2.31: Chu Tước thật ra rất dễ thấy sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chưa đầy nửa canh giờ sau gần như tất cả trưởng lão đều bị y điều khiển, nhưng cũng còn 2 người chưa bị điều khiển hoàn toàn, nhưng bọn nàng thống nhất không quan tâm, nhưng y lại không tiếng động đi về phía họ quan sát xem hai người này một chút.

Hai người nọ đều có một loại khí chất lạ lùng khiến y có chút kiên dè, khiến y càng cảm thấy phải cẩn thận với hai người này hơn, nhìn một lượt hai người họ là một lão giả và một người gần 25 tuổi gì đó.

Lão giả kia có khí chất uy nghiêm, khoát một bộ hắc phục càng làm lão trông vô cùng nghiêm túc, tuy nãy giờ đều nhắm mắt nhưng y vẫn cảm nhận được người này đang thâm dò xung quanh, nhưng tuy biết có người giở trò lão cũng không quan tâm.

Người trẻ tuổi còn lại kia thì lại có khí chất khá ôn hòa trên người khoát một bộ lam phục càng tôn lên nét ôn hòa của người đó, người kia có gương mặt rất giống nữ tử nhưng vùng ngực của người kia như vách núi nên điều này hoàng toàn không thể.

Nhìn người kia ôn hòa như thế nhưng khi Mạch Dương vừa đánh qua người kia liền hóa từ thỏ ngây thơ thành ác quỷ đòi mệnh, suýt chút Mạch Dương liền trúng chiêu của người nọ mà ngất xỉu, cũng may nhờ Thiên Dương Quang tách ra kịp thời nếu không chắc Mạch Dương cũng chẳng còn mệnh mà nhìn được Chu Tước đi ra.

Thời gian trôi qua từng phút nàng khụy gối đến quỳ xuống mặt đất một tay ôm ngực, nàng cố gắng chịu đựng nổi đau cùng Tiểu Hỏa cả vầng trán đều đổ đầy mồ hôi. Thiên Tử Du quỳ một gối ở cạnh nàng giúp nàng điều hòa khí thở.
...............
Bên trong lửa thiên Tiểu Hỏa khó khăn tránh né các đoàn hỏa diễm của Phượng Hỏa Loan, nó nhìn được hai mắt của nàng ta đã không còn tiêu cự chỉ nhìn thấy một hố đen không thấy đáy.

Nhưng nó không sợ, khi trong ngọn lửa này nó cảm thấy sự đau đớn tột cùng, nhưng nó cảm giác được trong cơ thể nó có thứ gì đó đang cố tăng lên như là ẩn chứ sức mạnh mơ hồ có thể khiến nó tiếng cấp tiếp.

Phượng Hỏa Loan cũng như cảm nhận được biến hóa của Tiểu Hỏa, các đòn tấn công của nàng ta bắt đầu gia tăng cho dù tu vi của nàng ta đang giảm không tiếng động cũng chẳng muốn dừng, dường như nàng ta chỉ là một con rối được ai đó điều khiển.

Tiểu Hỏa chịu đau lại cộng sinh với nàng làm nàng đau, cũng như cảm thấy được chính bản thân cũng sắp đánh vỡ bức tường trong đan điền có thể thăng cấp.

Tiểu Hỏa hiện tại cả thân thể đều bắt đầu có những vết cháy đen, Phượng Hỏa Loan dường như ý thức được gì đó liền nhảy tới tu vi hiện tại của nàng ta chỉ còn là thần thú nhưng nếu tự bạo cũng sẽ khiến cho Tiểu Hỏa dừng được.

Không nghĩ ngợi tiếp, nàng ta liền ôm lấy Tiểu Hỏa nhanh chóng tự bạo yêu đan. Bên ngoài chỉ nghe được ngọn lửa thiên nổ 'Ầm!' một tiếng sau đó những đám lửa phân tán hạ trên những táng cây bên ngoài.

Khu rừng xanh phút chốc biến thành biển lửa, nàng lại ôm ngực một cái nhói đau, nàng gánh lấy tất cả đau đớn để Tiểu Hỏa tiếp tục quá trình hóa tro. Phút chốc Thiên Tử Du kinh hãi ôm chặt nàng vào cố gắng xoa dịu thương tổn tuy chỉ trong chốc lát cũng được.

'Phốc!' một tiếng nàng quay đầu liền phun ra một họng máu khiến Thiên Tử Du càng lo lắng, liền nhanh chóng vỗ về cho nàng lại truyền linh lực giúp nàng.

Bên y không động tĩnh nhiều, mạch Dương lại có chút kinh hãi khi xung quanh biến thành biển lửa, nhưng được y truyền tin liền yên tâm hơn một chút. Hai người kia cũng chỉ hơi ngẩn người một chút liền trở lại bình thường, dường như là tiếp tục chờ đợi gì đó.
......................
Lại qua một khoản thời gian, trong ngọn lửa thiên kia vang lên tiếng kêu lanh lãnh. Cùng lúc ấy, một bóng dáng đỏ rực bay vọt lên liền hấp thu lại hết tất cả những đám lửa khi, sau đó chúng nhanh chóng được một làn mỏng như chỉ kéo xuống dần dần liền hồi phục lại những cây xanh hàng triệu năm tuổi kia.

Trong lúc bọn họ ngẩn ngơ, y liền lấy ra một chiếc bình, nắp vừa mở liền thu vào vài sợi Tước Hoàn được các Chu Tước tiết ra khi cứu trị tộc nhân và cây cối xung quanh lãnh thổ.

Sau khi cất xong chiếc bình y lại nhìn qua, lão giả kia cùng thanh niên nhanh chân nhảy lên, liền hóa thân ra hai thân ảnh một hắc và một lam.

"Đúng là không sai! Ám Chu Tước Và Lam Chu Tước cũng tới a~~!" Chẳng biết từ đâu vang lên một giọng nói mơ hồ liền giống như nhắm vào tất cả mọi người

Y trầm mặc nhìn qua Thiên Dương Quang, thấy ánh mắt hắn khẽ biến liền xác nhận được lần này tới không phải ảo ảnh hay là một ai thây thế, chính là đệ đệ ruột của hắn Thiên Dương Tuấn!
.......................................
Chúc m.n đọc truyện vui vẻ Mị chẳng có gì để thảo luận cả! Hahaha!*nụ cười đầy nghi ngờ*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net