PHẦN III: LỐI THOÁT 2 CÁI BẪY....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh bình minh ló dạng xuyên qua cửa sổ, tiếng chim ríu rít đón chào bình minh vẫn làm cho cả nhóm chìm vào giấc ngủ. Sự im lặng tĩnh mịt của buổi sáng bị phá vỡ bởi tiếng đập cửa gấp:

- Rầm rầm, có ai không ? cho chúng tôi vào với, tôi biết có người trong này.

Cả nhóm giật mình tỉnh dậy, ngay lúc đó Toàn liền chạy lại gần cánh cửa rồi hỏi:

- Mấy người là ai ?

Người kia đáp:

- Chúng tôi vừa thoát khỏi đám Zombie, những người ở căn-tin không cho chúng tôi vào. Làm ơn, bên tôi có người đang bị thương, xin cho chúng tôi vào.

Toàn liền nói:

- Không được, bạn ông bị nhiễm bệnh rồi, chúng tôi không cho vào được.

Người kia đáp:

- Đừng lo, cậu ấy chỉ bị va quẹt vào miếng sắt chứ không phải bị cắn. Cậu ấy cần băng vết thương, xin cho chúng tôi vào.

Toàn đang chần chừ định không mở thì bất ngờ từ phía sau Phương đã chạy lại mở cửa. Trước mắt cả nhóm là 4 người, 2 trai 2 gái. Phương nói nhanh:

- Mang ông bị thương vào đây nhanh. Cả mấy người nữa, vào lẹ không thôi lũ zombie tiến lại chỗ này.

Nhóm kia bước vào, Toàn liền khóa cửa lại. Phương đi lấy băng, thuốc để xử lý vết thương của người kia. Cậu thanh niên còn lại lên tiếng:

- Tôi tên Vỹ, là người vừa xin vào đây lúc nãy. Người bị thương kia là Thông, bạn thân của tôi. Hai cô gái đó là Nhi và Ân, tôi vừa mới gặp ở lầu một.

Phương hỏi:

- Mấy người làm gì ở đây vậy ?

Dũng từ sau đáp:

- Hỏi thừa, vào đây thì chỉ có hai loại, một là bệnh nhân, hai là người thăm bệnh. Nhìn cái vẻ như vậy thì chắc là thứ hai rồi.

Có vẻ như Dũng đã nói đúng, Vỹ gật đầu. Sau màn giới thiệu, Quảng đi thẳng vào đề. Quảng nhìn Vỹ nói:

- Nhóm chúng tôi định sáng nay sẽ khởi hành đi Lotte Mart, chúng tôi định đến đó để lấy đồ dữ trữ cho chuyến đi dài. Nếu cậu thích, có thể gia nhập vào nhóm chúng tôi.

Vỹ đáp:

- Các cậu định đi đâu ?

Quảng đáp:

- Q.6 và Q.Tân Phú, Gia đình chúng tôi đang ở đó.

Vỹ đáp:

- Tiếc thật, chúng tôi ở Q.1, còn Ân & Nhi thì ở Quận Tân Bình.

Toàn chen ngang:

- Vậy thì đơn giản thế này, chúng ta sẽ gộp lại thành 1 nhóm, sau đó đến Lotte Mart để lấy đồ dự trữ và những thứ cần thiết. Sau đó Ân & Nhi sẽ đi với tụi tui, còn hai người muốn đi đâu thì đi. Ok ?

Sau lời nói của Toàn, Vỹ trầm ngâm suy nghĩ, hết suy nghĩ thì liếc sang nhìn Thông, Ân và Nhi, thấy họ có vẻ đồng ý, Vỹ nói:

- Ok, hiện tại tụi tui cũng không cần đồ ăn gì nhiều, tụi tui chỉ cần mấy thứ dụng cụ cần thiết thôi.

Dũng từ phía sau la lên:

- Nhóm ông có đồ ăn hả ? cho tui một ít, cả ngày hôm qua không có gì vào bụng, tui đói lừ cả người rồi.

Vỹ liền lấy trong ba-lô ra bịch bách sandwich. Dũng bay tới chụp lấy rồi ăn một cách ngon lành, không thèm để ý những người xung quanh đang nhìn mình, nhất là Phương, người đang sôi máu vì tính ham ăn không lo cho con gái như Phương trước.

Sau một lúc lấy nhiệt tinh thần trở lại, đội hình được phân bố lại, Quảng đi đầu tiên, sau đó là ba cô gái, tiếp sau là Vỹ, Thông, cuối cùng là Toàn và Dũng. Vẫn như thường lệ, trước khi mở cửa, Quảng hít một hơi thật sâu rồi mới kéo cửa. Bước ra hành lang, yên ắng đến lạ kỳ, không một tiếng động, trước mắt cả nhóm chỉ là những xác chết thây ma không toàn vẹn đang nằm trên vũng máu. Bước ra tới cửa, nhìn ra cổng, chỉ thấy lắt nhắt vài con Zombie, cả nhóm lại tiếp bước đi đến giữa sân bệnh viện, gần tới cổng thì bất thình lình từ trong dãy hành lang bệnh viện, vô số tiếng hét lớn, sau đó là tiếng chân chạy rầm rầm. Không ai khác, đó là nhóm ở Căn-tin, họ đang bỏ chạy, có người còn bê bết máu, một người trong đám đông bỏ chạy hét lên:

- CHẠY ĐI !! LŨ ZOMBIE ĐANG TẤN CÔNG BẰNG BẦY ĐÀN, CHÚNG NÓ ĐÃ GIẾT GẦN HẾT NGƯỜI TRONG NHÓM TÔI RỒI, CHẠY ĐI !!

Chỉ sau lời nói đó, trước mắt cả nhóm, gần cả trăm con Zombie xuất hiện từ cánh cửa bệnh viện. Chuyện này chưa xong đã đến chuyện khác, từ phía Cổng ra, hàng trăm con Zombie từ đâu xuất hiện đang ùa vào. Biết không có đường thoát, đám con gái đã khóc thét lên, trong thời khắc ấy Quảng đã lanh mắt nhìn thấy được một buồng bảo vệ nhỏ, Quảng đưa nhóm đến đó, nhưng không may, căn buồng đó chỉ chứa được bốn người. Tất nhiên, Những người được vào là Ba cô gái và Thông, người đang bị thương ở chân. Toàn nói:

- Mới sáng sớm ra là đã gặp tụi nó, xui gì đâu không biết. Thôi, giờ cũng đang ngứa tay, lấy mấy con nãy ra thử giản cân cốt cái nào.

Dũng cười rồi nói:

- Giờ phút này mà mày còn giỡn nữa à, không biết cả bầy Zombie như vậy chóng chọi lại không.

Vỹ tiếp lời:

- Đừng lo, chúng ta sẽ xử lý được mà.

Quảng quăng con dao cho Thông rồi nói:

- Ông cầm lấy, thấy con nào lại gần thì cứ xử lý chúng.
Vừa dứt lời, Quảng liền xông vào đám Zombie, nhanh như cắt, Quảng bay lên dùng đầu gối hạ vào mặt zombie, chỉ một đòn mà đầu của zombie bể nát. Tiếp sau đó là những đòn dùng gối chân, gối tay điêu luyện. Cả nhóm điều bất ngờ với Quảng, Dũng nói:

- Trời ! ông này biết Muey Thái à.

Toàn đáp lại:

- Giờ thì quan tâm điều đó làm gì, giờ đứng đây nhìn cho ông Quảng một mình à.

Sau lời nói đó, Toàn chạy lại, một pha vượt chướng ngại vật, tiếp sau là đấm thẳng vào mặt zombie. Những đòn của Toàn cũng mạnh và nhanh không kém gì của Quảng, những cú đá chân, đòn đấm đầy sức mạnh giáng vào mặt zombie.

Vỹ cũng chạy lại tiếp sức, lấy bên mình một ống tuýp sắt, Vỹ tấn công hết sức điêu luyện với những đòn thế trong môn Kendo (Kiếm Đạo). Chỉ cần một đòn đã hạ ngay lũ zombie khát máu.

Không để mọi người đợi lâu, Dũng cũng chạy lại hỗ trợ. Lấy trong mình chiếc côn nhị khúc, Dũng tấn công chớp nhoáng, chỉ vài đòn đánh đã làm lũ zombie ngừng cử động.

Trận đánh diễn ra một lúc một gây cấn, bên nhóm 2C luôn tỏ ra bất khả chiến bại, bất cứ con zombie nào áp sát liền bị hạ ngay lập tức. Nhưng sức người không thể chống chọi lại số đông, đánh hết tốp này rồi đến tốp khác xuất hiện, nó khiến cho vài người trong nhóm tỏ ra kiệt sức.

Chuyện gì đến cũng đá đến, Cả nhóm đã hết sức lực, nhưng lũ zombie thì vẫn còn đông, đánh một lần, lùi một lần, tất cả đã bị dồn vào một góc. Toàn cười và nói trong tiếng thở gấp:

- Vừa lòng mày chưa Dũng, bây giờ thì thực sự chúng ta không thể chống chọi lại lũ zombie khác máu này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net