Vì định mệnh cho ta gặp nhau 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 16: hiểu lầm.

Tối hôm đó. Khi mọi người ngủ hết, Ki Bum nhấc điện thoại lên và gọi cho đám người từng theo đuổi cậu.

- Yoboseyo. TOP huyng đó à, là Ki Bum đây. Dạo này huyng có khỏe không ? Công ty huyng vẫn phát triển thuận lợi chứ ? Vâng, em vẫn khỏe, à, em có chuyện này muốn nhờ huyng. Chả là em có một cô em họ làm người mẫu nghiệp dư cho bạn của em. Vừa rồi đi chụp ảnh và phỏng vấn nó bị tay phóng viên họ Lee sàm sỡ. Nó khóc lóc ghê lắm, em thấy tội lắm cơ. Nó xin em tìm cách trừng trị tên phóng viên đó. Huyng giúp em nhé, vì mối quan hệ cũ của hai chúng ta. Nhé, nhé ? Được ạ ? Cảm ơn huyng nhiều lắm, em biết là có thể tin huyng mà. Tay phóng viên đó ạ ? Em không biết tên, chỉ biết là gã họ Lee, là phóng viên tạp chí Newstyle. Huyng cứ tìm hỏi xem gã nào có buổi phỏng vấn với nhà thiết kế trẻ đạt giải nhất cuộc thi thiết kế ấy ạ. Thôi, cảm ơn huyng nhé, lần sau em sẽ mời huyng đi ăn.

Cúp máy, Ki Bum lại bấm một số khác và gọi đi.

- Yoboseyo. Tae Yang huyng, huyng còn nhớ em không ?

- Ki Bum đó à ? Sao huyng quên em được. Dạo này người đẹp vẫn khỏe chứ ?

- Cảm ơn huyng, nhưng mà em không khỏe lắm, có kẻ dám chọc vào em của em huyng à, em bực mình lắm nhưng mà không làm gì được hắn nên dạo này mất ngủ triền miên, khuôn mặt xinh đẹp của em đang bị tàn phá đây này.

- Sao ? Có kẻ dám động vào Taemin à ?

- Không, không phải Taemin, là em họ của em tên là Hee Huyn, nó là người mẫu nghiệp dư anh ạ, nó xinh lắm, nhưng mà vừa rồi đi phỏng vấn bị cái tên phóng viên tạp chí Newstyle sàm sỡ, về nhà nó cứ khóc suốt. Mà em thì rất cưng nó nên nó bị thế em cũng đau đớn theo. Huyng có thể giúp em xả giận chứ ?

- Em nói đi, em muốn tên phóng viên đó bị làm sao ?

- Chỉ là trừng trị đôi tay và mắt của tên đó vì dám động vào Hee Huyn của em thôi. Huyng giúp em được chứ ? Rồi hôm nào đó em và huyng cùng nhau đi ăn và ôn lại kỉ niệm cũ nhé.

- Người đẹp nhờ mà không giúp thì ngại quá. Tên phóng viên đó như thế nào ?

- Họ Lee, tên thì em không biết, là phóng viên của tạp chí Newstyle, mặt giống con chuột ấy huyng ạ.

- Ừm, rồi, để đấy, huyng giúp cho, em nhớ lời hứa của mình nhé.

- Vâng, tất nhiên rồi, cảm ơn huyng. Tạm biệt huyng.

Cứ thế, cả tối hôm đó Ki Bum gọi cho cả chục người có máu mặt ở Seoul để nhờ vả. Đến tận một giờ sáng mới chịu đi ngủ.

Sáng hôm sau. Vừa mới tỉnh dậy Ki Bum đã vớ lấy laptop và vào trang báo được mấy tay đại ca xã hội đen xây dựng nên, núp dưới bóng một web tin tức bình thường, chỉ những ai có pass đặc biệt mới xâm nhập được vào sâu bên trong để xem tin tức thế giới ngầm, và Ki Bum là một trong những người có nó. Trang báo này update tin tức cực nhanh, chỉ cần vụ việc xảy ra khoảng một giờ thôi là đã có thể lên mặt báo được rồi. Vào đây xem là tốt nhất.

Ki Bum’s POV :

Chà chà, may mà ta đã kịp xin cái pass này trước khi đá bay tên Dae Sung đó. Phải xem xem vụ tên phóng viên đó tới đâu rồi mới được.

Ngay đầu trang báo đã giật tít : Tên phóng viên dám sàm sỡ người đẹp thế giới ngầm đã phải trả giá đắt.

‘Theo nguồn tin mà chúng tôi có được, tay phóng viên đó đã lợi dụng lúc chụp ảnh để sàm sỡ em gái của hoa khôi đất Seoul Key khiến cho hoa khôi của chúng ta nổi giận. Dẫn tới mấy chục đại gia đất Seoul đã điều động đàn em tìm kiếm và trừng trị phóng viên Lee vì dám làm người đẹp nổi giận. Và đây là kết quả.’

Tiếp theo bài báo là hàng loạt những tấm hình ‘có lẽ là tên phóng viên’ đó vì bộ mặt méo mó khó nhận ra, nó sưng vù, chảy mủ hòa với máu. Nhất là chỗ đôi mắt, máu chảy trào ra từ đó, có lẽ là bọn chúng đã đâm cái gì đó vào mắt của hắn. Tay hắn cũng đã bị cắt cụt, trên người hắn còn hàng tá những vết cắt chồng chất. Thật đáng đời làm sao.

Tiếp tục di chuyển xuống phía dưới của bài báo, tôi thấy vài tấm ảnh của Meirin và Hee Huyn, những ‘bị hại’ trong vụ thanh toán này. Thật là vui và sảng khoái làm sao khi mới sáng ra đã được xem những thứ hay ho thế này. Nhưng thôi, không nên đưa ảnh của tên phóng viên này cho Taemin, chỉ tóm tắt qua sự việc với thằng bé thôi, không chắc nó ngất xỉu mất.

End POV.

Gấp laptop lại, Ki Bum nhảy xuống khỏi giường và đi vào nhà tắm.

Trong khi đó, tại phòng của Taemin. Cậu bé đang ôm cây nấm bông say sưa ngủ thì tiếng chuông điện thoại ầm ầm kéo Min ra khỏi giấc mơ ngập Lolipop.

- Yoboseyo – Min ngáy ngủ nhấc máy.

- Minnie, em dậy chưa ? Đi ăn sáng với huyng không ? – Đầu dây bên kia Minho vui vẻ hỏi.

- Bây giờ ấy ạ ?

- Ừ, huyng đang đi tới gần nhà em rồi đây. Xuống đi nhé.

- Hả ? À, vâng, huyng chờ em một chút.

Taemin vội vã cúp máy và phi như bay vào nhà tắm, đánh răng rửa mặt thay quần áo trong vòng bảy phút rồi lao xuống dưới tầng một, chạy qua sân và mở cửa ra ngoài. Nhưng không thể tin được là cảnh tượng cậu thấy, không phải là khuôn mặt điển trai, nụ cười rạng rỡ của Minho mà là cảnh Minho đang hôn một cô gái khác, tay cô ta đặt lên ngực anh trong khi tay anh chống vào tường chứng tỏ anh là người chủ động. Và khi anh rời khỏi cô gái đó, Taemin nhận ra ngay, người đó là Hyoyeon. Khuôn mặt cô gái đỏ ửng lên vì ngượng. Taemin thấy mắt mình nhòe dần đi, cậu lấy hết dũng khí tiến tới, tát thẳng vào mặt Minho, để lại một dấu đỏ hằn năm ngón tay trên má anh và quát vào mặt anh :

- Đồ đểu, thế mà tôi cứ tưởng anh yêu tôi thật lòng, hóa ra anh chỉ biết lừa dối tôi mà thôi. Từ nay đừng bao giờ tìm tôi nữa, tôi không muốn thấy anh nữa. Cút đi !!!

Nói rồi Taemin khóc nức nở và bỏ chạy vào trong nhà. Minho chưa kịp nói gì, cũng không kịp đuổi theo, chỉ có thể thẫn thờ nhìn theo bóng của Taemin chạy vào trong nhà. Tại sao chuyện lại thành thế này chứ ?

Flashback :

Minho vui vẻ sải những bước dài trên đường, cũng chỉ còn một đoạn ngắn nữa là tới được nhà Taemin rồi. Đang đi thì anh gặp Hyoyeon.

- Chào Minho oppa, oppa làm gì ở đây vậy ? – Hyoyeon hỏi.

- Oppa sang đón Taemin đi ăn sáng. Còn em ?

- Em đi chạy bộ buổi sáng, đó là thói quen của em.

- Em có vẻ yêu thể thao nhỉ.

- Hìhì, để có sức khỏe để nhảy mà oppa.

- Ừ, vậy em cứ chạy đi nhé, oppa đi đây, tạm biệt.

- Aaaa – Hyoyeon khẽ kêu lên khiến cho Minho quay lại, lợi dụng cơ hội, Hyoyeon kéo áo Minho và hất chân anh khiến anh ngã về phía cô, hai tay anh chống vào tường còn cô rướn người lên hôn vào môi anh.

End flashback.

Trong khi đó Taemin chạy vào trong phòng của mình, đóng sầm cửa lại khiến Ki Bum giật mình chạy sang gõ cửa phòng Taemin.

- Minho à, có chuyện gì vậy ? Mở cửa đi em. Min à.

- Cậu chủ à – Một người làm khẽ nói – Lúc nãy cậu Taemin còn vui vẻ chạy xuống dưới nhà, hỏi là đi đâu thì cậu nói đi gặp Minho, sau đó được năm phút thì cậu quay trở vào, khóc nức nở và khóa cửa phòng lại.

- Minho ư ? – Ki Bum như linh tính thấy điều gì đó, vội chạy ra cửa và nhìn ra ngoài. Minho đang đứng nhìn vào trong nhà.

Cơn giận bùng lên, Ki Bum chạy ra, mở toang cửa ra và chạy tới nắm chặt áo Minho xốc lên.

- Cậu đã làm gì nó ? Nói đi, cậu đã làm gì Minnie ?

- Mình…mình…. – Minho lắp bắp.

- Khốn kiếp – Ki Bum đấm thẳng vào bên má vẫn hằn vết đỏ của Minho và đẩy Ho ngã xuống đường – Từ nay đừng để tôi thấy cậu lởn vởn quanh Minnie nữa. Không thì tôi giết cậu đấy.

- Ki Bum à, nghe mình giải thích đã, Ki Bum…. – Minho gọi với theo.

- Tôi không muốn nghe gì nữa.

Nói rồi Ki Bum khóa cửa ngoài lại và băng qua sân, đi vào trong nhà mà không thèm nhìn Minho lấy một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net