Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Estarossa đang tức giận. Đã nhiều tuần trôi qua kể từ cái chết của anh trai Meliodas, nhưng anh vẫn không ngừng đeo bám lấy hắn. Estarossa đã muốn tước đoạt mọi thứ từ anh: bạn bè, quyền lực và cả người phụ nữ anh hết lòng bảo vệ. Tuy nhiên, các Thánh Kỵ Sĩ vẫn tiếp tục chiến đấu, một số thậm chí còn gợi lại ký ức về Meliodas. Britannia vẫn chưa hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Thập Giới. Và, quan trọng nhất, Elizabeth vẫn chưa thuộc về hắn.

Cuộc gặp mặt gần nhất của họ đã khiến hắn chấn động một cách kỳ lạ. Estarossa đã mong Elizabeth sẽ sụp đổ vì hắn, sẽ hiến dâng linh hồn mình cho hắn trong sự gục ngã tuyệt đối. Ấy vậy mà cuối cùng cô lại khước từ hắn, dám ra lệnh cho hắn rời khỏi đó, rằng hắn không được quay trở lại! Hồi tưởng những lời cô nói đêm đó khiến gã đàn ông sôi máu. Công chúa xinh đẹp dưới hắn trong khoảnh khắc ấy, với bộ dạng trần trụi, đỏ bừng và lấm tấm mồ hôi, cơ thể to lớn của hắn che chắn cho cô, cả hai cùng run rẩy trong sự đê mê nồng nhiệt. Và đó đã là nồng nhiệt; không lý nào cô không cảm nhận được mối liên kết giữa họ.

Vậy nên việc cô đuổi hắn đi, từ chối hắn... thật sự rất khó hiểu.

Do ảnh hưởng từ Meliodas, hắn biết. Ký ức về Meliodas vẫn còn khắc sâu trong tâm trí cô, bất cứ lời nói dối nào của anh cũng đều có tầm ảnh hưởng mạnh mẽ đến cô. Làm sao Estarossa có thể cạnh tranh với một người đàn ông thật sự đã chết trước mặt công chúa? Và xác anh ta, thi thể của anh vẫn nguyên vẹn nhờ sức mạnh của Elizabeth, vẫn nằm trong cái quán rượu biết đi lố bịch đó, như một lời nhắc nhở liên tục, như một loại ảo tưởng phi thực tế.

Estarossa vô cùng thận trọng. Hắn không căm ghét Elizabeth; thay vào đó, hắn thương hại cô, khao khát cô, ghen tị với sự quan tâm cô luôn dành đến người anh trai phản nghịch của mình. Hắn sẽ dõi theo Elizabeth những khi có thể, giữ khoảng cách với quán rượu, quan sát cô nấu nướng, dọn dẹp và phục vụ khách hàng trong một bộ trang phục vui tươi nhỏ nhắn nhất. Hắn sẽ bất giác cong môi bất cứ khi nào cô cười với một trong những khách đến quán rượu giải sầu, tưởng tượng ánh mắt cô dành đến hắn, nụ cười của cô hướng về hắn, khuôn miệng và những cái vuốt ve, chỉ dành cho hắn. Bởi vì mặc dù Meliodas có được trái tim của cô ấy, hắn đã chiếm đoạt cơ thể cô cho riêng mình. Chừng nào Estarossa còn để tâm đến, hắn sẽ dẫn trước cuộc chơi này.

"Thật thảm hại," Zeldris nói vừa lúc thấy hắn trở về sau khi trông chừng cô ngủ. Thập Giới—giờ thành bát giới khi những kẻ đần độn Galand và Melascula tự chuốc họa vào mình—đang dồn ép lũ dân thường theo kế hoạch và ngăn chặn những cuộc kháng chiến nhỏ bùng phát trong khi hướng về Liones. Giữa nhiệm vụ, Estarossa thường bỏ đi và dành hàng giờ theo dõi Elizabeth.

"Em không hiểu sao anh lại hứng thú với con nhỏ đó," Zeldris khiển trách hắn. "Ả chỉ là một con người, thậm chí còn không có năng lực đáng kể nào."

"Meliodas nghĩ cô ấy đủ thú vị," Estarossa lạnh lùng trả lời như một cách giải thích, rồi Zeldris khịt mũi. "Lại có thêm lý do để giết cô ta," cậu đáp.

____________

Trong khi theo dõi cô, ngày qua ngày, Estarossa lập mưu tính kế. Hẳn phải có cách thu hút sự chú ý của cô và khiến cô quên đi Meliodas. Hắn biết chính ký ức về anh đã giúp cô tiếp tục tiến lên, với một ảo tưởng hoàn toàn ngu ngốc rằng bằng cách nào đó anh ta sẽ hồi sinh. Meliodas đã chết; hắn rất chắc chắn về chuyện đó. Tuy vậy, Elizabeth vẫn cố bám víu vào cái thứ sai lầm khó chịu nhất: hy vọng.

Chỉ cướp lấy cô ấy thì chưa đủ. Hắn thậm chí có thể bước vào quán rượu ngay lúc này và vác cô đi. Nhưng Estarossa hiểu rằng nếu làm vậy, Elizabeth sẽ không khuất phục trước hắn. Hắn đã vạch trần sự dối trá và máu lạnh của Meliodas, đã xâm chiếm tâm trí và khám phá cơ thể cô, cố gắng chứng minh việc cô ảo tưởng anh ta là một anh hùng cũng chỉ có vậy: ảo tưởng. Estarossa không chỉ muốn Elizabeth thuộc về mình; hắn còn muốn cô khước từ Meliodas.

Rồi, cho đến một ngày hắn nhận ra mình đã hoàn toàn sai lầm. Hắn không cần phải làm cho Elizabeth quên Meliodas, hay từ bỏ tình yêu của cô dành cho anh. Hắn đã từng muốn cô ghét anh trai mình; trước khi buộc phải giết Meliodas, hắn đã tưởng tượng cô sẽ nhìn kẻ phản bội với ánh mắt ghê tởm, Estarossa sẽ thích thú lắng nghe cô xua đuổi anh. Sự tàn nhẫn của cô đối với anh, sự khước từ của cô đối với anh, sẽ là hình phạt Estarossa giáng xuống Meliodas vì tội danh phản bội.

Nhưng gã đàn ông chợt cười khi hiểu rằng mình không cần phí công cho tất cả chuyện đó. Estarossa chỉ cần khiến Elizabeth ghét hắn. Nếu làm vậy, cô ấy sẽ chịu ảnh hưởng từ giới luật. Sau đó, cô sẽ là của hắn, rồi hắn có thể cướp lấy cô và làm những gì mình muốn, công chúa sẽ không thể chống cự lại hắn, nhìn với ánh mắt lạnh lùng hay xua đuổi hắn đi. Lần tới khi Estarossa đến gặp cô, cô sẽ không phòng bị trước hắn, Elizabeth sẽ mang bộ dạng sợ hãi và đầu hàng mà hắn mong ước được thấy.

Estarossa liền bắt tay thực hiện kế hoạch của mình. Hắn đã thâm nhập vào giấc mơ của cô trước đây, nên hắn biết cô sẽ cảm nhận được sự hiện diện của mình ngay lập tức. Vì vậy, hắn quyết định mạnh tay hơn, tấn công cô vào những lúc công chúa dễ bị tổn thương nhất. Thật dễ dàng để đi vào tiềm thức cô, đặc biệt khi ngủ, cô ấy sẽ buông lỏng cảnh giác. Rõ ràng Meliodas chưa bao giờ cảnh báo cô về năng lực của hắn. Tất cả những gì hắn cần làm là đẩy vào, thổi một ý nghĩ vào tâm trí cô, rồi những giấc mơ sẽ biến đổi thành bất cứ thứ gì hắn muốn.

Đôi khi hắn để cô mơ về cánh đồng nơi họ lần đầu gặp nhau. Elizabeth sẽ lang thang trên thảm cỏ cao, luôn bối rối, và khi hắn đến gần, cô sẽ gọi hắn là Meliodas. Giọng nói của cô luôn truyền đến hắn cảm giác hồi hộp. Sau đó hắn gật đầu, với tay về phía cô ấy. Lần thứ nhất khi Estarossa cố làm tổn thương cô, hắn đã dịu dàng luồn ngón tay mình qua suối tóc dài, hết lần này đến lần khác, cho đến khi chợt nắm lấy và giật mạnh nhất có thể. Một phần tóc bung ra, vài sợi lủng lẳng trên tay, rồi Elizabeth sẽ chìm trong máu và điên loạn gào thét. Estarossa cười lớn trong khi rút lui, để cô gái thức dậy khóc một trận.

Sau lần đó, mỗi khi hắn tìm cô trên cánh đồng cỏ cao, cô sẽ cẩn trọng hơn. Lúc đầu, công chúa vẫn sẽ tiếp cận hắn, nhưng khi hắn với tới, định bắt lấy cánh tay, eo hoặc ngực cô, ký ức lần trước hẳn đã ùa về, rồi cô sẽ hét lên chống cự, giật bắn mình tỉnh giấc. Cuối cùng Elizabeth cũng hiểu được trò chơi của hắn, có một đêm Estarossa hài lòng khi thấy cô đang khóc và run rẩy trên thảm cỏ, hai tay ụp lên mặt. Elizabeth hướng ánh nhìn sợ hãi về phía gã đàn ông khi hắn tiến gần, rồi công chúa đã quay đầu bỏ chạy.

Thật là một cuộc rượt đuổi thú vị! Hắn chậm rãi đi theo cô, để cô được tiến xa hơn. Cỏ cứ tiếp tục trải dài, rồi hắn dùng khả năng liên tưởng của mình để giữ cái cây, ngọn đồi hoặc ngôi nhà cứ thế trôi tuột và cho một số chỗ trốn bỏ hoang xuất hiện. Cuối cùng Elizabeth cũng gục ngã, nỗi sợ hãi từng đợt ập đến công chúa. Rồi, khi hắn tới được chỗ cô, nhìn xuống với nụ cười dễ mến, giấc mơ vụt tắt như một ngọn nến.

Ngoài cánh đồng, đôi lúc Estarossa sẽ cho cô mơ về hình ảnh quán rượu. Hắn sẽ bước vào và cô sẽ phục vụ hắn như những vị khách khác, nở nụ cười thân thiện khi mang thức ăn cho hắn, thỉnh thoảng tay cô vô tình sượt qua vai hắn khi Elizabeth di chuyển quanh các bàn. Suốt nhiều đêm, hắn tận hưởng việc chỉ ngắm nhìn cô, cho phép cô được ngủ ngon với những khung cảnh thân quen dễ chịu.

Hắn biết khi nào lớp phòng thủ của cô sẽ bị hạ thấp đáng kể. Cô đã trải qua ba đêm liên tiếp với ác mộng cánh đồng cỏ cao, hắn đoán cô chỉ ngủ được vài giờ suốt từng đó thời gian. Elizabeth kiệt sức, đôi mắt cụp lại với mái tóc rũ rượi, làn da tươi tắn cũng trở nên xanh xao. Đêm đó cô thút thít trên giường, hẳn là sợ phải gặp lại hắn trên cánh đồng. Vì thế khi Estarossa cho cô mơ về quán rượu, cô chìm sâu, rất sâu vào giấc ngủ, rồi gã đàn ông dễ dàng thâm nhập vào trong mà không bị phát hiện.

Giấc mơ thật tràn đầy năng lượng, và vui vẻ, hắn khúc khích một mình giữa những vị khách đang bật cười ha hả và uống rượu xung quanh. Cuối cùng, cô đến gần bàn hắn với nụ cười rạng rỡ và thân thiện. Hắn cong môi đáp lại, rồi khi cô cúi xuống để dễ nói chuyện với hắn giữa những tiếng ồn ào, hắn chợt thô bạo nắm lấy cô, kéo dựa vào người mình.

"Cái—?!" cô buột miệng hét, kêu ré khi cơ thể bị mất thăng bằng. Estarossa đứng dậy và ghim cô lên tường chỉ trong một động tác. Hắn mạnh bạo cúi xuống hôn cô, những ngón tay lần mò đùi trong khi nâng chân cô, tách chúng ra để hắn có thể nghiến chặt hông mình vào cô. "Dừng lại!" cô hét lên, kéo miệng ra khỏi hắn. "Cứu tôi với! Làm ơn!" Elizabeth nhướng cổ qua vai hắn cố gọi lớn, nhưng Estarossa giữ cho những vị khách không trả lời. Thậm chí không một ai ngó ngàng tới trong khi hai tay hắn hung hăng sờ mó cô, gã ma thần cắn mạnh vào một bên cổ công chúa.

"Thả tôi ra!" cô than khóc, rồi Estarossa áp mặt hắn thật sát cô, gầm gừ bên tai, "Nhưng Elizabeth, lần trước em rất thích làm chuyện này mà."

"Không hề!" cô hét, bất lực đánh lại hắn, rồi Estarossa cảm nhận được cô đang cố gắng tỉnh dậy, tâm trí cố bò ra từng bước để thoát khỏi trạng thái vô thức sâu mà cơ thể hằng khao khát. Nhanh chóng hắn vòng tay giữ lấy cẳng tay cô. Gã đàn ông kéo cô về trước rồi xô mạnh lên tường, nàng thiếu nữ ngất xỉu, đầu nghiêng sang một bên. Chỉ có tiếng kêu nhỏ phát ra từ cô gái, rồi hắn cười thầm. Hẳn cô sẽ có một trận đau đầu ra trò khi cuối cùng cũng xoay xở tỉnh dậy được, chắc chắn.

Estarossa buông tay để cô ngã vật xuống sàn. "Hẹn gặp em vào ngày mai," hắn nói, xoay người rời khỏi quán rượu. Mọi thứ trở nên mờ nhạt dần khi hắn với tới nắm cửa, và gã đàn ông rút khỏi tâm trí cô, bật cười một mình tại vị trí cách đó cả dặm.

____________

Một con người không thể chiến thắng giấc ngủ; cuối cùng cơ thể sẽ giành quyền kiểm soát. Estarossa biết điều đó khi thúc ép Elizabeth, đôi khi hù dọa cô, đôi khi làm cô đau. Cô cố gắng kháng cự, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo. Ngày qua ngày, đêm qua đêm, hắn sẽ đến chỗ cô khi có thể, tách khỏi Zeldris và bọn kia khi vừa xong nhiệm vụ. Chúng thắc mắc về Estarossa và trò chơi của hắn, rồi hắn thấy sự khó hiểu trên mặt bọn chúng, nhưng không quan tâm. Thập Giới đã gần tới Liones, sau khi chiếm được lâu đài, hắn biết thời điểm cần ra tay sắp đến gần. Hắn phải dành tất cả thời gian mình có để lấp đầy Elizabeth bằng sự thù ghét.

Ngay cả khi cô không ngủ, Estarossa vẫn cố hành hạ công chúa. Đôi lúc chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua trong lúc cô đang đứng tại chỗ ngủ gật, hay những cái vuốt ve từ năng lượng của hắn trong lúc cô đang làm việc nhà, đủ khiến Elizabeth nhảy một chân khỏi mặt đất, quay cuồng nhìn quanh. Hắn dám chắc cô biết chuyện gì đó đang xảy ra, và cảm thấy phiền trong vài lần đầu tiên, vì sau đó cô chạy lên phòng ngủ để kiểm tra Meliodas. Như thể anh là người đang chạm vào cô, thì thầm với cô! Cuối cùng Elizabeth cũng ngừng kiểm tra, vẻ lo lắng hiện lên một cách quyến rũ trên khuôn mặt xinh đẹp.

Rồi Elizabeth đã đưa ra hành động phản kháng cuối cùng, buộc mình phải thức trắng trong ba ngày. Con lợn nhỏ màu hồng ré lên và dậm chân đòi cô phải nghỉ ngơi, nhưng Elizabeth không nghe. Thỉnh thoảng hắn thấy cô ngủ gật một chút, nhắm mắt lại trong vài phút, nhưng rồi cô sẽ lắc mình tỉnh giấc. Đến ngày thứ ba, cô không ăn, chỉ ngồi, gục đầu xuống trên chiếc ghế cạnh giường anh trai, thầm khóc. "Xin hãy quay lại," cô thì thào trước xác anh.

Cuối cùng thì cơn buồn ngủ cũng chiến thắng, khi màn đêm buông xuống, cô ấy thiếp đi, hít thở sâu, cuộn người trên ghế. Lúc Estarossa đến, hắn không khỏi hài lòng khi thấy công chúa đang nghỉ ngơi, rồi thâm nhập vào tâm trí cô để quan sát.

Elizabeth đang ở trong phòng ngủ quán Boar's Hat, phủ chăn lên giường, và lần đầu tiên từ lúc Estarossa bước vào giấc mơ của cô, Meliodas xuất hiện. Hắn không kịp định thần, kinh ngạc khi thấy con quỷ đáng sợ đang ngồi trên bệ cửa sổ nhìn ngắm công chúa. Ngực Estarossa co thắt khi Elizabeth mỉm cười với anh và nói, "Ngài muốn bao nhiêu cái? Em nghĩ có ba gối trong tủ."

"Ba cũng được," Meliodas đồng ý, rồi với một nụ cười toe toét, cô ấy vội chạy đến cửa tủ, mở ra và lục lọi trong đó. Estarossa đứng ở ngưỡng cửa phòng, đẩy sức mạnh về phía trước để thăm dò một Meliodas đang mỉm cười nhìn cô. Hắn không cần sợ; đây không phải là Meliodas thật sự, chỉ là mảnh ghép trong trí tưởng tượng của Elizabeth. Một nụ cười từ từ nở rộng trên khuôn mặt Estarossa, rồi hắn dễ dàng chui vào trong, điều khiển tên ma thần tóc vàng.

"Elizabeth, có bao giờ tôi kể em nghe về cách tôi đến được đây chưa?" Meliodas lên tiếng, vừa lúc Estarossa đột nhập vào trong quán Boar's Hat. Elizabeth lắc đầu rồi vui vẻ ngồi lên giường trong khi Meliodas tiến lại gần, vừa lúc Estarossa điều chỉnh bộ dạng đang ngủ của cô trong tay rồi bế về phòng, đặt công chúa nằm ngửa. "Tôi là thủ lĩnh Thập Giới, em biết đấy," Meliodas nói. Tay anh vuốt tóc cô ra sau, áp vào má trong khi Estarossa đưa tay vuốt dọc một bên mặt nàng thiếu nữ.

Estarossa bắt đầu cởi quần áo cô ấy, trong khi quan sát giấc mơ của công chúa. Meliodas cẩn thận cởi cúc áo sơ mi của cô, nới lỏng cà vạt rồi trượt nó xuống hai cánh tay cô, sau đó Elizabeth dịch người trên giường để Meliodas—đồng thời, Estarossa—kéo váy và xỏ khỏi chân mình. "Tôi đã giết rất nhiều, rất nhiều người, của mọi chủng tộc khác nhau," anh nói, miệng sượt qua cổ và cắn vào vai trần của cô.

Elizabeth rùng mình dưới anh, và trong giấc mơ, cô gật đầu. "Em hiểu," giọng thốt ra nhẹ nhàng, công chúa nằm thẳng lại trên giường trong khi Estarossa trèo lên người cô. Cả hai lướt tay trên cơ thể cô, hôn một đường xuống từ giữa ngực, dừng lại ở phần rốn. Khi đưa lưỡi vào trong, Meliodas nói, "Tôi đã giết cả nữ thần. Tôi giết phụ nữ và trẻ em. Tôi xé xác họ ra."

Chân cô dang rộng khi anh trượt xuống, còn Estarossa có thể thấy sự kích thích trên đôi môi đỏ bừng của cô. Hắn cúi đầu, hôn sâu cơ thể cô, và trong tâm trí, hắn thấy Elizabeth đang quằn quại trên giường bên dưới miệng Meliodas. Âm thanh, mùi vị và sức nóng của cô như một liều thuốc, rồi Estarossa nắm chặt lấy chân cô, những ngón tay bấu vào da thịt mềm để giữ vững lý trí của mình.

Khi cô thở dốc, cao trào nhanh chóng đến gần, hắn dừng lại, cởi quần rồi di chuyển lên cơ thể đang run rẩy của cô. Meliodas cũng động đậy, đặt mình giữa hai chân, tay anh đưa lên ngực cô mạnh bạo nắn bóp. "Tôi là ma thần, Elizabeth," anh nói, và cô thở hổn hển khi Estarossa véo núm ngực mình, đồng thời hắn nắm lấy vật đó trong tay rồi hướng về khe hở ẩm ướt. "Em có yêu tôi không?" Meliodas hỏi trong khi trượt dần vào trong cô.

"Có," công chúa thều thào đáp, co đầu gối lên, ôm lấy cơ thể chàng trai trong khi anh từ từ lấp đầy cô. Estarossa chống tay lên giường, quan sát cơ thể đang say giấc của cô ưỡn lên người mình, điều chỉnh chiều dài và độ dày của hắn còn đầu cô lăn sang một bên, đôi mắt lấp lánh mơ màng. Hắn cúi xuống áp mũi lên cổ họng trắng ngần của cô, rồi bắt đầu động. "Tiếc nhỉ, thật đấy," Meliodas làu bàu trong lúc ra vào bên trong cô.

Estarossa vô cùng thích thú với hai cô gái: một im lặng, mềm nhũn dưới thân, không để ý đến phản ứng của mình với cơ thể hắn; một thở hổn hển và đung đưa hông, cắn môi khi cố hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Meliodas," cô rên rỉ, rồi Estarossa cắn mạnh vào núm nhũ hoa của cô ấy. Elizabeth la lên, rồi Meliodas nói, "Tôi không yêu em, Elizabeth. Chắc em cũng chưa bao giờ nhận ra điều đó."

"Sao?" cô thở dốc, từng ngón bấu chặt vai Meliodas, còn Estarossa thích thú nhìn bàn tay cô đang siết lấy tấm ga trải giường bên dưới họ.

Estarossa dừng lại một chút, đặt lên phần da thịt mềm bên tai công chúa một nụ hôn, còn Meliodas thì thầm vào tai cô, "Tôi chưa bao giờ yêu em. Tôi đã lợi dụng em để tìm kiếm Thất Đại Tội." Hai anh em nhìn xuống mỉm cười, háo hức mong đợi phản ứng từ cô ấy, và trước sự thích thú của họ, khuôn mặt cô ửng lên một màu trầm và những giọt lệ bắt đầu trào ra nơi khóe mắt. Anh lại bắt đầu di chuyển, lần này mạnh hơn, hơi thở trở nên gấp gáp. "Tôi là con quỷ đáng sợ nhất từng tồn tại," Meliodas cáu kỉnh giữa những cú thúc. "Tôi sẽ là Ma Thần Vương kế nhiệm. Làm sao tôi có thể yêu một cô gái thảm hại như em?"

Bàn tay anh di chuyển giữa cơ thể họ, và Estarossa bắt đầu trêu chọc cô, thúc vào và ra khỏi cô để dẫn dắt Elizabeth đến cơn khoái lạc, muốn cô lên đỉnh để đâm nhanh và mạnh hơn. Elizabeth hét lên, cố gắng vùng vẫy phía dưới họ, nhưng Estarossa giữ chắc cô lại bằng một tay, còn Meliodas cố định cô trên giường bằng cơ thể mình.

"Làm ơn," cô ấy rên rỉ với Meliodas, còn Elizabeth thút thít bên dưới Estarossa, người run lẩy bẩy. Hắn nhận ra cô đang bắt đầu tỉnh mộng, liền tăng tốc, thúc cho đến khi cảm nhận cô siết chặt lấy mình. Khi cơn chấn động đầu tiên ập đến, hắn nhấn môi lên môi cô rồi nói, "Mở mắt ra đi, Elizabeth."

Theo lệnh hắn, mắt cô bừng mở, và nụ cười tên ma thần kéo rộng hơn khi nhận ra cô đã đến giới hạn. Cơ thể thiếu nữ ưỡn lên, ngực áp sát hắn, cô rên rỉ khi miệng hắn trượt xuống cổ mình. Sau đó với một lực đẩy cuối cùng, hắn đâm thật sâu, lấp thật đầy bên trong cô.

Khi lý trí gã đàn ông dần quay lại, Elizabeth run rẩy dưới thân hắn, cô lấy tay che mặt. Estarossa có thể nghe thấy tiếng khóc nỉ non của cô, hắn cúi xuống hôn lên từng bầu ngực căng tròn trước khi luyến tiếc trượt khỏi cơ thể mảnh mai. "Em thật ngoạn mục, Elizabeth," hắn vừa nói vừa chỉnh thẳng lại quần áo. "Thật tiếc khi hắn không yêu em."

Elizabeth không trả lời, chỉ lăn qua một bên và cuộn tròn người, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. "Nhìn ta này," hắn thì thầm, nhưng cô từ chối, vùi mặt vào gối. Estarossa cười khúc khích. "Hẹn gặp em vào ngày mai," hắn để lại những câu từ cuối cùng trước khi rời đi.

____________

Tuy nhiên, hôm sau Estarossa đã không trở lại. Thập Giới bắt đầu cuộc đột kích Liones, tấn công lâu đài, và bằng cách nào đó mọi thứ lại trở nên tệ đi rất nhiều.

Estarossa đang chịu đựng cơn đau khủng khiếp nhất mà hắn từng có. Cả người nóng bừng lên, vẫn đang bị đốt cháy bởi những quả cầu lửa từ con quái vật tự xưng Escanor. Quần áo và da hắn bị bỏng nặng, và hắn phải vật lộn để thở trong khi cơ thể cố gắng tự phục hồi trong sự điên loạn.

Phổi hắn liên tục hút đẩy oxy, gã đàn ông cố gắng di chuyển, cố gắng ngồi dậy, cố gắng làm bất cứ thứ gì. Nhưng hắn nhận ra mình thậm chí còn không thể ngẩng đầu được. Estarossa nhìn chằm chằm lên cao, quan sát mặt trời di chuyển lúc gần trưa, hắn nguyền rủa cái quả cầu sáng chói chết tiệt đó, nguyền rủa Thất Đại Tội và nguyền rủa Meliodas, gốc rễ của tất cả những chuyện này.

Có bước chân đến gần, hắn cắn răng đau đớn, cố quay đầu về phía phát ra âm thanh. Là Zeldris à? Điều cuối cùng hắn nhớ trước khi bị nuốt chửng bởi ánh sáng và sức nóng là giọng em trai mình, gào lên gọi hắn. Nhưng hắn sửng sốt, khi trước mặt là một đôi chân mảnh mai, một chân mang chiếc tất dài tối màu, cổ họng Estarossa như nghẹn lại khi cố hét lên.

"Tớ sẽ quay lại ngay, Hawk! Hình như có người bị thương ở đằng kia!" Giọng cô như một bản nhạc, chạm đến tai hắn trong làn gió nhẹ. Hắn thều thào tên cô, cố đẩy người về phía cô bằng chút sức lực cuối cùng hắn có, gã ma thần thấy công chúa loạng choạng tiến lại gần trước khi dừng bước.

"Elizabeth!" con lợn kêu lên, ở đâu đó phía xa. "Cậu đâu rồi? Cái gì vậy?!"

Có một lúc lâu cô ấy đã hoàn toàn bất động. Estarossa gần như nín thở chờ đợi. Sau đó, cuối cùng, cô vẫn đi về phía hắn. Bước chân thật chậm và vững chắc, bụng hắn quặn lên trước từng giây khoảng cách giữa họ bị rút lại.

Hắn nghe thấy tiếng cô thở dốc, và hắn đã tự phục hồi được một phần đủ để Estarossa cử động cổ mình. Hắn nhìn lên, nheo mắt trước ánh nắng... và Elizabeth xuất hiện, đứng bên hắn, mặt trời sau lưng khiến cô lấp lánh như một vầng hào quang. Tóc thiếu nữ ánh lên màu trắng sáng, tay cô giữ chặt trước miệng, còn tên ma thần quan sát ngực công

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net