Đá bóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đến giờ vào học nên mọi người trở về lớp cũng dần đông hơn

''Quốccccccc, người anh em thất lạc của tôi về rồi hả'' Nguyễn Quang Đức từ bên ngoài chạy vào gào ầm cả lên, làm tôi giật cả mình

Quốc mơ màng chậm rãi ngẩng đầu đưa tay trái lên, giơ ngón giữa !

''chuyện gì''

''Chiều nay được nghỉ, lớp A rủ đá bóng đó, nhưng Dũng có việc đột xuất nên thiếu mất chân tiền đạo, muốn chơi không ?

''Không đi'' Việt Quốc nói thẳng

''Trận này cược tiền đấy''

''Đi''

''....''

.................

Tiết đầu tiên là tiết văn

Thầy Tuấn cầm tập bài thi văn 1 tiết lần trước đi vào

''Lớp trưởng phát bài cho các bạn''

Thùy Trâm cầm tập bài thi phát lần lượt cho chúng tôi, đến gần tôi, Trâm nở nụ cười rồi đưa bài thi

Nhìn con số 7, tôi vui thật sự, nhưng chưa kịp tận hưởng hết niềm vui thì quay sang nhìn Quốc, 8.25, nụ cười trên môi tôi dần tan biến, con trai mà viết văn giỏi nhỉ, nghĩ đến lại tủi, thật sự tôi đã cố gắng đọc rất nhiều sách, giờ văn tôi cũng rất chú ý, nhưng điểm vẫn cứ mãi lẹt đẹt như thế, tôi gục đầu xuống bàn khóc ròng trong lòng.

Đột nhiên bài thi bị giật lấy, tôi ngẩng lên thấy Quốc đang xem bài mình.

''Mày viết quá cứng nhắc rồi, sườn bài ở trên lớp chỉ là một cách để mày nắm bắt kiến thức thôi, không thể bê nguyên rồi làm theo như thế được'' nói rồi Quốc dừng lại nhìn tôi ''có phải đang nghĩ bản thân mình đọc sách nhiều nhưng văn vẫn kém không?''

Tôi gật đầu

''Đọc ba cái truyện ngôn tình não tàn vớ vẩn chả hỏi''

''...''

'' đọc ít ngôn tình thôi, thử đọc những tác phẩm văn học Việt Nam đi, hay hơn nhiều đấy''

'' Ai bảo cậu tớ không đọc các tác phẩm văn học Việt Nam, người ta đọc cũng nhiều lắm nhé, Nam Cao, Vũ Trọng Phụng, Nguyên Hồng, tớ đều đọc qua rồi đấy nhá, còn nữa, cậu cũng không được nói truyện ngôn tình là não tàn nghe không, tinh hoa nhân loại, báu vật của mọt ngôn như tớ đấy biết không hả?'' Tôi trừng mắt với Việt Quốc nghĩ thầm trong lòng, crush thì crush, nhưng nhiều khi cũng muốn đánh nhau với crush ghê

''Ôi thôi cho tôi xin, anh chị đừng cãi nhau nữa'' Thùy Trâm ở dưới vọng lên ''êi moon tý đi học về coi đá bóng không?''

''Đi coi đá bóng hay đi coi Đăng Phong đá''

''Hì hì cả hai''

Thùy Trâm đang theo đuổi Lê Trần Đăng Phong, nghe họ là biết ai rồi đó, chính xác Đăng Phong là anh trai sinh đôi của tôi, học lớp A, nhà của Thùy Trâm gần nhà tôi nên thường hay chơi với nhau, ai mà ngờ được Thùy Trâm lại thích Phong đâu, tôi còn nhớ gần tết năm ngoái khi ba đứa đang dọn dẹp nhà cửa thì Thùy Trâm hùng hồn tuyên bố theo đuổi Đăng Phong, làm Đăng Phong đang lau trần nhà suýt nữa ngã. Tính Trâm thẳng thắn lắm, biết mình thích ai là tỏ tình theo đuổi liền, tất nhiên người theo đuổi Trâm cũng không ít đâu nhé, ai mà ngờ công chúa Thùy Trâm lại thích Đăng Phong cơ chứ.

.................

Buổi chiều không phải đi học nên tôi tắm rửa sạch sẽ, mặc quần jeans, áo thun đeo balo qua nhà Thùy Trâm cùng ra sân vận động huyện.

''Ôi đá bóng bình thường thôi mà, sao hôm nay đông hơn thế''

''Có chuyện vui mà, chiều nay lớp A có Đăng Phong, lớp E có Việt Quốc cũng đá đó''

''Uầy ngày vui gì thế này''

''Aaa Đăng Phong đẹp trai xỉu''

'' Việt Quốc nữa kìa, AAA''

''...''

''Xí cũng có phải của mấy người đâu'' Thùy Trâm đứng bên này bĩu môi

Ngước qua phía sân tôi đã thấy bóng dáng của Quốc ở khung ghế dự bị, bộ quần áo đá bóng màu đỏ càng làm nổi bật vẻ ngoài rắn rỏi tuấn tú của cậu ấy hơn, ăn nói nhiều khi sà lơ thấy ghét nhưng mà phải công nhận cậu ấy đẹp trai ghê

''Tít.. trận đấu bắt đầu''

Nửa trận đầu lớp E chúng tôi phòng thủ là nhiều, mặc dù có Việt Quốc, Quang Đức, Văn toàn, Hùng ...đều là những gương mặt tiêu biểu trong làng bóng đá của lớp 12E nhưng vẫn khá chênh lệch khi đội lớp A có thêm Lê Trần Đăng Phong, ông anh trai quý hóa của tôi, ổng đá bóng giỏi ghê lắm, hồi năm lớp 11 còn tham gia tuyển trọn cầu thủ của tỉnh cơ mà.

Vàooooo'' Quang Vũ là người kiến tạo cho Đăng Phong sút bóng

''...''

''Aaaa Đăng Phongggg''

'' Anhhh ơi nhìn bên này anh ơiiii''

Waaaaa, ye - Thùy Trâm cũng định hô lên nhưng tôi kịp thời bịt miệng lại, ''đội mình đang thua đó bà cố nội'' Trâm cười trừ

Hiệp một kết thúc với tỉ số 1-0 nghiêng về đội lớp A

Phía bên kia sân, lớp con trai chúng tôi đang tụ lại một chỗ, có lẽ là bàn kế hoạch cho trận tiếp theo.

Hiệp hai Việt Quốc ra sân, cuối cùng cũng thấy crush rồi !!

Lúc đầu lớp tôi đang ở thế phòng thủ nhưng 20 phút trôi qua, đội hình đã đẩy lên tấn công.

'' AAA Việt Quốcc''

''Vàoooooo'' sau khi gần đến khung thành, mọi người cứ nghĩ Việt Quốc sẽ sút bóng, nhưng cậu đã chuyền bóng cho Văn Toàn, người ở vị trí nắm chắc phần thắng hơn.

Vậy là tỉ số đã hòa, chỉ còn 5 phút nữa sẽ kết thúc trận đấu, và bóng vẫn đang tranh chấp ở khu vực lớp tôi.

''Aaa đẩy người kìa''

'' trọng tài kiểu gì ấy''

'' Việt Quốc bị thương rồi''

Tôi vội ngẩng đầu thì thấy Quốc đang ngồi đó, còn có cả... Đặng Vũ ?

''Vãi l** trọng tài không thổi còi à, rõ ràng Đặng Vũ đẩy Quốc mà''

'' May quá Quốc đứng dậy rồi, hình như không sao''

''Chà Quốc của moon bị thương rồi kìa, đau lòng không'' Thùy Trâm trêu tôi ''đừng đùa nha, Quốc chưa phải của moon đâu''

Vậy là trận bóng kết thúc với tỉ số hòa, sau lượt sút lân lưu, lớp A đã dành chiến thắng.

Tôi định đến đưa nước cho Quốc thì thấy cảnh Hùng Với Đặng Vũ đang xô xát

''ĐCM mày cố ý phải không?'', Hùng túm áo Đặng Vũ

''Cậu làm gì đấy'' Gia Linh thấy vậy thì sốt sắng lên, Vũ thì cười khẩy, ''Mày thấy tao đẩy nó à?''

'' ĐMM nói thừa vừa thôi, đứa nào chả thấy mày đẩy nó ''

Đặng Vũ lại cười ''Thế nào? Là tao đẩy mày à Việt Quốc ?''

Quốc không nói gì, chỉ bảo với Hùng ''Đi thôi Hùng''

''Cái đ** gì thế, nó đẩy mày mà''

'' Tao bảo đi mà'' Quốc gắt lên

'' vãi l** ''

Thấy tình cảnh như vậy tôi cố ý nhéo tay Đăng Phong

''Á em làm gì thế''

''Đội anh là người đẩy'' Đăng Phong sờ tay lên mũi nói ''Nhưng anh cũng đâu thể làm gì, em biết nguyên nhân sâu xa hơn mà''

Tôi lườm Phong, ừm tôi biết lý do, Đặng Quang Vũ là người yêu của Gia Linh, và Gia Linh là bạn gái cũ của Việt Quốc.

''Bọn này bị tình cảm làm điên đảo hết rồi'' Đăng Phong thở dài ra vẻ hiểu sự đời.

''Nước của anh này, anh phonggg'' Thùy Trâm õng ẹo nói

Phong nhìn thùy trâm nói '' tao với mày bằng tuổi đấy Trâm ạ''

Trâm nhẹ nhàng đánh lên tay Phong nở nụ cười e lẹ ''Ài cái anh này, chuyện sớm muộn thôi mà''

''...''

''...''

Xin phép được từ chối bình luận tình huống quen thuộc này.

Tôi nắm chặt bình nước nhìn về phía Quốc, cả đám con gái đang xoay quanh cậu ấy, không có Gia Linh thì sẽ có nhiều người con gái khác, bây giờ mà tới chắc gì người ta đã nhận, không biết vết thương có nặng không, đang cúi đầu tự nhiên chai nước trong tay bị giật lấy.

''Nàyy, đây là nước của....''

Chưa nói hết câu đã thấy Việt Quốc đứng trước mặt

''Gì, không cho tao uống à''

Rất nhanh tôi đã lấy lại được bình tĩnh '' Cậu giỏi giật đồ nhỉ, nước tớ mua cho anh trai tớ đấy''

'' Chứ không phải anh trai của mày có người đưa nước rồi à''

''...''

''Tớ thấy nhiều người đưa nước cho cậu lắm mà''

''Có quen ai đâu'' Quốc thành thạo mở bình nước ''nhận, lại lời ra tiếng vào''

Tôi nhìn qua chợt câm nín

''Có cả Ngọc, Phương Anh, Lệ Ninh học cùng lớp mà bảo không quen ai, cậu nói gì thế''

'' ở lớp có chơi mấy đâu''

''À... trước kia tớ cũng là một trong số đó... nhỉ ?'' tôi mỉm cười hỏi

Quốc nhìn tôi rồi uống nước không nói gì

Đúng rồi chứ gì, tính tình Quốc trước giờ lạnh nhạt, mặc dù học cùng nhau 3 năm rồi, nhưng thực sự chúng tôi nói chuyện rất ít, phải đến hai tháng trước ngồi cùng bàn, mối quan hệ mới đỡ hơn chút, tôi nói không lầm đâu, nếu không ngồi cùng chỗ, chắc chắn tôi có mang nước đến cho Quốc thì cũng giống như lời cậu ấy nói thôi, ''không quen biết''


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net