2.30:Tế Đàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa tới tế đàn bọn nàng càng thấy áp lực hơn, nghe Mạch Dương nói thì đây là mỏ Áp Tiên Thạch lớn nhất, nên nhóm người kia liền chọn nơi này làm tế đàn xem như là cũng muốn bảo vệ một phần.

Tế đàn này có 9 vị trưởng lão hộ pháp, mạnh nhất đã là Thánh Thần Thú cấp 8, yếu nhất là Đại Thần Thú cấp 5. Vì thế bọn y có thể đánh được.

"Các người tự lượng sức mà chọn ta tới chỗ ta nên đứng đây! Cẩn thận đừng để bị phát hiện!" Mạch Dương nhắc nhở xong liền rồi đi tới một vòng trắng

Y đeo lên mặt nạ cũng dịch dung, lại để Tử Cữu vào không gian liền cùng Thiên Dương Quang tới một góc giữa hai tên trưởng lão có cấp bật đã là Thánh Thần thú cấp 3 và cấp 5 thì yên vị chờ đợi

Nàng và hắn cũng đi tới một góc giữa hai tên trưởng lão chỉ là Đại Thần Thú cấp 12 mà thôi. Tuy có chút yếu nhưng nàng cần dưỡng sức vì nàng cần hộ pháp cho Tiểu Hỏa.
.....................
Đến giờ thì một tiếng chim thanh lãnh vang lên, tiếp đó từ bầu trời liền hạ xuống một người nữ tử mặc lễ phục đỏ rực rỡ như một ngọn lửa đầy sức sống. Tất cả trưởng lão liền nhanh chóng quỳ xuống một gối cùng hô lên.

"Chu Tước đại nhân giá lâm!" Riêng nhóm nàng thì chỉ cúi người một cách trang trọng, Nữ tử kia liền đảo mắt một cái liền phất tay áo cho họ miễn lễ, sau đó liền liếc nhìn về phía Mạch Dương

"Ngươi là đưa 4 tên không rõ lai lịch này định hộ pháp cho bổn Chu Tước?" Nàng ta dùng giọng nói thanh lãnh như hình thú của mình mà lên tiếng, hướng Mạch Dương lên tiếng gần như là cao ngạo

"Hỏa Loan đại nhân yên tâm bọn họ rất lợi hại, với lại ở đây làm sao có người tập kích chúng ta được? Nào đến giờ lành rồi xin mời đại nhân!" Mạch Dương khẽ nở nụ cười, liền cúi người làm động tác mời về phía ngọn lửa thiên đang cháy hừng hực vô cùng nóng bỏng

"Được ta tin ngươi và người ngươi mang đến!" Nàng ta lại lên tiếng lần này thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều

Mạch Dương không nói chỉ cúi người như hành lễ tùy ý nàng ta. Nàng ta xoay người nhìn về phía lửa thiên cũng như đang nhìn chằm chằm con mồi đang sắp bò tới.

Nàng ta bước tới vô cùng tự nhiên nhưng thực ra đang vô cùng lo sợ, sợ rằng nàng ta không thể sống toàn mạng khi bước vào đó, cho dù là đã có được một bảo bối bảo vệ toàn thân, nhưng nàng ta vẫn rất kinh hãi khi nhớ về nó.

Nàng ta quyết định không nghĩ về nó nhưng chẳng biết làm sao như thể không thể xóa đi hình ảnh bị ngọn lửa ấy thiêu cháy toàn thân, bị sự đau đớn đó nuốt chửng mà không thể có cơ hội để thở hoặc làm gì khác nữa.

Nàng ta cảm thấy giống như ai đó đang quấy nhiễu trong đại não của nàng ta, nàng ta nhanh chóng ngước nhìn về phía một nữ tử có dung mạo vô cùng bình thường, nhưng Phượng Hỏa Loan nàng ta cảm nhận được sự uy hiếp vô cùng lớn!

Lại nhìn qua y càng cảm thấy như đầu nàng sắp nổ ra, đột nhiên như đến bình thường y khẽ vẻ nên nụ cười nhạt, như lãnh huyết đập vào đại não nàng khiến nàng ta có chút dường như là kinh sợ vô cùng!

Bước chân có chút lảo đảo một chút, nhưng ngay lập tức nàng ta liền vững bước không nhìn đi hướng khác nữa, nàng ta hướng về phía ngọn lửa thiên vững từng bước đi vào mặc kệ toàn bộ những thứ trong đại não nàng nghiêng người liền nhảy vào, cùng lúc đó nàng nhanh chóng cho Tiểu Hỏa luồn qua từ phía sau quyết đoán cho vào ngọn lửa ấy.

Thời gian dần trôi qua nhẹ nhàng đưa đẩy đã hơn nửa canh giờ, mọi thứ vẫn bình thường nhưng nàng thì khác, nàng cảm nhận được Tiểu Hỏa đang bị dày vò một cách mãnh liệt, cũng như vừa gánh chịu đớn đau vừa chiếc đấu cùng Phượng Hảo Loan.

Nàng hơi cúi người, vẻ mặt bình tĩnh như không có chuyện gì nhưng Thiên Tử Du bên cạnh nhận ra ngay lập tức liền nhanh chóng nâng đỡ nàng, để nàng không thể ngã khụy xuống.

"Nàng không sao chứ?" Thiên Tử Du nhỏ giọng thì thầm, nàng hơi gật đầu rồi lại lắc đầu hắn liền nhang chóng hiểu ý mà ngước nhìn ra hiệu cho bọn y và cả Mạch Dương

Mạch Dương hơi chỉ chỉ lên đầu liền lùi xuống hai bước nhang chóng trong chớp mắt đánh hai người tu vi thấp nhất ngất, liền đứng về chỗ cũ vẻ mặt bình thường.

Nhóm trưởng lão vẻ mặt kinh hãi khi thấy có người ngất đi liền tăng cường phòng bị hơn, y hơi nhếch mày lên rồi hơi xoay chuyển liền quay sang nhìn hắn, hắn khẽ gật đầu liền nhanh như chớp đánh ngất hai người kết bên mình không tiếng động y liền dùng Mộng Thiên Vương điều khiển họ.

Không tiếng động, cũng chẳng một trưởng lão nào hay biết rằng họ sắp phải đổi chủ rồi.
..........................................
Ahihi! Hết chap rồi! Chap này hơi ngắn m.n thông cảm! Tuy Mị đã cố nhưng vẫn không thay đổi được!

Vẫn câu nói quen thuộc m.n đọc truyện vui vẻ! 😊😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net