34 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ từ tốn nâng cằm Trương Gia Nguyên lên, cầm lấy dương vật thô to dữ tợn đang trướng căng đến cực đại vừa được giải phóng khỏi chiếc quần lót, đặt ngay trước miệng Omega đang bị ép quỳ trước mặt hắn.

"Nguyên Nhi, sói con, thu răng nanh của em lại, ngậm vào cho anh."

Trương Gia Nguyên ngẩng cổ lên nhìn Châu Kha Vũ bằng đôi mắt ngập nước, cằm bị bàn tay hắn chế ngự, buộc cậu mặt đối mặt với cự vật có kích cỡ khổng lồ kia. Cậu nuốt nước bọt, đưa cả hai tay lên cầm lấy dương vật của Châu Kha Vũ, có chút rụt rè mà thè chiếc lưỡi nhỏ hồng hồng ra liếm nhẹ một cái lên phần đỉnh, hệt như thể đang thưởng thức một cây kem ốc quế. Chỉ một động tác đơn giản đã đủ khiến cả người Châu Kha Vũ căng cứng lại, vật kia như trướng thêm mấy vòng, hắn cao cao tại thượng cúi xuống nhìn cậu, kiên nhẫn như thể một loài động vật đi săn đang chờ đợi con mồi. Trương Gia Nguyên lấy hết quyết tâm há miệng ra hết cỡ, ngậm lấy cây gậy thịt nặng trịch đưa vào khoang miệng ẩm ướt. Cây hàng của Châu Kha Vũ có kích thước quá khủng khiếp, cậu cố gắng thế nào cũng chỉ có thể đưa vào được nửa cây, sau đó cực kỳ khó nhọc mà ngậm ra nuốt vào. Trước đây Châu Kha Vũ chưa từng cho phép cậu ngậm vật này của hắn, kinh nghiệm của Trương Gia Nguyên đối với việc này hoàn toàn là bằng không, cậu hết sức lóng ngóng, mấy lần răng vô tình hơi cạ nhẹ vào dương vật khiến Châu Kha Vũ tê dại. Hắn túm nhẹ lấy mái tóc mềm mại như tơ của Trương Gia Nguyên, đồng thời không chút lưu tình đẩy hạ thân về phía trước. Dương vật chọc vào bên trong thật là sâu, khiến Trương Gia Nguyên có cảm giác như cổ họng của cậu sắp gãy làm đôi. 

"Ưm ưm..." Khắp cả khoang miệng bị vật kia của Châu Kha Vũ chế ngự mất rồi, Trương Gia Nguyên chỉ có thể phát ra vài âm thanh ú ớ từ trong cuống họng, nước bọt mất khống chế bắt đầu tí tách chảy ra hai bên khoé môi hé mở, lăn chầm chậm xuống cằm, xương quai xanh rồi biến mất dưới lớp cổ áo xộc xệch. Dáng vẻ quỳ gối chật vật đáng thương, ánh mắt vừa ấm ức vừa lấy lòng cùng vài giọt lệ vương bên mí mắt dưới có nốt lệ chí xinh đẹp của Trương Gia Nguyên lại vô tình kích thích ham muốn chinh phục của Châu Kha Vũ, càng khiến hắn muốn thật là hung hăng mà bắt nạt cậu.

"Kha Vũ..." Cơ miệng của Trương Gia Nguyên chẳng mấy chốc đã mỏi rã rời nhưng Châu Kha Vũ không hề có dấu hiệu muốn bắn ra, cậu đưa một tay lên vuốt chiếc bụng nặng nề, bất lực mếu máo: "Của anh lớn quá chồng ơi... em... em rát họng..."

Mắt Châu Kha Vũ tối lại trước tiếng gọi nỉ non của Omega, hắn quỳ xuống đẩy Trương Gia Nguyên nằm xuống thảm sàn mềm mại, có phần thô lỗ vén áo cậu lên, để lộ ra bầu ngực lúc này đã nhú lên đầy đặn cùng núm vú sẫm màu và chiếc bụng tròn trịa, cao vượt mặt chủ nhân của nó.

Gương mặt nhỏ nhắn của Trương Gia Nguyên đỏ bừng lên, cậu thẹn thùng dùng hai tay che đi núm vú lúc này đã dựng đứng: "Anh đừng nhìn, kỳ lạ lắm." Châu Kha Vũ phớt lờ kéo hai tay cậu ra ngoài, dùng tay mình càn rỡ phủ lên bầu ngực đầy đặn, nhịp nhàng xoa nắn. Da đầu Trương Gia Nguyên tê dại, cậu khe khẽ rên rỉ như một chú mèo đến kỳ động dục, ánh mắt mê ly dõi theo từng biểu cảm nhẫn nhịn trên khuôn mặt như tượng tạc của Châu Kha Vũ.

Hắn với tay lấy một chiếc gối trên giường đặt xuống mông Trương Gia Nguyên, dùng một tay dễ dàng tháo phăng cả quần ngoài lẫn quần trong của cậu xuống, mạnh mẽ tách đôi chân thon dài sang hai bên, trực tiếp cầm dương vật vẫn còn căng cứng của mình đặt trước hậu huyệt không biết từ lúc nào đã rỉ ra đầy dâm thuỷ ướt nhẹp. Châu Kha Vũ không khỏi thấp giọng cười một tiếng, trêu chọc cậu: "Đồ sói con khát tình." Nói xong không chút chần chừ đâm thẳng một đường dứt khoát vào trong hậu huyệt ướt át đang co rút không ngừng như mời gọi hắn.

"A!" Trương Gia Nguyên kêu lên một tiếng đầy gợi cảm, đồng thời ứa nước mắt. Cảm giác được Alpha của mình lấp đầy khiến không chỉ cơ thể mà tinh thần của cậu cũng tràn đầy an tâm và thoả mãn. 

Châu Kha Vũ thúc vào liên tục trong cơ thể cậu như một cái máy đóng cọc, mang theo cả giận dữ cùng ấm ức mà lên án: "Nguyên Nhi, em lo anh sẽ ngoại tình với Lục Nhiên, vậy bây giờ anh cũng bảo em hồng hạnh vượt tường với Mã Triết, thế nào?" Khoái cảm đã lâu không có được nay liên tục ập tới khiến đại não Trương Gia Nguyên trống rỗng, cậu hơi thút thít, yếu ớt kháng cáo: "Em không có! Em không hồng hạnh vượt tường mà!"

"Anh còn chưa tỏ ra chán ghét em đâu, em đã bỏ đến nhà người đàn ông khác, chẳng phải hồng hạnh vượt tường thì là gì, em có biết anh cũng sẽ đau lòng, cũng sẽ tổn thương không? Em quá đáng lắm Nguyên Nhi."

Phía dưới đụ cậu không ngừng, phía trên thì khóc chít chít, Châu tổng đêm nay thật sự mất mặt quá rồi. Trương Gia Nguyên khóc không nổi với hắn nữa, cậu mềm lòng cầm một tay Châu Kha Vũ đặt lên bụng mình, nửa dỗ dành nửa khuyên nhủ: "Anh nhẹ nhàng chút nha, con mình sợ đấy." Trương Gia Nguyên sợ chèn ép đến bụng nên kiên trì dạng chân ra lâu đến nỗi hai bên háng mỏi rã rời, đến Khi Châu Kha Vũ thoả mãn bắn được ra thì cậu cũng đã quá mệt mỏi, gần như thiếp đi, nhưng vẫn kịp nghe câu doạ nạt đầy bá đạo của hắn: "Thương tiếc em thì em lại nghĩ anh thay lòng đổi dạ, Trương Gia Nguyên em cứ chờ đến lúc em sinh xong, xem anh có chơi chết em không."


_________________

Huhuhu viết chương này mệt quá ikkkkk


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net