#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em giang tay đón anh, anh trao em nhành cỏ dại, anh nói em như một nhành cỏ dại, vì anh mà bất chấp gian truân.

Cỏ dại là rất mạnh mẽ, luôn cố sức ngoi ngóp trên những hạt đất cộc cằn, mòn xói. Đến lúc nở rồi, cũng chả ai thèm ngắm nhìn. Nhưng vẫn ngu ngốc thật tâm nở. Rồi thì nó cũng ngộ ra, cỏ dại chẳng phải là loài hoa ngu ngốc nhất trần đời hay sao?

Anh xem em là cỏ dại, cũng chỉ là thương hại em, cũng chỉ muốn cho em biết, em chờ đợi anh là một điều khờ khạo.

Anh à! Anh có thương nhành cỏ dại này không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net