Chương 41: Không phản bác được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

—— Bạch gia.

Bạch Thanh Hàn mím môi nhìn thông tin thạch trong tay, có chút hơi nôn nóng.

Lúc này, mẫu thân nàng Hàn thị đi đến.

"Thanh Hàn."

Bạch Thanh Hàn giật nảy mình, không được tự nhiên quay đầu đi. "Mẫu thân? Sao mẫu thân tới đây?"

Hàn thị nhướng mày, đi qua, nàng bình tĩnh nhìn mắt nữ nhi mình Bạch Thanh Hàn, sau đó mới chậm rãi nói: "Sao ta cảm thấy ngươi có chút mất hồn mất vía, ngươi gặp phải chuyện gì à?"

Bạch Thanh Hàn chớp chớp mắt, lắc đầu phủ nhận. "Không có a, con đâu có mất hồn mất vía, chỉ là... Gần đây tu vi gặp bình cảnh nên con muốn đi cấm địa lấy một ít linh tuyền về dùng. Mẫu thân xem, vầy có được không?"

"Bây giờ luôn?" Hàn thị nghĩ nghĩ, gật đầu. "Cũng được, lát Bạch gia sẽ có một hồi đại chiến với Lý gia và Phương gia, nếu ngươi tăng thực lực thì một khi đại chiến phát sinh, ngươi cũng có thể nhiều hai phần bảo mệnh. Nhưng ngươi tự mình đi cấm địa sợ là không được rồi, mẫu thân giúp ngươi lấy linh tuyền ra, ngươi ở chỗ này an tâm chờ là được."

"Không được!" Bạch Thanh Hàn cao giọng.

Hàn thị nghi hoặc nhìn nữ nhi, "Thanh Hàn?"

Bạch Thanh Hàn cũng biết vừa rồi chính mình đã quá kích động, nàng cười cười, lập tức nói: "Không phải, mẫu thân, chỉ là mẫu thân cũng biết, linh khí bên trong và bên ngoài cấm địa có chút khác nhau. Ta muốn vào trong cấm địa tu hành hai ngày, lĩnh hội bình cảnh. Nếu chỉ ở bên ngoài, ta cảm thấy cho dù có linh tuyền hay không cũng vô dụng."

Hàn thị nghe vậy nhấp môi, cẩn thận nghĩ nghĩ, vẫn gật gật đầu. "Vậy được rồi, mẫu thân nghĩ cách đưa ngươi vào, nhưng... Hiện tại tạm thời không thích hợp nói cho phụ thân ngươi, ngươi hiểu không?"

"Con hiểu." Bạch Thanh Hàn lập tức gật đầu, nở nụ cười, "Đa tạ mẫu thân."

Hàn thị cười cười, "Không cần cảm tạ, chỉ cần ngươi hảo hảo, mẫu thân liền cao hứng."

Bạch Thanh Hàn ánh mắt hơi lập loè, phóng mềm thanh âm, "Ân, mẫu thân đối Thanh Hàn tốt, Thanh Hàn nhớ rõ, đời này suốt đời khó quên."

Hàn thị cười vỗ vỗ bả vai Bạch Thanh Hàn, sau đó liền rời đi.

Dưới sự trợ giúp của Hàn thị, Bạch Thanh Hàn tiến vào cấm địa, hơn nữa thuận lợi đi tới linh tuyền, "Thanh Hàn, ngươi chỉ có thể ở chỗ này hai ngày, hiểu chưa?"

Bạch Thanh Hàn gật đầu, "Ta hiểu, mẫu thân."

Hàn thị tin tưởng đối phương là cái xách thanh, vì thế không nói cái gì nữa, xoay người rời đi.

Đợi Hàn thị rời khỏi, Bạch Thanh Hàn nhìn linh tuyền, ánh mắt lóe lên. Một lát sau, nàng rời đi, bắt đầu tìm tung tích của Lý Thư Duyên. Nàng biết, Lý Thư Duyên đang ở trong cấm địa này!

Cuối cùng, Bạch Thanh Hàn tìm được Lý Thư Duyên ở thạch thất, nàng dù sao cũng là dòng chính Bạch gia, cho nên lúc tiến vào kia thạch thất cũng vô cùng thuận lợi.

"Thư Duyên!" Nhìn Lý Thư Duyên nằm trên mặt đất không chút động tĩnh, Bạch Thanh Hàn hô một tiếng, nhưng Lý Thư Duyên vẫn không thanh tỉnh.

Bạch Thanh Hàn nghĩ nghĩ, móc ra rất nhiều dược chữa thương, toàn bộ đều uy Lý Thư Duyên.

Cùng lúc đó, Bạch Cửu U bọn họ bên này đều đã tiến vào ngầm động, bước xuống bậc thang.

Bạch Hành Quân và Bạch Vấn Thiên đi ở đằng trước, Bạch Cửu U và Vân Hủy theo ở phía sau, Bạch Y thì theo sát bên người Vân Hủy.

"Mẹ, linh khí ở đây thật nhiều a."

Vân Hủy gật gật đầu, linh khí ở đây quả thật rất nhiều.

Bạch Cửu U đi lên phía trước, bỗng nhiên, Tuyệt Đề Điểu dừng ở trên vai hắn. Trước đó, Tuyệt Đề Điểu đem Bạch Vấn Thiên bọn họ vào sau liền ẩn tàng thân hình, hiện tại xuất hiện là do cảm thấy...Mấy lần chỗ tốt đều bị đoạt, nó cũng muốn vì chính mình tranh thủ một chút chỗ tốt!

"Công tử, trước đó chỗ tốt nhiều như vậy ta một chút cũng chưa lấy. Giờ nếu chỗ này có cái gì tốt, có thể đến lượt ta sao?"

Tuyệt Đề Điểu nhưng thật ra nói thành thật, đôi mắt cũng lóe sáng, nhìn không khác gì Bạch Y.

"Ngươi cảm giác được có cái gì tốt sao?" Bạch Cửu U hỏi.

"Nơi này linh khí sung túc, khẳng định có đồ tốt, hơn nữa nếu có Bảo Khí gì đó, ta cũng có thể dùng a!"

Bạch Cửu U không nói gì giật giật khóe miệng, "Ngươi nghĩ Bảo Khí là đồ vật bình thường à?"

Tuyệt Đề Điểu chớp chớp mắt, "Đâu, trên bậc thang tùy tiện đều là Linh Khí, có Bảo Khí cũng là bình thường a!"

Bạch Cửu U... Không phản bác được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net