Chờ Ngày Trăng Tròn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Do đoàn người đến trước kế hoạch nên họ dành những ngày tiếp theo chờ đợi ngày trăng tròn. Nhưng tại sao lại phải đợi? Vì ngày đó chính là ngày nữ hoàng Trắng và nữ hoàng Đỏ hồi sinh lại đội quân đã bị vị vua mới xoá sổ. Trong lúc chờ đợi, họ được giao nhiệm vụ tìm kiếm vật hồi sinh, Sứ bên trong khu rừng lớn và bộ bài do ông Joker sở hữu, ông ta ở rìa ngoài khu rừng lớn. Khu rừng lớn cách căn lều không xa về phía Bắc, phía ngược lại với phía cánh cổng. Trong rừng lại đầy rẫy cây cối, ánh sáng khó lọt vào, động vật lại thưa nên việc đi đến phía sau rừng khá khó, vì nó quá lớn và không có đủ thức ăn trên đường. Lại thêm thứ chào đón họ sẽ là một trò đùa độc ác của bọn cây cỏ bên trong, nhằm phòng vệ khi thấy có nguy hiểm lại gần.

Việc lấy sứ rất khó, tương tự với đến chỗ ông Joker. Không phải việc đi đường gây khó khăn, bởi có đường tắt đến đó, mà cách lấy bộ bài khó. Ông Joker chế tạo bài phục vụ những màn trình diễn ảo thuật, ngoài ra có một bộ huyền bí với thứ ma thuật ẩn chứa bên trong. Ông chỉ cho ai có thể chơi một trò chơi với ông, một trò chơi khiến ông hứng thú. Nếu bạn nghĩ đây là một việc dễ dàng thì số lượng người thất bại trong việc này đủ nhét đầy căn nhà họ đang ở.

Sau vài giờ phân công, nữ hoàng Đỏ ở lại với Cự Giải, Ma Kết và Song Tử. Bạch Dương, Nhân Mã, nữ hoàng Trắng và Thiên Bình sẽ đi lấy sứ. Còn Kim Ngưu, Bảo Bình, Sư Tử và Xử Nữ sẽ đi gặp ông Joker.

Họ nhanh chóng tách nhau ra vì sợ nhiệm vụ có thể tốn vài ngày, thậm chí là cả tuần lễ.
Tại căn lều nhỏ, Thiên Yết đang nghịch cái dây chuyền màu đỏ trước cổ, trong khi ba người kia trò chuyện. Cự Giải và Ma Kết cứ dồn dập hỏi Song Tử về Wonderland, đến nỗi khiến cô cảm thấy quá mệt mà quay sang nói với bà hoàng:
_Nữ hoàng Thiên Yết, người trả lời phụ tôi với.
Cô nàng vẫn săm soi trái tim màu đỏ làm bằng sứ không vỡ, đôi môi nhè nhẹ thốt ra từ:
_Ai hỏi gì đi rồi tôi trả lời.
Sau đó, cô mới chầm chậm ngẩn đầu lên, tay vẫn giữ mặt dây chuyền đỏ. Đôi mắt đỏ không biểu hiện một cảm xúc nào, trừ sự chờ đợi câu hỏi. Hai con người nãy giờ đặt biết bao câu hỏi, chợt thấy đôi mắt vô cảm đó, liền chột dạ và tự hỏi có nên nói gì đó không. Thiên Yết lạnh lùng nhìn hai người, họ lại cúi mặt nhìn đất, lâu lâu lại bắn tia nhìn về phía Song Tử nhưng cô nàng chẳng thèm để ý. Cứ như vậy cho đến vài phút sau, nữ hoàng chán nản lên tiếng:
_Loài người các ngươi hỏi mau đi, ta không có thì giờ trông bọn ngươi nhìn đất.
Cô đứng dậy, đi ra phía cửa, đưa đôi mắt nhìn cảnh vật hoang sơ. Rồi cô sực nhớ ra điều gì, liền quay mặt vào, nghiêm nghị ra lệnh:
_Song Tử, đi lấy thịt con quái làm đồ ăn.
Thiên Yết kênh kiệu đi vào. Còn người bị chỉ định ngay lập tức ngây ra vài giây. Có nhầm không? Ăn thịt con quái đó? Cô không dám tưởng tượng cái vị tởm lợm của nó chạy qua lưỡi. Cô thoáng rùng mình kinh tởm khi nhìn thấy đống thịt bầy nhầy của nó dính đầy đất và cát, một số nội tạng còn rơi vãi ra ngoài.
Song Tử lấy con dao từ tay Cự Giải, nhè nhẹ đi đến gần quái vật. Cô cố gắng không hít thở cái mùi hôi thối đang bốc lên từ thi thể kia. Tay mau mắn cắt một mảng thịt lớn rồi quăng vào trong. Miếng thịt rơi ngay trước mặt anh bạn Ma Kết đang đứng ở cửa. Mùi của cục thịt toả ra khiến anh nhờn nhợn, muốn nôn. Ngay cả Cự Giải bên trong cũng ngửi thấy mùi, vuốt vuốt ngực để chút thức ăn lúc sáng không bị nôn thốc ra. Thế nhưng, bà hoàng Đỏ vẫn thản nhiên chỉ Song Tử cách chế biến:
_Đem vào trong thau, lấy bình nước đục bên cạnh đổ vào, ngâm cho bớt mùi, sau đó cắt nhỏ, ướp rồi nấu lên. Nửa ngày rồi, ngâm rồi trưa nấu.
Trong lúc nói, cô vẫn không ngẫn mặt lên nhìn ai, tay mân mê dây chuyền trước cổ. Điều này khiến Cự Giải cảm thấy thích thú. Với cái thói đào hoa học từ Bạch Dương, anh nâng cằm Thiên Yết lên, buộc cô phải nhìn vào gương mặt mà anh luôn cho là đẹp. Nở một nụ cười đậm chất lãng tử, anh nói:
_Vậy sao nhóc không làm đi mà sai người ta?
Thiên Yết lạnh lùng nhìn anh, nhếch môi nhẹ rồi lên giọng uy quyền:
_Tôi là nữ hoàng Đỏ, có quyền sai bảo ai mà tôi muốn.
Rồi cô nàng nhẹ nhàng nhấc mặt ra khỏi tay anh, tiếp tục vân vê mặt dây chuyền.
Một cảm giác quê xệ thoáng qua Cự Giải, khiến anh cân nhắc về những bí kíp mà thằng bạn Bạch Dương truyền cho anh.
Trưa đó, bọn họ có một bữa ăn khá no nê với thịt quái vật mà họ từng cho là tởm lợm. Nhưng bằng một cách thần kì nào đó, chỉ một đũa thịt xào, những người mới đều phải trầm trồ bởi cái mùi nhờn nhợn đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là hương thơm hấp dẫn vị giác đến kì lạ.

_Em gái ta tạo ra thứ thuốc khiến các ngươi nghĩ rằng thứ này thơm ngon chứ thực ra nó tởm lợm như suy nghĩ của bọn ngươi.

Thiên Yết giải thích cho câu hỏi hiện rõ trên mặt những người đang nuốt miếng thịt mà họ cho là tươi ngon xuống dạ dày.

Ăn xong, Thiên Yết lại vân vê mặt dây chuyền hình trái tim. Cô thấy Song Tử đang nói chuyện với ba và anh cô, gương mặt đầy tức giận. Cô không thích việc họ coi Wonderland là một khu thí nghiệm. Cô yêu Wonderland và không muốn ai làm hại nơi này, đặc biệt là con người tham lam.

Thiên Yết cười dịu dàng. Có lẽ cô quá vội vàng khi kết luận Song Tử là một kẻ ham những điều huyền bí ở Wonderland, cô ấy không giống đa số loài người.

Mặt dây chuyền bị lấp đầy bởi màn khói màu đỏ mờ ảo. Lần này là Ma Kết. Thiên Yết chăm chú theo dõi những tâm tình của anh nhưng bị một giọng nói thu hút sự chú ý:

_Thì ra đây là cách cô dùng để theo dõi người khác.

Người đang hiện trên mặt dây chuyền đang đứng trước mặt cô, lạnh lẽo nhìn vào những hình ảnh về bản thân. Ma Kết là một người sống cực kì nội tâm, anh không thích ai biết về anh quá nhiều, trừ khi anh muốn.

Thiên Yết thả sợi dây ra, để viên đá bên trên trở về màu đỏ ban đầu. Cô tự động vẽ một nụ cười trẻ thơ trên mặt:

_Chỉ là hiện lên một số hình ảnh liên quan đến người mới thôi.

Ma Kết chưa quen với gương mặt lúc sáng không bộc lộ đến một cảm xúc, bây giờ lại cười dễ thương như vậy.

_Bây giờ mới thấy cô cười.

Cô gái đó giữ nguyên nụ cười, nhảy ra khỏi cái ghế, bước ra ngoài để tận hưởng một chút khí trời, cho dù nó hơi u ám. Cô muốn hiểu người khác trước khi nói chuyện với họ. Có vẻ cô cần nhiều thời gian, bởi thứ hình thành nên họ ngày nay khá phức tạp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net