Chương 16:Con non

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đại tế ti. tỷ tỷ của ta Lệ Na tỷ ấy vừa mới sinh xong, tất cả năm đứa bé nhưng có một đứa là thú hình. Bây giờ tất cả những người trong bộ lạc đang ép phụ thân của ta giết nó, tỷ tỷ của ta không cho nên  lấy cái chết ngăn cản, bây giờ cục diện đang giần co.
- Đại tế ti người mau đến đó xem đi. Ta sợ nếu tình trạng bây giờ cứ kéo dài thì sẽ xảy ra chuyện mất.
Thanh vẻ mặt hốt hoảng cầu xin.

- Được rồi ngươi đợi ta một chút, ta sẽ đi ngây.
Ngạo Vũ bảo thanh đợi mình rồi vào nhà lấy áo choàng.

- Tuyết nàng ở nhà ngủ tiếp đi, ta đi giải quyết công chuyện một chút ta sẽ về.
Ngạo Vũ vừa mặc áo choàng vừa dận dò Mộ Dung Tuyết.

- Vũ có chuyện gì vậy.
Mộ Dung Tuyết hiếu kỳ hỏi.

- Tuyết hiện giờ không có thời gian, ta đi xem sau, khi về ta sẽ nói với nàng sau nhé.
Ngạo Vũ nói xong rồi thì đi luôn.

- Đại tế ti.
Thanh thấy Ngạo Vũ đi ra thì bước lên đoán. Ánh mắt không tự chủ được nhìn vào nhà một cái.

- Đi thôi.
Ngạo Vũ ánh mắt lạnh lùng nhìn Thanh.

- Dạ.
Thanh nghe tiếng Ngạo Vũ lạnh lùng thì tiếc nuối nhìn vào nhà một lần nữa rồi quay đầu dẫn đường.

Hai người đi rất nhanh, chốt lát đã đến trước cửa nhà Lệ Na.
Chỉ thấy trước cửa đứng rất nhiều thú nhân, Thanh đi lên trước tách họ ra cho Ngạo Vũ đi vào.
Các thú nhân thấy là đại tế ti đến thì cũng lui sang hai bên chừa ra một con đường cho Ngạo Vũ đi vào nhà.

Khi vào đến nhà thì ngoài tộc trưởng ra còn có hơn mười thú nhân đang  đứng. Tất cả bọn họ điều là bạn lữ của Lệ Na.

- Lệ Na ngoan, con mau đưa đứa bé cho phụ thân.
Tộc trưởng giang tay nói với cô gái  đang ôm một con báo con mới sinh đứng gần giường.

- không ngươi gạc ta ngươi có phải muốn giết con của ta không.
Lệ Na vẻ mặt đầy nước mắt nói.

- Lệ Na nàng nghe lời, mau giao đứa bé cho phụ thân đi.
Một trong số bạn lữ của Lệ Na lên tiếng.

- Hắc Hùng chàng định giết con của chúng ta sau.

Lệ Na vẻ mặt lên án nhìn bạn lữ của mình.

- Lệ Na ta cũng không muốn nhưng nếu không giết nó thì chúng ta làm sau ăn nói với những người trong bộ lạc đây.
Hắc Hùng vẻ mặt đau khổ bất đắt dĩ.

- Ta không cần biết, nếu các người dám đụng đến con ta thì ta sẽ tự tử tại đây cho các người xem.
Lệ Na dùng một cục đá sắc nhọn để lên cổ mình để uy hiếp.

- Lệ Na con đừng như vậy mà.
- Lệ Na nàng bình tĩnh đừng manh động.
- Lệ Na nàng mau bỏ cục đá xuống trước đi đừng tự làm tổn thương mình.
Mọi người thấy Lệ Na định làm tổn thương mình thì đau lòng bước lên không ngừng khuyên nhủ.

- Lệ Na cô bỏ cục đá xuống trước đi chuyện gì cũng có cách giải quyết mà không phải sau.
Ngạo Vũ thấy tình cảnh hỗn loạn như vậy cũng không nhịn được lên tiếng.

Mọi người thấy Ngạo Vũ đến thì không khỏi vui mừng.

- Đại tế ti người xem.
Tộc trưởng bước lên trước hỏi ý kiến Ngạo Vũ.

Ngạo Vũ thấy tộc trưởng như già lên trục tuổi máy tóc đã có thêm không ít sợ bạc thì cũng thở dài.

- Đại tế ti người xem chuyện này phải giải quyết như thế nào bây giờ.
Thanh nhìn Lệ Na không đành lòng hỏi.

Ngạo Vũ nhìn vào gốc giường thì thấy Lệ Na tóc tai rối bời. Ôm chặt tiểu báo con trong lòng, cục đá sắc nhọn còn đặc trên cổ thì bước tới bảo cô đưa đứa bé cho ta.

- Không, ta sẽ không cho các người làm hại con ta, không ai có quyền làm hại nó.
Lệ Na điên cuồng nói.

- Ta hứa ta sẽ không làm hại nó cô mau đưa đứa bé cho ta.
Ngạo Vũ bình tĩnh bảo.

- Thật không.
Lệ Na không tin hỏi lại.

- Ta hứa với thần thú nếu ta làm hại đứa bé này thì ta sẽ chết không toàn thây.
Ngạo Vũ dơi bàn tay lên thề.

- Được, ta tin ngài nếu ngài dám làm hại nó ta sẽ chết trước mặt ngài.
Lệ Na uy hiếp xong thì giao đứa bé cho Ngạo Vũ.

Ngạo Vũ bế được đứa bé thì đi ra cửa.

- Giết nó,,,,, giết nó,,,,, giết nó.
Tất cả thú nhân đang có mặt thấy Ngạo Vũ đã bế được đứa bé thì dơi tay đồng thanh nói.

Ngạo Vũ dơi tay bảo mọi người im lặng.

- Mọi người, ta biết nổi sợ của các ngươi, các ngươi sợ đứa bé này sẽ biến thành bán thú hoặc tai thú nên muốn giết nó phải không.
Nhưng mà các ngươi nên nhớ nó vẫn còn có cơ hội trở thành thú nhân
không phải sau. Nên ta đề nghị không giết đứa bé này mà hải quan sát xem sau rồi mới ra tay có được không.

Một người trong số họ bước ra chấp ta với Ngạo Vũ.
- Đại tế ti không được, bây giờ chúng ta để đứa bé này sống, nếu nó biến thành thú nhân hoặc bán thú nhân thì không sau, nhưng nếu nó trở thành tai thú thì sẽ là đại hoạ cho tất cả những người trong bộ lạc nham thạch của chúng ta, chúng ta không thể mạo hiểm được. Xin đại tế ti nghĩ lại.

- Xin Đại tế ti nghĩ lại.
Tất cả thú nhân điều chấp ta đồng thanh nói.

- Ta biết nếu đứa bé này sống sẽ là một tai họa nhưng chúng ta cũng không thể giết nó dù sau nó cũng là đồng tộc của chúng ta.
Ngạo Vũ nhìn tiểu báo con trong lòng thở dài nói.

- Vậy không biết chúng ta phải làm sau đây.
Thanh không nhịn được hỏi.

- Chúng ta không giết nó cũng không nuôi nó, chúng ta chỉ cần đem nó để vào Hắc Sâm rừng rậm để nó tự sinh tự diệt là được rồi, mọi người thấy có ổn không.
Ngạo Vũ cao giọng tiên bố.











-














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net