17 - 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 17



Từng luồng gió nhẹ mơn man luồng vào xe xoa nhẹ làn da mịn màng của Yuri, cô thoải mải hít thứ không khí trong lành của buổi sớm mai, một khởi đầu không tệ cho ngày mới…

Con đường này quá đẹp, nắng vàng rực rỡ nhưng không chói chang len lỏi qua từng vòm lá, chiếu rọi từng vùng không gian một…và xen lẫn cũng như phụ họa thêm cho ánh nắng, những cánh hoa màu vàng nhỏ xíu bay lất phất theo gió làm khung cảnh thêm phần thơ mộng…

“Con đường này đẹp quá nhỉ, Sica…”

Câu nói dùng lại lưng chừng, tim Yuri như thắt lại khi thoáng thấy giọt nước mắt lấp lánh trên khóe mi của ai kia…ánh mắt u sầu, dường như khung cảnh này đối với Jessica gắn với điều gì đó đau đớn lắm…

“Liệu tôi có thể cùng người đó 1 lần nữa cùng đi xe đạp trên con đường này không nhỉ?”

…mỉm cười buồn bã, Sica đưa tay với lấy 1 cánh hoa nhỏ vô tình rơi vào xe, cô đang đi cùng chính người trong câu hỏi của cô, chỉ khác là tình cảnh của họ giờ khác xưa quá nhiều…

“Sao người đó lại không tiếp tục cùng đi với cô…”

Nhẹ nhắm mắt, xua hết hình ảnh xinh đẹp của con đường đầy nắng tươi đẹp, Sica dựa vào vai Yuri, thì thầm điều mơ hồ…

“…vì chính chúng tôi…”

Không thể hiểu rõ câu nói của Sica, không biết liệu người cô ấy nói có phải mình không, nhưng hơn bao giờ hết Yuri biết rằng, trái tim cô đang đập quá nhiều nhịp khác thường và thậm chí là đau đớn mỗi khi nhìn thấy nỗi buồn trong ánh mắt ai kia…

…Liệu có đúng được không khi yêu vợ của bạn thân???...

…………

“Tới nơi rồi…dừng lại trước ngôi nhà nhỏ đó đi…” Jessica chỉ tay về phía ngôi nhà nho nhỏ màu trắng với mái ngói tươi tắn màu đỏ nằm giữa vùng đồng cỏ xanh tươi rộng lớn…

Chiếc xe màu đen đỗ xịch trước cái cổng nhỏ xinh màu gỗ, vài khóm hoa hồng và cúc mọc ngay hàng rào điểm xuyến cho vẻ đẹp tự nhiên của khung cảnh trước sân…

“Wao…”

Yuri vẫn đang choáng ngợp trước vẻ đẹp của ngôi nhà, con đường, cánh đồng cỏ xanh mát, cái hàng rào màu gỗ giản dị thanh tao và ngôi nhà-tuyệt tác siêu cấp nhất dường như càng hoàn hảo hơn bội phần…

Jessica với lấy chiếc chìa khóa màu bạc treo trên phần nhô ra của cửa chính, vặn khóa và đẩy vào…

“Yuri, vào nhà đi…”
.
.
.
“Căn nhà này tuyệt quá…nó là của Sica à…” cô gái da ngăm vẫn mải mê ngắm nội thất bên trong căn nhà, mọi thứ đều rất đơn giản nhưng lại được chọn lựa kỹ càng...

…Đưa ngón tay quét lên thành cái lò sưởi tinh xảo, Yuri có thể thấy nơi đây được chăm sóc rất kỹ càng dù rằng nó dường như không có người ở thường xuyên…

“Tôi không thể nghĩ là có nơi tuyệt như thế này đấy, mọi thứ cứ như được vẽ ra từ họa sĩ vậy…”

“Đó là quà của mẹ tôi và bạn bà ấy, quà cưới…”

“Cho Sica và ChunHo oppa à…”hơi khó chịu khi nhắc đến tên ChunHo, Yuri ráng nói nhanh hòng lấp liếm cảm xúc của mình…

“Không, chưa từng và sẽ không bao giờ là vậy…”

“Vậy chứ của ai???”

Lại 1 lần nữa im lặng, cuộc nói chuyện giữa họ luôn rơi vào bế tắc, làm sao nói ngôi nhà này là của cô với cô ấy được chứ…Jessica không thể nhắc lại quá khứ, dù đó là những kỷ niệm đẹp nhất…

“đừng nhắc chuyện đó nữa, chúng ta nên vào việc chính thôi…”

“Ơ…uhm”

Trở lại với nội dung chính của chuyến đi hôm nay, sau rất nhiều ngày suy tính và ngẫm nghĩ cách nào khiến Yuri phải tự nguyện từ bỏ cái liệu pháp thôi miên chết tiệt ấy thì mều vàng cũng tìm ra cách, thế nên giờ cô mới lôi tuột vị bác sĩ tim mạch kiêm thần kinh ấy tới một nơi xa xôi như thế này. Nhưng cũng nên nói luôn là không phải ai cũng được bước vào căn nhà đẹp như tranh vẽ này nha, chỉ có 2 người được trao cái quyền ấy thôi…1 là chính Jessica, 2 là…

“Tôi sẽ tự thôi miên Sica, tôi rất tự tin vào liệu pháp này đấy”

Nhìn vào cái bản mặt ngớ ngẩn đang cười toe toét kia Sica chỉ muốn véo 1 cái cho đã tay, cái gì mà tự tin thôi miên chứ…không cần đến cái liệu pháp chết tiệt đó thì mều vàng cũng tự nguyện bị thôi miên bởi chính con người đó rồi…

Có lẽ bạn sẽ thấy lạ nếu Jessica sau rất nhiều lần phản đối tại sao lại ung dung, điềm đạm chịu cho ai kia ra tay thực hiện liệu pháp chữa trị ấy phải không? Nếu nghĩ vậy thì bạn hẳn đã lầm lẫn tai hại rồi, fic này…mều vàng không chỉ biết khóc và đau đớn đâu, cô ấy còn là 1 con mèo rừng hết sức tinh ranh đấy, chờ ít phút nữa đi, cô ấy sẽ khiến Yuri tự nguyện hủy bỏ kế hoạch 1 cách tài tình…

“Đây, cậu coi đi. Rồi sau đó như thế nào thì cậu tự quyết nhé”

Yuri mắt tròn mắt dẹt nhìn đống hồ sơ mới có cũ có rồi tới thái độ hững hờ của mều vàng, họ đến đây để bắt đầu trị liệu có mà…sao thành ra Sica 1 cuốn sách, còn Yuri thì 1 đống hồ sơ thế này, kiểu này thì chừng nào mới xong việc cơ chứ…

“ok”

Tik tok…thời gian trôi qua mau lẹ, mới đó mà đã hơn nửa tiếng rồi, Jessica vươn vai đổi tư thế để tiếp tục đọc sách, sẵn tiện liếc mắt qua ai kia xem tình hình diễn biến như thế nào. Nhìn khuôn mặt tái xanh của Yuri thì mều vàng cũng biết, kế hoạch đã thành công mỹ mãn…

“Sica, Sica à…hồ sơ này…tôi không ngờ là mọi thứ lại khủng khiếp đến thế. Có lẽ chúng ta nên loại bỏ liệu pháp thôi miên luôn…”

“Tùy cậu”

Do Yuri vẫn còn đang hoảng hốt với những gì đã thấy nên không thể nhìn ra cái nhếch mép gian tà của Jessica, gì chứ, phàm những gì liên quan đến Yuri là Sica đều có thể xử lý hết…chỉ cần 1 vài thông tin giả về họ hàng cô chú bác dòng họ Jung bị mắc căn bệnh di truyền – chứng điên loạn do liệu pháp thôi miên thôi thì Yuri sẽ tin đến sái cổ, mều vàng biết cô ấy lo cho cô lắm nên mới dùng cách nhẹ nhàng này đấy. Chứ cứ như mấy tay bác sĩ trước, cô đã không nhân nhượng mà cào cho nát mặt rồi…

“Xin lỗi, tôi không biết Sica mắc bệnh di truyền này nên…”

“Không sao, giờ biết là được rồi. Sẵn tiện đến đây rồi…hay hôm nay chúng ta ở lại chơi cả ngày được không? Dịp hiếm có đấy…”

“Nhưng…”

“ChunHo đi công tác rồi, còn bệnh viện của cậu. Tôi biết cậu xin nghỉ vì đang thực tập bên khoa thần kinh. Nên hôm nay, cậu coi như rảnh hoàn toàn…”

Rồi, điều tra kỹ càng tận gốc rễ, giờ mới rõ mục đích chính của Jessica không chỉ là làm Yuri từ bỏ liệu pháp thôi miên mà còn cái vụ chơi bời này nữa…ngẫm ra thì thấy hình như cố tình dẫn ai kia đến đây thì đúng là chơi bời mới đúng là mục đích quan trọng nhất…Nói đến như thế mà Yuri không ở lại thì đảm bảo sẽ có phim kinh dị *** cấn được chiếu ngay 9h sáng…

“Ơ…vậy cũng được”

Cũng hên là Yuri vốn luôn nhường nhịn ai kia nên lần này cô ấy mới thoát khỏi số kiếp đóng fim kinh dị. Nhanh tay kéo cô gái da ngăm chạy lên ngọn đồi lớn phía sau nhà, trên môi Jessica nở 1 nụ cười rạng rỡ chuẩn bị cho 1 ngày hạnh phúc với người mình yêu nhất trên đời…

Đợi quá lâu rồi…
Cứ ngỡ sẽ không bao giờ có giây phút này nữa,
Nhưng, hôm nay, mọi thứ lại trở về như ngày trước…
…ngày mà tình yêu của chúng ta chưa từng có…dù chỉ là 1 tỳ vết nhỏ…



…………

Cuộc đời như 1 vòng luẩn quẩn vô hạn của thời gian và không gian, ngày rồi đến đêm, đêm rồi lại ngày, 1 người dù đi xa cách mấy khỏi ngôi nhà của mình thì đến lúc nào đó cũng sẽ quay trở lại nơi mình đã ra đi…

…Yulsic cũng vậy, xa nhau hơn 4 năm, ở cách xa nửa vòng trái đất, có những lúc những tưởng mãi mất nhau, nhưng rốt cuộc giờ họ lại ở đây, cũng ngay tại nơi chuyện tình cuả họ bắt đầu…

Jessica lặng nhìn Yuri qua đôi mắt khép hờ, cô đang vờ ngủ say để có thể ngắm say sưa gương mặt mà cô ngày nhớ đêm mong. Nói gì cho chuyện của cô và người đó đây? Tất cả chỉ có thể bao gồm trong 2 chữ đó là: yêu và hận. Yêu bằng tất cả trái tim, linh hồn và thể xác…Nhưng cũng hận bằng tất cả lý trí và tâm tư. Thế nên, nói ra thực nực cười, đó là dù mều vàng không còn yêu Yuri thì tâm trí cũng không thể quên kẻ mình hận và ngược lại. Kết lại, đối với Jessica, chỉ toàn hình bóng của Yuri, 1 mình cô gái đó mà thôi…


Anywhere you are I am near. Anywhere you go I’ll be there
(Bất cứ nơi nào có em, tôi luôn kề bên)

Anytime whisper my name. You’ll see.
(Bất cứ khi nào em thì thầm tên tôi, em sẽ thấy)

Every single promise I’ll keep, cause what kind of guy would I be. If I was to leave whe you need me most?
(Làm thế nào tôi giữ được lời hứa đó là duy nhất, bởi tôi sẽ là loại người thế nào nếu bỏ em đi khi em cần tôi nhất…)

What are words if you really don’t mean them when you say them?
(Những từ đó là gì nếu chúng không còn ý nghĩa thực sự của chúng khi bạn nói ra?)

What are words if they’re only for good times then they don’t
(Những từ đó là gì nếu chúng chỉ có trong những giây phút tốt đẹp? và chúng sẽ không mất đi…)

When it’s love Yea you say them out loud. Those words, they never go away… They live on even when we’re gone
(Vâng bạn hãy nói vang chúng, những từ đó, chúng sẽ không mất đi… chúng sẽ sống mãi, kể cả khi chúng ta lìa xa…)

And I know an angel was sent just for me and I know I’m meant to be where I am. And I’m gonna be standing right beside her tonight. And I’m gonna be by your side…
(Và tôi biết một thiên thần đã được gửi cho riêng tôi và tôi biết tôi thuộc về nơi mình sẽ tới. Và tôi sẽ đứng sau cô ấy tối nay. Và tôi sẽ luôn bên cạnh em… )

I would never leave when she needs me most.
(Tôi sẽ không bao giờ rời xa khi cô ấy cần tôi nhất.)


Bản nhạc da diết cất lên qua giọng hát trầm có hơi lạc điệu của Yuri nhẹ nhàng len lỏi trong những cơn gió lướt qua ngọn đồi. Tình yêu có là gì khi không thể bên cạnh người mình yêu như đã hứa? Yuri không biết, cô chỉ biết khi cô nghe bản nhạc này thì trái tim cô luôn mơ hồ nhớ về 1 ai đó ở nơi xa xăm, 1 ai đó mà cô đã bỏ lại để chạy trốn chính mình…và điều ấy làm cô luôn đau nhói…

“Cô ấy là ai? Mina à???”

“Hử?...không, đây chỉ là 1 bài hát tôi tình cờ nghe ở bên Mỹ, chả có ý nghĩa gì đặc biệt cả…”

“Vậy sao…”

Gượng cười khi đáp lại câu hỏi của ai kia, Yuri kéo nhẹ đầu của cô gái tóc vàng nhẹ dựa vào vai mình, đâu đây gió vẫn thổi, cũng như trái tim của Yuri dường như đã tìm về đúng nơi mà nó thuộc về…

“Yul, cậu có biết nơi đây là gì không?”

“???”

“Là nơi đầu tiên trái tim tôi bắt đầu biết rung động…”

“…và kể từ giây phút đó, tôi biết mình mãi mãi không thể yêu ai khác ngoài kẻ ngốc đó…”

…………

Không khí ngượng ngùng diễn ra giữa Yulsic sau những giây phút nhẹ nhàng, lãng mạn trên đỉnh đồi. Bây giờ đã là buổi trưa, nắng trở nên gắt hơn dù đây đã là tháng 11…

<ọt ọt> tiếng kêu nhỏ phát ra từ bụng cả 2, họ phì cười phá vỡ giây phút ngượng nghịu, phải ăn thôi, ở đó mà ngại, có mà chết đói hết…

“Ai nấu bữa trưa đây?” Jessica lên tiếng

“Sica có chuẩn bị thức ăn sao?”

“Ở đây luôn đầy đủ, cậu chỉ việc nấu thôi…”

“Vậy để tôi lo buổi trưa cho, giờ Sica nên tắm rửa và nghỉ ngơi đi.” Yuri vui vẻ đẩy cô gái thấp hơn vào bên trong

“Yah, cậu ra lệnh cho tôi đấy à? Tôi là chủ nhà đấy nhé…”

“Ok, biết, biết rồi. Thế nên kẻ đầy tớ này mới đi nấu đồ ăn cho bà chủ nè”

Yuri vuốt nhẹ lên mũi của mều vàng rồi bỏ đi, cô đã vô tình bỏ qua phút giây hiếm hoi của Ice Princess, bẽn lẽn cúi đầu và má đỏ còn hơn cà chua chín…

Buổi trưa diễn ra hết sức bình yên với những mẩu chuyện nhỏ về cuộc sống và thức ăn. Bên cạnh Yuri nhiều, nói chuyện với cô ấy nhiều làm Jessica nhận ra là Yuri không còn giống hoàn toàn như trước…nói sao ta? Yuri chững chạc hơn, duyên dáng hơn, xinh đẹp hơn và ăn nói thu hút hơn, cái giọng trong trẻo ngày nào giờ trầm hơn nhiều rồi, tuy nhiên, những điều đó đều chỉ có 1 tác dụng duy nhất là làm Yuri trở nên hấp dẫn hơn nhiều trong mắt Sica, à không, có lẽ là trong mắt của tất cả các cô gái trên thế giới này ấy chứ…Nghĩ tới đây, tự nhiên máu sở hữu trỗi dậy mạnh mẽ…

“Yul, vậy…bên Mỹ cậu có bao nhiêu bạn gái?”gằn giọng, cố gắng mỉm cười

“Hả? À ờ, khoảng 3,4 gì đó…còn có 2 bạn trai nữa…”

Choáng váng, Jessica gục xuống mặt bàn…sao cô có thể quên Yuri từng là player ở trường trung học chứ??? Cái bản mặt lừa tình vô (số) tội đó lừa cả trai lẫn gái mà…Trong khi cô quằn quại ở Hàn quốc, cố gắng quên cậu ta từng ngày thì cậu ta ung dung hú hí với cái đám mắt to mũi lõ bên đó, thiệt không thể tha thứ mà…

Vùng vằn bỏ ra ngoài, Sica không thèm quay lại nhìn Yuri đến 1 lần, phải cho kẻ đó biết trừng phạt là như thế nào chứ…Nhìn theo bóng dáng bé nhỏ giậm chân đùng đùng khuất sau cánh cửa, mặt Yuri ngơ ra, đang trò chuyện vui vẻ mà, sao giờ tự nhiên cô lại bị giận lãng xẹt vậy???

“Sica à…”

“Sica à, sao ra đây vậy…”

Yuri níu níu tay áo của ai kia, show mặt cún con năn nỉ, dù cô chả biết mình bị giận vì điều gì nhưng cứ xuống nước trước đã…

“Tôi làm gì Sica giận à?”

“Không dám, tôi chả dám giận bác sĩ Kwon đâu”

Rồi, hiểu luôn, mỗi lần lôi bác sĩ Kwon ra là giận chắc luôn…Thiệt là khổ, nói chuyện mới có 10 lần mà giận hết 9 lần rồi…

“Xin lỗi mà, đừng giận tôi nữa…” show mặt cún cấp độ 2, kèm bĩu môi mà và mắt long lanh (tới đây Au chết luôn rồi, cute quá mợ!!!)

“Làm gì mà xin lỗi, đi đi” xua xua tay, nãy giờ mều vàng đã kiềm chế lắm rồi đó, không thì nhào vô cắn cho bỏ ghét cái bản mặt đó mất thôi…

“Ơ…không biết, biết Sica giận thôi…”

Đấy, nghe tức không, ngây thơ vô (số) tội quá thể, lăng nhăng cho đã rồi giờ nói không biết, còn dám trắng trợn khoe thành tích nữa chứ (có ai đó ép nói thì có). Phải xử lý…

“Thế biết sao tôi hết giận không?”

“Sao?”

“Lại đây nè…”

Jessica gian tà đứng ngay mép hồ bơi, tay ngoắc ngoắc con người đen thui kia lại gần mình, chuẩn bị tiễn Yuri lên đường…

“Sao…sao lại tới đó?”

“Thế giờ có tới không?”

“Nhưng…”

“Không thì đứng đó luôn đi.”

“Được rồi, tới mà…”

Tiu nghỉu lại kế bên Jessica, Yuri nhắm mắt quay lưng chuẩn bị cho điều sắp tới…

“Làm gì vậy?”

“Nhảy xuống hồ…”

“Khùng hả? ai kêu?”

“Không phải Sica muốn tôi nhảy xuống sao…”

Phì cười trước vẻ mặt sợ hãi của Yuri, Jessica tiến tới sát cô gái kia, nắm cổ áo cô ấy kéo xuống, thì thầm…

“Tôi không có độc ác thế đâu, Kwon Yuri…”

Mắt Yuri trợn tròn, Jessica đang hôn cổ cô và liếm nhẹ nó…ba hồn bảy vía của Yuri nhà ta chính thức lên mây…

<BỐP>

<TÕM>

“Tưởng bở hả? xuống hồ ngủ với cá đi, đồ lăng nhăng…”ngoe nguẩy bỏ vào trong

Lừa tình dường như không chỉ là biệt tài riêng của Yuri thì phải, Jessica sử dụng nó còn tài hơn cô nữa…vừa mới hôn đó đã đẩy người ta xuống hồ 1 cách tàn nhẫn, lần nào cũng thế, lên thiên đường rồi đạp thẳng xuống địa ngục…Poor Yuri, mai mốt đừng chọc mều ghen nữa nha, không thì khổ dài dài đấy…

…………

Nhận lấy ly cacao nóng từ ai kia, Jessica khẽ rời mắt khỏi quyển sách đọc dở…

“Hồi chiều có sao không?”

“Không sao, Sica hết giận là được…”

“Dẻo miệng”

Nở nụ cười tươi tắn, Jessica quả không thể giận kẻ ngốc đó quá lâu, lúc nào cũng biết dỗ ngọt cô hết…

“Muốn ngắm sao không?”

“Bằng kính viễn vọng à?” Yuri chỉ vào chiếc kính màu trắng cách họ chỉ 2 bước chân

“Không, nhìn thế chúng xấu xí lắm.”

Nói tới đó Jessica nắm tay kéo Yuri ra ngoài ban công, nơi không bị che chắn bởi cái mái nhà màu đỏ. Họ đang ở tầng 2 ngôi nhà, bây giờ là 8:00 tối, thời điểm hết sức thích hợp cho những ai thích ngắm sao…

“Wao, đẹp quá”

Hàng ngàn vì sao lấp lánh trên bầu trời đen trong không gợn mây, không có trăng làm các vì sao hiện rõ hơn bao giờ hết. Đưa tay với tới các tinh tú trên cao, Yuri tưởng như cả vũ trụ nằm trong tay mình, thật tuyệt vời…

“Kia là chòm sao nhân mã-chòm sao của cậu đấy…”

Nhìn theo cánh tay Jessica, Yuri có thể thấy những ngôi sao tạo thành hình cánh cung-biểu trưng riêng của chòm sao chiếu mệnh của cô…

“Lần đầu tôi thấy đấy, vậy chòm sao của Sica đâu?”

Và Sica một lần nữa chỉ lên một nơi khác trên bầu trời, nơi hiện hữu chòm sao của cô-chòm sao bạch dương…

“Chòm bạch dương đằng kia là sao của tôi, nó luôn sáng và rõ ràng như thế”

“Tôi có thể thấy điều đó, nó cũng giống như Sica vậy…”

“Hử?”

“Ý tôi là Sica luôn thẳng thắn, rõ ràng và…à ừ, một chút táo bạo, nóng nảy…”giọngYuri nhỏ dần vào cuối câu, cô đang trách mình sao tự nhiên lỡ hố như thế…

“Đúng, tôi cũng có phủ nhận điều đó đâu. Tôi là dạng không thích ỡm ờ, do dự”

“Tôi cũng vậy. Nhưng tính cách đó ở tôi không rõ như Sica, với tôi, tự do tốt hơn tất cả…”

Yuri giang tay, cô là người cầu toàn, nghiêm túc trong mọi công việc. Nhưng hơn mọi thứ, cái cô yêu thích thực sự là tự do, muốn làm gì thì làm, 1 điều mà ít khi nào cô biểu hiện nó ra ngoài…

“Thế à? Tôi thì thích trói buộc hơn, nhất là trong tình yêu…”

“Sica…”

“…Yul biết tôi nói gì mà, phải không?”

“Tôi…tôi chỉ có 1 điều muốn hỏi…”

“…”

“Sao gọi tôi là Yul?”

Jessica nhẹ nhàng để tách cacao xuống, cô bước tới sát bên Yuri, nhìn sâu vào đôi mắt sâu thẳm ấy…

“Vì có 1 người bảo chỉ duy nhất mình tôi được phép gọi Yuri bằng cái tên đó…”

“Người đó là…”

“Là người duy nhất em yêu…”

Một cái chạm nhẹ trên đầu môi, Jessica khẽ dứt ra để 1 lần nữa nhìn vào mắt kẻ đối diện, tựa trán vào người đó, cô thì thầm lời yêu thương cất giấu trong lòng suốt hơn 4 năm nay…

“Em yêu Yul”

Mạnh mẽ choàng tay qua cổ Yuri, kéo cô ấy vào nụ hôn nồng nàn, Jessica cảm nhận sự đáp trả của người kia cùng nhịp tim đập hòa chung với tim cô…dưới hàng triệu triệu vì sao, Jessica đã quyết định sẽ tung hê tất cả một lần nữa chỉ để giữ lấy Yuri bên cạnh mình, đến suốt đời…

Vị ngọt không thể quên, nhịp đập bất thường cùng nỗi đau hòa cùng với vết thương lòng của cô gái tóc vàng, Yuri đã phải công nhận điều trái tim mình thét gào…

“Tôi cũng yêu em, Jessica…”

Qúa khứ dù là gì đi chăng nữa thì cô cũng đã làm Jessica đau khổ, giờ đây, dù cho có là muộn màng thì Yuri cũng muốn cố hết sức 1 lần nữa để lấp đầy nỗi đau của cô gái kia bằng tình yêu của chính cô…


Tiffany, tôi đã thực sự tin điều mà cô nói…
…Tôi yêu Sica…
Và lần này, tôi muốn quá khứ không bao giờ quay lại nữa…


END CHAP.

CHAP 18


Cô gái tóc vàng nhìn sâu vào đôi mắt người yêu, niềm khao khát mãnh liệt bỗng trỗi dậy. Khẽ vuốt ve xương quai hàm của người đối diện 1 cách quyến rũ, cô phóng ánh mắt tà mị cuốn người đó vào ma trận tình ái không lối thoát, men tình đã bao trọn con tim của họ…

Cắn môi gợi tình, cô gái nhỏ hơn kéo người kia vào nụ hôn nhẹ nhàng đầy cảm xúc, 1 cái chạm nhẹ, buông ra, rồi lại chạm nhẹ. Cứ như thế, kẻ đẩy người đưa, lửa tình dường như được nhen nhóm, bốc lên dữ dội…

Như một con rắn xảo quyệt đầy mưu mô, chiếc lưỡi nhỏ quét qua vành môi gợi cảm, làm nó ướt át…nhẹ hé môi, người yêu của cô gái hoàn toàn đầu hàng trước xúc cảm tăng vùn vụt…cuộc chiến lưỡi bắt đầu…

…Đè cô người yêu quyến rũ xuống, con người kia nãy giờ vẫn đang ở tư thế bị động nay lại trỗi lên đột ngột…bàn tay hư hỏng vuốt ve từng vị trí nhạy cảm trên cơ thể hoàn mỹ của người yêu, từng tiếng rên cứ vuột ra khỏi chiếc miệng nhỏ xinh xắn, trong vòm họng chiếc lưỡi không xương của kẻ chủ động đã thắng thế, nó nuốt lấy đối thủ hoàn toàn…



<PHỤT>

“YAH! Yul làm gì vậy?” Jessica hét lên, đang đến cảnh nóng mà lại bị tắt ngang…

“Yul hỏi em làm gì mới phải, mới sáng sớm đã xem phim bậy bạ rồi, cô nàng hư hỏng…”

Yuri phì cười, cô nhẹ nhàng tiến đến bên cạnh Jessica, cô nàng tóc vàng lại đang phùng mang trợn má tỏ vẻ giận dỗi nữa rồi…

“Có gì bậy bạ chứ…phim người ta đang hay thế mà…”

“Ờ, hay, hay mới có 1 cô nàng ngồi xem say mê chăm chú như thế. Haizzz, chả bao giờ thấy em tập trung nổi vô mấy bài học trị liệu của Yul như thế

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net