn bè với mọi người, anh đừng nói như vậy."

Xuy, bạn bè, một cái tình nhân mà bạn bè gì với bọn họ, hơn nữa mới chỉ là ngày đầu tiên gặp mặt.

"Em quá thiện lương." Tô Du lắc đầu, quả nhiên không có nói cái gì nữa.

Thời Ngu cũng lại cười nói: "Tô nhị thiếu nói đúng, tôi mắt mù mới có bạn như vậy."

"Cô!"

Thấy hai người sắp cãi nhau, Quý Dung Dung nhớ đến kế hoạch hôm nay, nhanh tay giữ chặt Thời Ngu,  cười nói: "Thời Ngu, chắc cô chưa đua xe bao giờ? Hôm nay gọi cô tới để cô trải nghiệm một chút."

"Không sai, ngồi ở ghế trên nhanh như chớp nhưng rất đã." Lâm Lâm cũng nhanh phụ họa nói.

Trên thực tế, đường đua Vân Sơn gập ghềnh, là đường đua xe khó có tiếng, người mới như Thời Ngu trên cơ bản sẽ bị dọa khóc.

Không sai, đây là biện pháp Quý Dung Dung nghĩ đến để chỉnh Thời Ngu.

Quý Dung Dung cũng không phải ngốc, cô ta biết Thời Ngu là người của Quý Việt Châu, Quý Việt Châu chỉ là đem Thời Ngu coi như là tình nhân , căn bản không coi trọng cô.

Nhưng chỉ cần cô là người Quý Việt Châu, như vậy Quý Dung Dung liền không thể chính đại quang minh mà vũ nhục hoặc là khi dễ Thời Ngu, như vậy chính là không cho Quý Việt Châu mặt mũi.

Quý Dung Dung vốn dĩ đã có quan hệ cứng đờ với Quý Việt Châu, đương nhiên không dám trêu đùa ở giới hạn của anh.

Nhưng là, nếu Quý Dung Dung chỉ là dùng cớ mời Thời Ngu đến chơi, hơn nữa Tô Nguyễn mà Quý Việt Châu thực sự thích lại ở đây, vậy không thành vấn đề.

Cô ta chỉ là muốn mời Thời Ngu tới đua xe, bị dọa khóc thì không phải do chính mình sao?

Quý Dung Dung ở trong lòng đắc ý mà nghĩ.

Hôm nay cô ta định mời một tay đua xe tốt một chút để dọa cô, cho Thời Ngu biết họ căn bản không phải một loại người, kết quả Tô Du khi nghe xong xung phong nhận việc muốn tới làm người đua xe.

Tô Du là người nào? Là từ cao trung bắt đầu vào giới đua xe, có tiếng liều mạng đua xe, thích nhất kích thích, hai năm trước còn là quán quân của một giải thi đấu quốc tế, cho anh ta tới dọa Thời Ngu đương nhiên là không thể tốt hơn.

"Phải không? Mọi người muốn cho tôi chơi đua xe sao?"  Thời Ngu làm bộ không thấy ý tốt của các cô, ngắm nhìn nơi xa ầm ầm ầm đua xe, trên mặt lộ ra chờ mong.

Tận tình chờ mong đi, đến lúc bị dọa khóc rồi tìm đến Quý Việt Châu, cũng chỉ có thể trách cô là tự nguyện muốn đi.

Quý Dung Dung cười đến càng vui vẻ: "Đương nhiên rồi, tôi biết trước đây cô chưa từng ngồi nên mới cố ý mời cô tới chơi, ân oán của chúng ta lúc trước đều xóa bỏ hết đi."

Chờ xem cô bị tôi dọa khóc, bộ dáng xấu xí, xem anh cả còn có coi trọng cô không!

"Đây, hôm nay tôi đua với cô." 

Tô Du lúc này cũng gợi lên tươi cười, ngả ngớn mà nhìn Thời Ngu nói.

Lâm Lãng ở bên cạnh đương nhiên cũng đã nhìn ra Quý Dung Dung ác ý, anh ta khẽ nhíu mày.

Dù sao cũng chỉ là một cô gái.

Trước khi anh ta mở miệng, Tô Nguyễn bỗng nhiên mở miệng khuyên nhủ: "Thời Ngu, đua xe vẫn là rất nguy hiểm, nếu không hôm nay cô cứ nhìn trước, đừng ngồi lái."

"Nhìn thì không thú vị đâu a." Thời Ngu quyết đoán lắc đầu cự tuyệt, chớp một chút đôi mắt, "Ngồi nhìn rất chán, tôi còn chưa đua xe bao giờ, rất muốn ngồi thử."

"Nơi này tình hình giao thông rất xấu, cô là tay đua mới thì không tốt lắm đâu." 

Quý Dung Dung vốn dĩ muốn dọa cô, nếu để cô tự lái như ốc sên thì còn hiệu quả gì?

Nhưng Thời Ngu vô cùng quyết tâm: "Tôi sẽ tự lái."

 Nói còn chỉ chỉ bên kia: "Ai, bọn họ là muốn thi đấu sao? Nếu thắng thì có được gì không, tôi cũng muốn thi đấu thử."

"Xùy." Tô Du là một tay đua chuyên nghiệp nghe cô nói, rốt cuộc cũng phát ra tiếng cười nhạo, "Thắng, cô còn muốn thắng cơ à? Thật sự cho rằng đua xe dễ vậy sao, vẫn là đừng thì hơn."

Thời Ngu không để ý tới hắn, quơ quơ Quý Dung Dung tay làm nũng: "Dung Dung, không phải nói gọi tôi tới chơi sao? Tôi tưởng sẽ được chơi."

Quý Dung Dung định từ chối, Thời Ngu tiếp tục vô tội mà nói: "Dung Dung, tôi chính là chị dâu của cô, nếu cô không cho tôi chơi tôi sẽ nói cho anh cả cô đấy!"

Quý Dung Dung bị hai chữ chị dâu này không nói được lời nào, 

còn phải miễn cưỡng mà gợi lên tươi cười.

"Vậy được rồi, cô muốn đi thì đi vậy."

 Đi thôi, đi thôi, tôi rất muốn xem cô lái chậm như thế nào!

Đường chạy này rất nhiều người lần đầu tới đều bị ngoài ý muốn, tốt nhất thì cô cũng bị tai nạn đi, nếu là bị hủy hoại mặt thì càng tốt.

Nghĩ đến đây, Quý Dung Dung nhưng thật ra cảm thấy cho Thời Ngu tự lái cũng không tồi.

"Vậy tôi đi chuẩn bị cho cô một chút." 

Quý Dung Dung cười tủm tỉm mà nói, gọi nhân viên công tác, cho người mang Thời Ngu xuống đổi quần áo.

Đến lúc Thời Ngu đã đi, Lâm Lãng mới cau mày mở miệng: "Dung Dung, không cần quậy như vậy, đây là việc rất nguy hiểm."

"Anh Lâm Lãng, anh thấy đó vừa rồi là cô ta muốn tự đi." Quý Dung Dung không phục mà bĩu môi.

Lâm Lâm cũng ở bên cạnh tiến hành khuyên bảo: "Đúng rồi đúng rồi, chúng ta cũng không có ép cô ta đi."

 Tô Nguyễn còn lại là cau mày: "Thời Ngu có phải nghe được tin đồn gì, nên cố ý đối nghịch với tớ?"

"Không được, tớ phải ngăn cản cô ấy, bằng không cô ấy thật sự bởi vì tớ mà xảy ra chuyện, tớ sẽ rất tự trách."

Quý Dung Dung nhanh ngăn lại Tô Nguyễn: "Nguyễn Nguyễn a, cậu đúng là quá thiện lương, cậu không thấy vừa rồi cô ta còn không để ý tới cậu sao?"

Lâm Lãng nghĩ tới hình ảnh vừa rồi, lại nhìn Tô Nguyễn đang lo lắng, rốt cuộc từ bỏ ý tưởng khuyên bảo Thời Ngu.

Dù sao là chính cô ta muốn chơi, hơn nữa cô ta lái xe sẽ tự chú ý tốc độ, có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Chỉ là lúc Quý Dung Dung đi theo Tô Du, lời nói ra lại không giống như lúc nãy: "Anh hai Tô, anh cũng đừng dễ dàng buông ta cô ta."

"Yên tâm đi." Tô Du khẽ cười nói, ánh mắt trông về phía xa nơi xa đường xe chạy, "Anh sẽ cho cô ta cảm giác một chút cảm giác đua xe."

Mấy người bọn họ nói chuyện, chuẩn bị thay quần áo, Thời Ngu cũng đã thay xong trang phục đua xe.

Lúc cô vừa bước ra, mọi người đều sửng sốt trong nháy mắt.

Một thân đồ đua xe màu đen, thân hình cao gầy hiên ngang, mái tóc đen được cô cột lên cao, diện mạo đẹp vô cùng mang theo vài phần sắc bén.

Thật sự là quá mức xinh đẹp.

Cho dù bọn họ ở trong giới đã nhìn quen mỹ nữ, thì cũng là người xinh đẹp nhất.

Bất quá rất nhanh mấy người kia đều phản ứng lại , Quý Dung Dung nhịn xuống ghen ghét trong lòng, chạy lên vài bước: "Lát nữa tôi ngồi trên xe anh hai Tô cùng chơi với cô nha."

Thời Ngu nhìn ánh mắt chờ mong của cô ta, nghiêm túc gật đầu: "Tốt nha."

Ngay sau đó, đoàn người liền đi tới vạch xuất phát, Thời Ngu ngồi trên chiếc xe đua mà bọn họ vừa mới mang tới, còn Tô Du với Quý Dung Dung ngồi trên chiếc xe bên cạnh.

Thời Ngu không nghĩ tới lúc cô vừa đi vào, Lục Tuyệt Lăng một câu cũng chưa nói gì cũng ngồi trên một chiếc xe đua.

Ánh mắt anh ta lãnh đạm liếc Thời Ngu một cái, lộ ra ác ý tràn đầy.

Thời Ngu nhớ rõ trong cốt truyện, Lục Tuyệt Lăng chính là con chó tốt nhất của Tô Nguyễn, vô cùng trung thành.

 Cho nên đối mặt với Lục Tuyệt Lăng ngầm có ý ác ý, Thời Ngu chỉ là

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net