Chương 3: Khẩu thị tâm phi, ta KHINH!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, những tia nắng mặt trời chiếu vào khuê phòng làm nàng tỉnh giấc, mí mắt khẽ động nàng thấy Tiểu Lạc đang dọn phòng.

Quách Nhã Nhược vừa nói vừa ngáp "Tiểu Lạc muội dậy sớm vậy"

Khi nghe thấy Quách Nhã Nhược gọi mình, nàng quay người lại "ngày nào muội cũng dậy sớm lên quen rồi, muội làm người tỉnh giấc sao?"

Quách Nhã Nhược ngồi dậy vặn vẹo thân thể "Ta ngủ đủ rồi"

Tiểu Lạc bỏ cây chổi lông gà đang cầm xuống, bê thau nước sạch đến cạnh giường "Tiểu thư người rửa mặt đi rồi đến nhã gian(1) dùng bữa sáng".

Mặc lên người bộ y phục màu hồng, trang điểm nhẹ nàng soi gương ngắm nhìn gương mặt mới này. Nàng không có vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng có một vẻ đẹp tự nhiên khiến người khác phải thán phục.

Mở cửa bước ra ngoài nàng gặp một khung cảnh khiến nàng bất ngờ. Tiết trời mùa đông những bông tuyết thi nhau rơi xuống làm trắng xóa cả cái bàn đá ở trước khuê phòng.

Quách Nhã Nhược thốt lên một lời khen ngợi từ tận đáy lòng "Wow!! Đẹp quá!"

Nàng cầm hai bên y phục chạy nhanh ra sân, Quách Nhã Nhược cầm một nắm tuyết tung lên bầu trời, nhìn bông tuyết rơi xuống nàng thích thú cười lớn như một đứa trẻ.

Nô tỳ Tiểu Lạc thấy vậy chạy tới bên cạnh nàng khoác cho nàng một cái áo lông khá dày "Tiểu thư đi thôi, ở đây lâu sẽ bị cảm lạnh đó"

"Ưm!" nàng thích thú gật đầu.

Đi đến nhã gian, nhìn một bàn toàn sơn trân hải vị nàng khẽ nuốt nước miếng. Quách Nhã Nhược ngồi xuống dùng đũa thưởng thức từng món, đúng là ngon mà!. Nàng ăn rất nhanh không thèm để ý đến hình tượng thục nữ của bản thân.

Quách Nhã Nhược vừa gặm đùi gà vừa lên tiếng "Tiểu Lạc mọi người không dùng bữa sáng sao?"

"Mọi người ăn rồi thưa tiểu thư" Thấy Quách Nhã Nhược ăn như vậy Tiểu Lạc thắc mắc trong lòng 'tiểu thư trước giờ chưa từng ăn như vậy, sao bây giờ lại...'

Ăn xong nàng vỗ vỗ vào bụng "Haizzz, lo quá!"

Ăn uống lo say Quách Nhã Nhược bảo Tiểu Lạc dẫn đi tản bộ trong khuôn viên nhà, hai nàng đang nói chuyện rất vui vẻ thì nàng gặp gia tỷ của mình.

"A, tứ muội khỏe rồi sao? Nhị tỷ đang định tới thăm muội đây" Quách Nhã Tiệp nói rất dễ nghe, nàng ta nở nụ cười giả tạo. Y hệt như một vị trưởng bối.

Quách Nhã Nhược biết đây chính là người tỷ tỷ hay bắt nạt mình lúc trước, máu lại sôi lên "Ôi!! Nhị tỷ yêu dấu hôm nay lại tốt với muội vậy? Nhị tỷ tới ngày hồng triều sao(2)?"

Quách Nhã Tiệp nghe nàng nói móc, mặt biến sắc "muội... muội..."

"Nhị tỷ đừng quá kích động không thì lại phải trang điểm lại đó" nhìn thấy mặt ả lúc xanh lúc đỏ, nàng vui thầm.

"Muội nói gì?" giám chê ả xấu sao? Quách Nhã Tiệp đưa tay lên sờ gương mặt trang điểm đậm của ả. 

"Muội đang lo cho tỷ đó, Hìhì" nàng cười giả bộ nai tơ.

Quách Nhã Tiệp thấy mình thất thố, mỉm cười "Ta có việc rồi, tí sẽ sai người mang cho muội vài món đồ tẩm bổ" nói xong nàng ta đi về phía trước, Quách Nhã Nhược ngươi cứ đợi đấy!!!

"Xì!!" khẩu thị tâm phi, ta nhổ!!. Quách Nhã Nhược cô yên tâm ta sẽ sống thật tốt trong thân xác của cô, sẽ trả lại cho bọn họ tất cả những gì cô đã chịu.

Nghĩ vậy nàng nở nụ cười tươi, quay sang bên cạnh "Tiểu Lạc đi thôi"

"Dạ tiểu thư" Tiểu Lạc gật mạnh, miệng cũng nở nụ cười bước theo sau Quách Nhã Nhược.

(1) Nhã gian: phòng ăn
(2) Hồng triều: nguyệt san.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net