Hôn anh một cái nào...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắc mặt Jungkook cũng nhanh chóng chuyển sang màu đen ngay khi nhìn thấy điện thoại tắt nguồn, cậu lấy lại điện thoại mình từ tay Taehyung, tỏ ra hết sức bình tĩnh nhấn nút nguồn.

"..."

"..."

Taehyung nhìn nhóc con cố chấp đến ngốc nghếch mà không khỏi buồn cười, anh cũng không nói gì, chỉ yên lặng đứng nhìn cậu dằn vặt chiếc điện thoại tội nghiệp của mình.

Đột nhiên Jungkook reo lên một tiếng:

"Aish! Đúng là!"

Cậu vỗ đầu rồi quay quắt mở cửa chui vào trong xe tìm tới chiếc ba lô của mình, Taehyung không có chuyện gì làm cũng rảnh rỗi đi theo cậu.

Với hy vọng may mắn sẽ mỉm cười với mình, Jeon Jungkook trút ngược ba lô xuống ghế, bắt đầu bới tung lên tìm kiếm thứ mà cậu muốn, Taehyung lúc này mới nhận ra cậu đang cố gắng tìm cái gì, anh lần nữa thở dài nhìn trên ghế chất đầy bút sách và một đống gói bim bim từ còn hạn cho đến hết hạn, từ còn nguyên cho tới số ăn dở và cả mấy cái vỏ, tất cả đều có chung số phận là bị nhóc con thẳng tay nhét vào ba lô của mình.

Thật là hết nói nổi mà.

"Em tìm sạc dự phòng à?"

"Không thấy hay sao còn hỏi?"

Khóe môi Taehyung giật nhẹ hai cái, anh tới cầm lái chiếc ba lô của cậu đặt xuống ghế.

"Chắc anh đánh đòn em quá."

Jungkook đang nóng vì tìm không được thứ mình muốn lại còn bị anh dọa, mặc dù lời dọa dẫm ấy chẳng hề hấn gì với cậu nhưng trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế này thì quả thật làm con cua trong Jungkook trỗi dậy.

"Anh xê ra kia! Ai cho anh đánh đòn mà đánh!"

Nhưng Taehyung thật sự không có nói chơi.

Bàn tay to lớn với những ngón tay thon dài đẹp đẽ không chút lưu tình mà phếch lên cái mông đang ngoe nguẩy của nhóc con ngang ngược kia một cái.

"Sạc dự phòng ba hôm trước em ném vào cửa sổ phòng anh làm bể cả kính, bây giờ em còn tìm à?"

"Gì gì gì?"

Jungkook vẫn chưa định hình được lời nói của anh là thật hay là giả, trí nhớ ngắn hạn của cậu cùng lắm chỉ kéo dài được hai ngày, sự kiện phá hoại căn phòng của Taehyung hôm đó cậu đã quên khuấy đi mất rồi.

"Gì cái gì mà gì? Phá cho hả dạ rồi bây giờ còn ngang hả?"

Jungkook thộn mặt ra, cậu bĩu môi sờ sờ lên chỗ bị đánh trên mông giờ đã hơi tê tê, một vài hình ảnh hỗn loạn của ngày hôm đó chạy ngang qua đầu, mà chi tiết hiện gây ấn tượng nhất chính là lúc cậu không chút do dự ném thẳng nó vào cửa kính. Thật ra là ném con gián trên vách tường, nhưng tay bị lệch nên sạc dự phòng cứ như thế một đường tông vỡ cửa kính. Biết mình có lỗi, Jungkook cũng không dám sửng cồ lên như mọi khi, cậu chỉ lầm bầm trách.

"Đánh chỗ nào chả được, sao cứ nhất định phải là ở trên mông người ta."

"Chứ bây giờ em muốn anh đánh đòn ở đâu?"

Jungkook xì một tiếng, đánh trống lảng nhìn sang hướng khác.

"Vậy bây giờ tính làm sao? Tự nhiên cái đưa người ta tới chỗ này, đồ ấm đầu."

"Thì ở đây đến bao giờ có người tới thì thôi giúp, có vậy mà em cũng hỏi."

Taehyung gạt hết đống hổ lốn mà Jungkook vừa bày ra xuống, anh chen vào ngồi trên ghế rồi ôm Jungkook ngồi trên đùi mình.

"Này!"

Đang yên đang lành thì bị người ta ôm, Jungkook lật qua lật lại như con cá nướng bị người ta trở tới trở lui trên lò, xe nhiều ghế như vậy đó, mắc gì cứ muốn ngồi dính một cục thế này bộ không biết nóng à.

Taehyung khép mắt không quan tâm đến tiếng gọi của cậu.

"Này!"

Jungkook tức giận vì bị anh làm lơ liền vỗ cái bép lên đùi anh.

"Em xoắn cái gì?"

"Xoắn cái đầu anh, thả người ta xuống coi!!!"

Jungkook không ngừng làm loạn trên người, Taehyung không nói tiếng nào, trực tiếp cúi người ngậm lấy cái miệng đang luyên thuyên không ngừng kia.

Càng hôn lại càng nghiện.

"Ưm..."

Jungkook bị anh cưỡng hôn đến nghẹt thở, cậu bấu lấy ngực anh, đến khi cả người đều gồng lên cứng ngắc, khoé mắt ửng hồng mới được Taehyung tha cho.

Taehyung ngay lập tức bị ăn một đòn từ em người yêu cũ.

"Trơ trẽn!"

Jungkook vừa định thu cái tay vừa đánh lên vai anh về, đã bị đối phương giữ lấy, kéo mu bàn tay về phía đôi môi mềm rồi bất chợt được hôn cho một cái.

"Thế cho anh xin phép hôn lại một lần nữa nhé?"

"Đồ mặt dày!"

Jungkook vùng vằng tránh thoát, rốt cuộc vẫn không thể thoát ra được khỏi vòng tay chặt chẽ của anh, cậu cam chịu ngồi yên một lúc, lại cảm thấy thái độ không cứng rắn của mình bây giờ thật sự là không đúng đắn chút nào. Đáng lẽ phải lạnh lùng một chút, tránh xa cái tên này ra một chút chứ đâu phải sáp lại ngồi với cái tư thế ám muội thế này.

Quan hệ người yêu cũ là như thế này à?

Nói không tha thứ cho người ta mà để người ta ôm hôn thế này à?

Jungkook lầm bầm tự mắng mình không có chút tiền đồ nào, thật sự quá mất mặt.

Đợi đến khi Jungkook lấy lại được phong độ của mình thì người phía sau đã ngủ được một lúc.

"..."

Jungkook thấy anh ngủ say, suy nghĩ một chút rồi cũng không đánh thức người nọ, cậu thử nhích mông một tẹo, thấy Taehyung không có phản ứng gì lại được đà nhích thêm lần nữa. Nhích tới nhích lui một hồi, mông lại bị vỗ cho một cái.

"Ngoan nào, em rục rịch phát nữa là anh không đảm bảo an toàn cho em đâu."

"Cái gì?"

Jungkook mờ mịt hỏi lại, nghiêng đầu nhìn ra phía sau vẫn chỉ thấy Taehyung đang nhắm mắt, coi bộ mệt mỏi lắm.

"Ngoan, để anh ôm em một lát."

"Tôi là cái gối ôm của anh chắc! Đừng có quá đáng!"

"Để anh nạp năng lượng một lát, chút nữa còn cuốc bộ 3 cây số, em cũng nghỉ một lát đi."

Giọng Taehyung rì rầm có vẻ thật rất mệt mỏi rồi, nhưng trong tâm không phải ở chỗ đó, cái cậu để ý chính là khoảng cuốc bộ 3 cây số ở đằng sau kia kìa.

"Gì gì gì?"

Jungkook không nhịn được muốn bật dậy, không ngờ lại cọ phải "thứ gì đó" cồm cộm ở dưới mông mình.

"..."

Jeon Jungkook điếng người, ngồi im như tượng. Lại nghe thấy tiếng thở bất lực của người phía sau.

"Đã bảo ngồi ngoan mà không nghe..."

"Anh..."

Jungkook nhìn có vẻ ngốc nhưng cũng không phải cái gì cũng mù tịt, cậu lắp bắp kêu anh một tiếng rồi nín bặt, lại quay ra nhìn Taehyung, cũng vẫn thấy anh ngồi im nhắm mắt.

Vốn là người "gây nên tội", Jungkook có chút chột dạ, không nhịn được nhìn anh lâu thêm một chút, bất chợt Kim Taehyung lại mở mắt nhìn cậu, giọng nói trầm trầm cứ như đang bắt quả tang cậu làm chuyện xấu gì vậy.

"Có giúp anh được không mà nhìn?"

Jungkook bối rối đến độ quay ngoắc sang một bên thiếu điều muốn trẹo cả cổ, Taehyung còn tinh ý phát hiện ra từ gương mặt cho đến cần cổ trắng muốt của người trong lòng đều đẵ bị nhuộm một màu đỏ ửng như bé tôm luộc.

Mặt anh kê càng gần, Jungkook lại cúi đầu càng sâu, hơi thở Taehyung phả ra làm phần da sau cổ cậu nóng bừng bừng.

"Hửm?"

"Tránh ra đi! Anh bị mất liêm sỉ rồi hả?"

Jungkook không nhịn được nữa, nhè lúc Taehyung lơ là liền giật mạnh tay anh ra, mở cửa lao ra ngoài chạy trốn.

Cửa xe còn để hờ, Jungkook tránh xa nó được một đoạn, thấp thoáng thấy cái tay của Taehyung vươn ra đóng lại. Mặt cậu tức khắc lại đỏ lên.

Jungkook không có đồng hồ, cậu lòng vòng xung quanh bóng râm dưới tán cây bạch quả ven đường, nhàm chán xếp mấy cái lạ rụng thành một dòng chữ. Cậu làm đến mức nhập tâm, không hề phát hiện ra có người đang tiến tới sau lưng mình trong âm thầm.

"Kim Taehyung là đồ đáng ghét?"

Chất giọng quen thuộc bất thình lình vang lên làm Jungkook đang làm chuyện xấu suýt thì ngã ngửa, cậu hùng hổ trừng mắt nhìn người kia, nhìn một hồi, mắt không biết tại sao lại lệch xuống phía dưới một chút...

"Lúc nào cũng nghĩ đến anh vậy đó hả?"

Taehyung sáp lại gần, không chờ Jungkook đang xấu hổ biện hộ câu nào đã hôn lên má cậu một cái. Hành động lưu loát cực kì.

Jungkook trừng mắt không nói được câu nào, cậu đứng phắt dậy đi trước anh một đoạn. Đến khi cảm thấy mình đi đã đủ xa liền lén lút đưa ray vuốt nhẹ lên má, vừa bước vừa thẫn thờ.

Taehyung ung dung đi phía sau, nhìn mấy hành động lén lút đáng yêu của Jungkook thì không khỏi buồn cười.

Đợi cho bước chân Jungkook ổn định trở lại, Taehyung mới lại tiến đến gần cậu, yên lặng sóng vai đi bên cạnh.

Taehyung nhìn sang gương mặt phụng phịu của cậu ánh mắt trở nên dịu dàng, hai người cứ như vậy đi được hơn nửa tiếng, tay Jungkook đột nhiên bị anh kéo lại.

"Mồ hồi đầm đìa cả rồi."

Taehyung dùng tay áo chặm lên mặt cậu, cử chỉ dịu dàng không thể tả. Jungkook ngẩn ra một chút rồi bối rối nhìn đi hướng khác.

Đầu óc cậu bây giờ hình như nó muốn đình công mất rồi, cứ thấy anh làm ra những hành động quan tâm mình là sẽ chẳng suy nghĩ được cái gì ra hồn cả.

Jungkook cũng bực với chính mình lắm chứ, nhưng dù cho lí trí của cậu có cố vùng vẫy như thế nào đi nữa thì cũng chẳng thể thắng nổi trái tim ngốc nghếch mù quáng này, Jungkook tự cảm thấy mình hết thuốc chữa thật rồi.

----

Trời gần về chiều, Jungkook từ lúc nào đã yên vị trên lưng Taehyung thở từng nhịp đều đặn, gương mặt đáng yêu gục lên vai anh, còn một tay thì rũ xuống trước ngực Taehyung. Vì để giữ sức nên anh bước đi không vội, chốc chốc lại ngắm nghía bàn tay trắng hồng trước mặt, lúc không kìm được sẽ lén lút hôn lên một cái.

Phía trước dần xuất hiện sắc vàng rực rỡ của đồng hoa cải vàng dưới cái nắng chiều dịu dàng, tốc độ của Taehyung cũng tăng dần lên, dù trong người có chút đuối sức nhưng vẫn không hề có ý định muốn đánh thức nhóc con trên lưng dậy.

Vốn ý định ban đầu của Taehyung chính là đưa cậu đến nơi này chơi, nhưng không ngờ xe lại gặp trục trặc ngay lúc quan trọng như thế, cũng may là sắp đến nơi mới xảy ra chuyện, nhưng hơn hết vẫn là muốn có nhiều thời gian bên cạnh Jungkook nên mới chọn cách đi bộ. Tất nhiên anh sẽ không để nhóc con phải chịu khổ, vừa đi được một quãng ngắn đã lừa cậu cậu trèo lên lưng mình.

Người trong lòng thì vẫn mãi là người trong lòng, cho dù có chia xa, chỉ cần còn yêu còn thương thì khao khát muốn che chở, bảo bọc cho người ấy vẫn luôn còn đó.

Taehyung trước tiên tìm đến cổng thu phí, mua vé vào rồi xin mượn điện thoại gọi cho đội hỗ trợ đến xử lí xe, tiếp đó mới ung dung đưa Jungkook đi vào tham quan.

Âm thanh náo nhiệt xung quanh làm Jungkook không tài nào ngủ tiếp nữa, cậu mơ màng chớp chớp mắt, nhìn quanh một lượt, liền chạm phải ánh mắt dịu dàng của Taehyung.

Có kẻ vừa nhìn đã biết nhóc ngốc vẫn còn đang trong trạng thái chưa tỉnh táo, liền nhân cơ hội dụ dỗ bé con một chút.

"Dậy rồi đó hả? Ngoan, hôn anh một cái nào."

Quả nhiên, Jeon Jungkook mắt nhắm mắt mở liền làm theo mà không hề suy nghĩ, hôn cái bẹp lên đôi môi mềm mềm đang phả từng hơi thở nóng ấm lên mặt mình.

"Hôn rồi ạ..."

_________

Chúc mừng năm mới nha các tình yêu ơiiiiiiiii 🎆🎆🎆🎆🎆🎆🎉🎉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net