13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đáng lẽ ra cả hai phải tắm thật nhanh nhưng không hiểu làm sao cuối cùng bọn họ lại ngâm trong bồn tắm lâu hơn dự kiến. Lưng của Sehun áp lên ngực Jongin, và cả hai đều thích cái cảm giác có một dòng nước ấm áp chảy vào xung quanh da mình. Cũng có hơi khó xử vì tay chân bọn họ gần như là dính hết vào nhau vì cái không gian nhỏ của cái bồn tắm, nhưng dù sao thì nó cũng rất thư giãn và thoải mái.

"Này, mày biết không, lúc tao nói rằng chúng ta nên chơi lớn lần cuối vào lễ tình nhân, tao không là mình sẽ chơi lớn thật, theo nghĩa đen ấy. Nhưng mà tao thích lắm."

Sehun mỉm cười, chơi với bọt bong bóng trên nổi mặt nước. "Nhắc mới nhớ, mày chuẩn bị cho tao thứ gì thế?"

Jongin im lặng một chút. "Đây vẫn chưa đủ à? Mày đã có một khoảng thời gian vui vẻ rồi mà, phải không?"

"Cái này...", Sehun cau mày. "Cái này là trò đùa của mày à?"

"Không!!"Jongin kêu lên. "Trời ạ --- không, tao không bao giờ đùa mày những chuyện như thế này đâu."

"Thế ý mày là gì? Không phải mày bảo rằng mày đã lên kế hoạch tận sáu tháng à?" Sehun hỏi.

"Thì.. có thể nói như thế. Tao đã nghĩ về nó rất nhiều."

"Nghiêm túc thế cơ à?" Sehun khị mũi.

" Rất nghiêm túc, nó cũng khá mạo hiểm nữa. Khả năng thất bại cực cao luôn." Jongin nói.

Bây giờ thì Sehun đang rất rất tò mò. "Mày luôn nghĩ ra mấy trò đùa xịn hơn của tao nhiều, thế nó là gì thế?"

"Mày nghĩ gì về chuyện.... hẹn hò với tao? Kiểu - thực sự ấy?"Jongin hỏi.

Sehun dừng lại một chút, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh. "Mẹ nó, đừng có nhây với tao, mày đã sử dụng chiêu này hồi năm 12 rồi." y chế giễu.

"Sehun, tao nghiêm túc đấy. Đúng là tao nói tao đã chuẩn bị một thứ nhưng chưa bao giờ nói đấy sẽ là một trò đùa cả." Jongin giải thích.

Sehun hơi xoay người lại để có thế nhìn thấy khuôn mặt của Jongin. Không hề có ý đùa nào trên mặt của hắn.

"Jongin, cái quái gì vậy?"

"Nghe này, lúc trước chúng ta có nói về chuyện việc vượt qua ranh giới, rồi.. trong mấy tháng nay tao cứ luôn luôn ...nghĩ về mày." Jongin thú nhận. "Tao nghĩ rằng có lẽ chúng ta không chỉ làm chuyện này vì tò mò nữa. Tao hy vọng là không phải chỉ có mỗi mình tao nghĩ như thế."

Sehun không biết lúc này y phải phản ứng thế nào cho phải. Bấy lâu nay y đã luôn tự nhủ rằng tất cả chỉ là một trò đùa thật lớn, rằng bọn họ chỉ có ý đùa giỡn và nó không có ý nghĩa gì cả. Sehun đã muốn nghe những lời này từ Jongin rất rất lâu rồi.

"Tao không có hứng thú với con trai nên đã định thử với Hyejin, nhưng mà cũng không thành công. Tao nghĩ rằng có lẽ tao chỉ bị thu hút bởi mỗi mày thôi? Mày làm cho tao cảm thấy.... rất kỳ lạ, chỉ có mình mày. Tao từng hỏi mày rằng liệu mày đã sẵn sàng để hẹn hò chưa, nhưng mày lại bảo mày chưa sẵn sàng. Trong mấy tháng qua, tao đã lên kế hoạch về những cách khác nhau để thổ lộ với mày, nhưng trò chơi khăm năm nay của mày đỉnh vãi, nên rút cuộc bây giờ chúng ta kết thúc đã ở đây và tao đang giải thích mọi thứ cho mày đây này." Jongin nới rồi mỉm cười với y.

Sehun cảm thấy như mình không thở nổi. Cảm thấy như đây là một giấc mơ vậy. Chuyện này quá tốt đẹp để có thể thành hiện thật.

"T-Trời ạ." Jongin đột nhiên luống cuống. Hắn vươn người về trước để nhìn khuôn mặt của Sehun. "Sehun, mày khóc à? Tao xin lỗi, tao có nói gì không đúng sao?"

Sehun nhanh chóng bật vòi hoa sen. "Tao không có khóc, xà phòng lọt vào mắt tao." y nói.

Jongin mỉm cười trìu mến. "Tại sao lại khóc?"

Sehun bướng bỉnh lau nước mắt, mặc cho nước vẫn chảy liên tục xuống mặt. "Bởi vì tao đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu rồi, nhưng mày thậm chí còn không chịu thú nhận đàng hoàng vào." y khinh bỉ.

Jongin cười rội lên. "Tao rất tiếc, xin lỗi nhé... quay lại nhìn tao cái nào."

Sehun từ từ chuyển cơ thể của mình ra sau để đối mặt với Jongin. Hắn nhẹ nhàng đỡ lấy y vì cả hai bọn họ đều không muốn Sehun bị trượt chân và ngã ập xuống bồn đâu.

"Này," Jongin mỉm cười khi cuối cùng Sehun cũng ngồi đối mặt với hắn.

"Này," Sehun cũng có một nụ cười giống hệt Jongin trên mặt.

"Có ổn với mày không? Hẹn hò với tao ấy? Kiểu... thực sự hẹn hò ấy? Làm bạn trai của tao? Bạn trai chính thức - -người quan trọng ấy? Kiểu đó ấy?" Jongin hỏi.

Sehun không thể kiểm soát được nụ cười trên mặt mình nữa. "Mày có chắc đây không phải là một trò đùa không?"

"Thành thật mà nói, có lẽ trò chơi khăm thực sự ở đây là Hyejin cũng biết về kế hoạch của tao, thể nên cổ cũng biết cả hai chúng ta định làm gì." Jongin bật cười.

"Hyejin biết mày lên kế hoạch để làm chuyện này à?" Jongin gật đầu. "Cổ là người kêu tao mặc bộ đồng phục này đấy."

"Hình như tao có kể với Hyejin một lần là tao rất thích chân của mày." Jongin nói, vẫn cười rạng rỡ.

Sehun cũng bật cười, y cười bởi vì thực sự cả hai bọn họ đều quá ngốc. Ơn trời vì cả hai đều có một Hyejin trong đời.

"Dù sao đi nữa, chúng ta sẽ cảm ơn cô ấy sau. Giờ tao vẫn cần mày trả lời câu hỏi của tao." Jongin cắt ngang.

"Tao đã có tình cảm với mày lâu hơn mày nghĩ rất nhiều, đồ ngu này." Sehun vẽ ngón tay lên ngực Jongin. "Mày có biết chuyện này làm tao hạnh phúc đến thế nào không?"

Jongin kéo Sehun lại gần để hôn lên môi y. "Tao nghĩ là tao biết, vậy là đồng ý có phải không?" hắn hỏi.

"Tất nhiên, tất nhiên là đồng ý rồi." Sehun đáp lại

Jongin mỉm cười trước khi cúi xuống hôn y lần nữa. Sehun cũng hôn lại với một lực mạnh y hệt luôn.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net