XLIII ( Chương 2101-2150 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2115: Ngoài ý muốn (Thượng)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Vân Tri Thu gật đầu nói:

- Xảy ra chuyện này không chỉ ta mất hứng, đám tỷ muội trong nhà cũng không cao hứng, cũng không dám đi quấy rầy nhã hứng của ngươi, đều chạy tới hỏi ta xảy ra chuyện gì, nói trắng ra là muốn tìm quản gia như ta tìm bàn giao, ngươi bảo ta làm thế nào? Ta bình thường bày đủ giá đỡ trước mặt các nàng, kết quả xảy ra chuyện này ta không quản được, uy tín của ta ở đâu, bảo ta quản việc nhà thế nào? Còn nữa, ngươi có nghĩ tới hay không, sau lưng các nàng đều có thế lực của mình, nếu huyên náo các nàng lục đục nội bộ, triệt để tìm thế lực của mình nương tựa, ngươi nghĩ tới sẽ có hậu quả gì?

Miêu Nghị cười khổ nói:

- Phu nhân nói phải!

Vân Tri Thu nói:

- Việc này không trải qua người nào đồng ý, không có khả năng trôi qua như vậy. Phá hư quy củ, về sau ngươi có thể xằng bậy, người khác cũng có thể xằng bậy, mọi người đều có điểm mấu chốt. Gia nghiệp lớn, nhiều người, quy củ rất quan trọng, không có gia quy thì nhà này không ai ước thúc gì cả. Các nàng cần bàn giao, ta cũng cần bàn giao, ngươi nói nên làm cái gì?

Miêu Nghị đồng ý, nói:

- Phu nhân nói làm sao bây giờ a?

Vân Tri Thu nói:

- Ngươi hỏi ta làm sao bây giờ, thái độ của ta cho tới bây giờ sẽ không cải biến, nó vẫn rõ ràng, ta vẫn câu nói cũ, nữ nhân bên ngoài không trải qua ta đồng ý không được dẫn vào nhà, đây cũng là việc ngươi đáp ứng. Hiện tại ta mặc kệ nữ nhân kia bao nhiêu xinh đẹp, bao nhiêu tài hoa, ca hát khiêu vũ hay thế nào, hoặc là ngươi ưa thích ra sao, trong mắt ta không dung được nàng, nữ nhân này phải diệt trừ, nói trắng ra ta muốn nàng chết, ngươi đáp ứng không?

Miêu Nghị do dự, nói:

- Ta đáp ứng, hiện tại vẫn không thể động nàng, tình huống ngươi cũng biết, có thể trì hoãn bao lâu ta không biết.

Vân Tri Thu gật đầu:

- Tốt! Xem như ngươi đáp ứng, hiện tại tâm tình bọn tỷ muội cũng không tốt, ta phải cho các nàng bàn giao, không thể để các nàng nhân tâm ly tán, ta sẽ nói cho các nàng biết, Phi Hồng bây giờ còn có giá trị lợi dụng, sau đó đại nhân sẽ trừ khử nàng! Ta sẽ nói với các nàng như thế, ý của ngươi ra sao?

Miêu Nghị nói:

- Không có ý kiến!

Hắn biết rõ đáp ứng lời này, về sau không chỉ cho Vân Tri Thu một bàn giao, hắn cũng phải cho các nàng bàn giao.

- Dâng trà cho đại nhân!

Sắc mặt Vân Tri Thu hòa hoãn, nàng mỉm cười ôm cánh tay Miêu Nghị, cũng ngồi vào đình viện, đứng ra sau lưng hắn và đấm lưng:

- Việc của ngươi bên phía Luyện Ngục chi địa biết rõ, đang thừa cơ gây sóng gió.

Miêu Nghị nhướng mày, hắn đưa tay lên đầu vai cầm tay kéo nàng về phía trước, nói:

- Luyện Ngục chi địa có chuyện gì, tại sao ta không biết, ngược lại ngươi biết trước ta?

Vân Tri Thu ngồi đối diện,

- Chuyện Phi Hồng ta biết rõ nội tình, Ngọc Nô Kiều các nàng lại không biết, ta không nói cho các nàng biết. Gần đây các nàng lục tục tìm ta, tỏ vẻ muốn rời đi, muốn tới thiên nhai khác tự lập môn hộ.

Miêu Nghị:

- Các nàng không có bối cảnh, đến thiên nhai khác tự tập môn hộ không dễ dàng, chỉ sợ muốn cầm được cửa hàng cũng khó khăn.

Vân Tri Thu nói:

- Ngươi không nên đánh giá thấp thực lực phản tặc Lục Đạo, theo ta thấy, bọn họ vẫn bảo trì thực lực tương đối ở bên ngoài, tuyệt không chỉ có đám người trong địa ngục, vì sao Thiên đình tới bây giờ vẫn không thể diệt bọn họ? Trùng chết trăm chân vẫn còn cương, muốn tìm cửa hàng trong thiên nhai cũng không khó. Cho nên ý của gia gia của ta là, muốn phái người đáng tin cậy đi thu nạp thế lực bên ngoài của Lục Đạo, dần dần nắm giữ trong tay mình, Ngọc Nô Kiều các nàng kinh doanh tại thiên nhai mấy ngàn năm, ngọn nguồn đã tẩy trắng, huống chi còn là người nhà, đối với gia gia bọn họ mà nói không ai thích hợp hơn tỷ muội chúng ta, trực tiếp mua cửa hàng qua tay là được, có thể danh chính ngôn thuận cầm cửa hàng trong thiên nhai.

Lục Đạo còn không ít thủ hạ cũ bên ngoài là việc Miêu Nghị biết rõ, cụ thể bao nhiêu thì Kim Mạn không nói với hắn, Lục Đạo cũng bảo lưu át chủ bài không nói cho hắn biết.

Miêu Nghị trầm ngâm nói:

- Gia gia của ngươi có tìm ngươi không?

Vân Tri Thu gật đầu:

- Chắc hẳn bọn họ sớm có suy nghĩ này, bởi vì bọn họ bán đứng ngươi cho nên không tìm được cơ hội nói chuyện, hôm nay ngươi làm ra chuyện như vậy, gia gia khuyên bảo ta nên có một chút thế lực của mình, nói Vân gia là đường lui cuối cùng của ta. Ngọc Nô Kiều các nàng tìm ta, chỉ có Lang Huyên tỷ muội nói rõ tình hình thực tế. Những người khác chỉ nói ở nơi này không có việc gì làm, để ngươi nuôi mãi cũng không phải.

Miêu Nghị hỏi:

- Các nàng muốn ra ngoài tự lập môn hộ?

Vân Tri Thu:

- Tuy nói Tiểu Thế Giới không bằng Đại Thế Giới, có thể mọi người cũng có địa vị trong Tiểu Thế Giới, phần lớn đều là nữ nhân cao cao tại thượng, trong nội tâm làm thiếp thất có khó chịu, đột nhiên ngươi gây ra chuyện Phi Hồng, nạp một con hát làm thiếp, để một nữ tử thanh lâu bình khởi bình tọa với các nàng, đừng nói lòng tự trọng của các nàng không cho phép, cho dù là nữ nhân bình thường có ai tiếp nhận việc này? Nhưng mà các nàng vẫn ăn và dùng của ngươi, vẫn được ngươi nuôi, thêm thân phận tiểu thiếp cho nên không thể nói ngươi cái gì, ngươi cưới nhiều tiểu thiếp hơn nữa bọn họ cũng không lên tiếng, nhưng ta thấy ngươi làm việc này đã kích thích các nàng, năm thánh ra tay đúng thời cơ, các nàng muốn mượn trợ lực nhà mẹ đẻ mở rộng thế lực của mình.

Cảm xúc của Miêu Nghị có chút sa sút, hắn nói:

- Ngươi đáp ứng?

Vân Tri Thu:

- Chuyện lớn như vậy ta không dễ dàng đáp ứng, vẫn chờ thương lượng với ngươi, nếu ngươi giữ các nàng không cho đi. Các nàng cũng không có biện pháp, ta đề nghị cho các nàng đi thôi, ta cũng định rời khỏi nơi này.

Miêu Nghị ngẩng đầu, kinh ngạc nói:

- Ngươi cũng muốn rời khỏi ta?

Vân Tri Thu đứng dậy đi tới trước mặt hắn, nói:

- Ngưu Nhị, không phải rời khỏi ngươi, mà là muốn đối mặt sự thật, ngươi rời khỏi nơi này. Tại đây đã không an toàn, tứ phương túc chủ sẽ không phản bội ngươi, thế nhưng bọn họ có nhiều huynh đệ như thế, từ xưa đến nay thành bại có bao nhiêu người do thủ hạ thôi động phía sau? Có một số việc nói không rõ ràng, thoát ly phạm vi thế lực của bọn họ, ngoài tâm tay của bọn họ sẽ ít nguy hiểm. Mặt khác đúng như ngươi nói, chúng ta đã không có đường lui, như vậy chỉ có tiến lên phía trước. Thế lực bên ngoài của Lục Đạo cũng đáng kinh doanh, sao không nhân cơ hội này tiếp xúc một chút. Chỉ cần ngươi đáp ứng giết Phi Hồng, Cơ Mỹ Lệ các nàng sẽ có ta lo, ta sẽ trấn an các nàng, ta sẽ thuyết phục các nàng. Không cần ngươi quan tâm, ngươi đi tả đốc vệ. Chỉ cần quản tốt việc của mình là đủ, trong nhà sẽ do ta quản lý.

-----o0o-----

Chương 2116: Ngoài ý muốn (Hạ)


Chương 2116: Ngoài ý muốn (Hạ)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

Từ nội tâm mà nói, Miêu Nghị không muốn các nàng đi, nhưng mà Vân Tri Thu nói đúng, thê thiếp đặt ở nơi này, một khi gặp chuyện không may rất dễ dàng bị người ta hốt cả ổ, sau khi tách ra còn có thế lực mẹ đẻ hoặc là thế lực Lục Đạo âm thầm bảo hộ cho nên an toàn hơn. Trọng yếu nhất là, cho dù Miêu Nghị hắn đi tả đốc vệ xảy ra chuyện gì, ít nhất các còn đường lui, hắn không ngăn cản.

Cô đơn nói:

- Các ngươi đi theo ta phải sống trong hãi hùng khiếp vía, là lỗi của ta.

Vân Tri Thu vùi đầu vào ngực của hắn.

- Ngươi không có lỗi với chúng ta, ngươi đã làm thật tốt, tay không làm nên cơ nghiệp to như vậy, cũng không có để chúng ta chịu khổ, không thiếu ăn không thiếu dùng, tài nguyên tu hành quản đủ, không có mấy người làm tốt như ngươi, đúng rồi...

Nàng lại nói:

- Cơ Mỹ Lệ các nàng phải đi cũng không nên đi tay không, ta chuẩn bị dùng danh nghĩa cửa hàng của các nàng tặng tiền cho bọn họ, cho các nàng một ít gì đó, tất cả dùng danh nghĩa của ngươi.

Cảm xúc Miêu Nghị sa sút nói:

- Chuyện trong nhà do ngươi an bài.

Vân Tri Thu gật gật đầu, nói:

- Ngươi đi rồi, ta sẽ an bài các nàng rời khỏi, ta sẽ đi cuối cùng, dù sao ta với ngươi gây ra không ít chuyện xấu trong thiên nhai, ngươi đi ta lập tức đi không tốt lắm, dễ dàng làm người ta hoài nghi. Mặt khác, chúng ta đi ở đâu cũng đừng nói cho kẻ khác biết, mặc kệ người khác về sau có biết hay không, có thể dấu diếm nhất thời cứ dấu diếm nhất thời. Còn có Tiểu Thế Giới bên kia, chúng ta không định đi qua, ta sẽ nói với người tương quan, lộ tuyến quay về đã bị ngươi thu hồi, lộ tuyến chỉ cầm trong tay của ngươi, ngươi cũng có thể nói với người khác như vậy, có chuyện gì cứ lui về Tiểu Thế Giới, tất cả mọi người sẽ tìm ngươi, thân phận của ngươi tăng thêm tay cầm trọng binh, những người khác cũng không làm gì được ngươi. Người đáng tin nhất bên cạnh ngươi chính là Diêm Tu, có thể an bài hắn lui tới Tiểu Thế Giới làm việc, thực lực Diêm Tu hôm nay thâm bất khả trắc, người khác không biết chi tiết của hắn, do hắn làm chân chạy sẽ an toàn hơn.

Miêu Nghị nói:

- Biết rõ.

Vân Tri Thu:

- Còn có chuyện, Hồng Trần không muốn rời đi cùng Lang Huyên tỷ muội các nàng, Mục Phàm Quân cũng không trông cậy vào nàng, nàng lại chưa từng lộ ra quan hệ giữa chúng ta với nàng ra ánh sáng, có nên an bài nàng theo ngươi không, bên người cũng có người hầu hạ.

Miêu Nghị thở dài:

- Không được! Bên cạnh ta vốn có thám tử, tăng thêm không biết tình hình tả đốc vệ, nên cho theo bên cạnh ngươi đi.

- Cũng tốt!

Vân Tri Thu gật đầu, chủ động kéo hắn vào nhà.

Miêu Nghị kỳ quái:

- Chuyện gì?

Vân Tri Thu đỏ mặt liếc hắn, mắng:

- Ngốc tử!

Thiên Nhi, Tuyết Nhi hé miệng nén cười, Miêu Nghị bừng tỉnh đại ngộ, hắn hiểu ra.

Sau khi điên cuồng một phen, Vân Tri Thu trần truồng ôm lấy hắn, cũng dặn dò không ít việc giống như dặn dò hài tử xa nhà, muốn nhắc nhở tất cả mọi việc.

Trong lương đình hậu hoa viên Thủ Thành Cung, Từ Đường Nhiên xuất hiện nói muốn theo đại nhân đi tả đốc vệ, Miêu Nghị cho rằng mình nghe lầm, hắn làm thiên tướng đã biết Từ Đường Nhiên là người thế nào, rất sợ chết, hèn hạ vô sỉ, hơn nữa hay nịnh hót, lại tham tài.

Toàn bộ thủ hạ phía dưới có thể lên tiếng, không có một người nào nguyện ý đi cùng Miêu Nghị, ngược lại tiểu nhân này đi theo mình, thật sự làm Miêu Nghị ngoài ý muốn, hỏi:

- Từ Đường Nhiên, tả đốc vệ chính là quân cận vệ của Thiên Đế, thường xuyên nam chinh bắc chiến, nguy hiểm nhiều hơn, hơn nữa chất béo không bằng bên này, ngươi xác nhận ngươi muốn theo ta?

Từ Đường Nhiên dõng dạc nói:

- Ty chức thề chết theo đại nhân, chết cũng không tiếc!

Miêu Nghị muốn phun vào mặt hắn, tuy biết rõ cách làm người của đối phương nhưng hắn cũng hiểu, cũng đoán được tại sao hắn theo mình, gật đầu nói:

- Nếu thành tây có mấy người nguyện ý đi cùng thì dẫn theo, cũng có thủ hạ làm việc.

Từ Đường Nhiên lúng túng nói:

- Chỉ một mình ta, chỉ có một gia quyến, hai gã nha hoàn.

Gia quyến khẳng định chính là Tuyết Linh Lung, Miêu Nghị quay đầu nhìn đám người Dương Khánh, lại quay đầu lại, khua tay nói:

- Cứ như vậy đi, đi tìm Phục Thanh bàn giao công việc, sau đó đến Thủ Thành Cung, chờ đi cùng ta.

- Vâng!

Từ Đường Nhiên vui vẻ cáo lui.

- Chờ chút...

Bỗng nhiên Miêu Nghị gọi hắn lại, thăm dò:

- Nếu ngươi cảm thấy đứng ở thiên nhai không tốt, ta có thể nghĩ biện pháp thả ngươi đi bên Khấu Văn Lam.

- Ty chức chỉ nguyện đi theo tùy tùng đại nhân!

Từ Đường Nhiên dứt khoát kiên quyết. Nội tâm nói thầm, ngươi cho rằng ta không muốn đi, mấu chốt đắc tội với quá nhiều người, nhiều người đã tuyên dương thanh danh "Tốt" của lão tử ra ngoài, đi Khấu Văn Lam lại nịnh nọt, quỷ biết rõ người ta nhìn ta thế nào, Khấu Văn Lam có bối cảnh, không thiếu người vuốt mông ngựa, đối ngoại lưu lại cách nói ' trung tâm ' là không được, lại đi Khấu Văn Lam không có vốn liếng dừng chân, muốn thăm dò ta?

Thấy hắn không do dự, Miêu Nghị rất kinh ngạc sau đó gật đầu phất tay.

Hắn đi rồi, Miêu Nghị lắc đầu cười vui vẻ, chỉ ra bên ngoài và nói:

- Thật không nghĩ tới tên này muốn đi theo ta!

Dương Khánh lạnh nhạt nói:

- Năng lực kém không sao cả, chỉ sợ không tự hiểu lấy mình, Từ Đường Nhiên này là người hiểu lấy mình, thấy rõ tình huống bản thân, tăng thêm mặt dày tâm đen, trách không được không bối cảnh lại lăn lộn tới địa vị này, trước kia hắn có thể lăn lộn lên vị trí thiên tướng cũng không phải không có nguyên nhân.

- Ha ha...

Miêu Nghị cười to, Dương Khánh nói rất đúng, Từ Đường Nhiên có ưu điểm chính là mặt dày tâm đen, vừa nghĩ tới Từ Đường Nhiên lúc khảo hạch quỳ khóc lóc ôm chân Khấu Văn Lam, Khấu Văn Lam cảm động rối tinh rối mù, hắn lại muốn cười to.

Có thể làm Vân Tri Thu thông cảm, không cần xoắn xuýt đối mặt như thế nào, tăng thêm biết rõ Vân Tri Thu đã an bài tốt đường lui cho thê thiếp, hắn cũng yên tâm, vốn tưởng rằng không ai nguyện ý đi cùng, ai ngờ còn có ngoài ý muốn sinh ra, có thể nói kinh hỉ ngoài ý muốn, cho nên tâm tình không tệ lắm.

Cũng bởi vì Vân Tri Thu kiến nghị, tâm huyết năm đó không cho nàng đáp ứng để hắn cưới đám người Cơ Mỹ Lệ đã lãng phí một cách vô ích.

Vì vậy Miêu Nghị ở lại thêm một thời gian, đám người Cơ Mỹ Lệ mỗi người ở cùng hai ngày. Lần lượt như vậy, Miêu đại quan nhân đều phải ra sức cho mỗi người. Mỗi ngày như vậy cũng là một khổ sai!

Bên trong Thủ Thành Cung, Miêu Nghị đột nhiên biến mất, liên tiếp vài ngày không gặp. Phi Hồng ra khỏi tẩm cung tìm kiếm, đụng phải Diêm Tu canh giữ ở cửa.

-----o0o-----

Chương 2117: Lão tử liền chuẩn bị làm như vậy! (Thượng)


Chương 2117: Lão tử liền chuẩn bị làm như vậy! (Thượng)

Dịch: HaoNhien
Nguồn: Vipvandan

- Như phu nhân, có chuyện gì sao?

. Diêm Tu âm trầm hỏi.

Phi Hồng hỏi:

- Vì sao mấy ngày không gặp đại nhân?

Diêm Tu đáp lại:

- Đại nhân ra ngoài làm việc. Trước khi ngài rời đi đã căn dặn rõ ràng chuyện bên này.

Phi Hồng "A" một tiếng, rồi tiếp tục đi về phía trước.

- Phu nhân.

Nha hoàn bên cạnh cẩn thận nhắc nhở một tiếng. Phi Hồng quay đầu lại liếc nhìn, phát hiện Diêm Tu đang thâm trầm đi theo sau mình. Nàng không nhịn được dừng bước, xoay người lại hỏi:

- Diêm Tu, ngươi đi theo ta làm gì?

Diêm Tu đáp lại:

- Trước khi đại nhân rời đi có hạ pháp chỉ cho ty chức. Thời điểm ngày không có ở đây, ty chức phải bảo vệ an toàn cho Như phu nhân.

Phi Hồng nhất thời không còn có hứng thu "đi dạo xung quanh một chút" nữa. Nàng cũng không thích nhìn thấy gương mặt đó của Diêm Tu. Sau khi tùy tiện lòng vòng, nàng lại trở về tẩm cung.

Lúc này, Dương Khánh từ trong Nguyệt Môn bên cạnh vòng ra, chậm rãi đi tới bên cạnh Diêm Tu, nhỏ giọng nói:

- Sau đó không nên theo quá sát. Nếu thường xuyên làm như vậy, dễ khiến cho nàng nghi ngờ. Hơn nữa còn dễ mang tới nguy hiểm cho ngươi. Một khi nàng xem ngươi là cản trở lớn nhất báo lên, phía trên nàng khẳng định sẽ nghĩ biện pháp giải quyết được ngươi. Tới lúc đó ngươi không thể ngăn cản được!

Diêm Tu khẽ gật đầu, biểu thị đã biết.

Đã đến giờ xuất phát, Miêu Nghị cũng từ trong ôn nhu quê nhà bò trở về. Cả nhà thê thiếp người quỷ yêu ma đầy đủ hết, ngoài ra còn thêm đôi song sinh. Cuối cùng mỗi người đều được hầu hạ đúng chỗ, được kêu là đau nhức thoải mái. Trước khi đi, hắn cũng để cho Vân Tri Thu an bài Bì Quân Tử hủy đi tất cả địa đạo.

Vân Tri Thu vốn muốn Miêu Nghị mang theo phần lớn gia sản đi. Miêu Nghị từ chối, để cho nàng mang đi. Không cần mang theo quá nhiều gia sản đi Tả Đốc Vệ. Bọ ngựa cũng chỉ mang đi mười lăm con. Thời gian cần đổi để sử dụng, sẽ phái người tìm nàng lấy. Thật ra, than đen hắn lại mang đi.

Vào giờ phút này, thống lĩnh khu vực bốn thành cũng chạy tới Thủ Thành Cung tiễn đưa. Từ Đường Nhiên không cho phép tiễn đưa, muốn dẫn gia quyến cùng đi. Không có gánh nặng trong lòng, lúc này hắn ngược lại thành người thoải mái nhất.

Thấy Từ Đường Nhiên hào hiệp như vậy, tâm tình Mộ Dung Tinh Hoa chợt không hiểu. Miêu Nghị nhìn thấy Phi Hồng dẫn theo hai nha hoàn từ bên trong tẩm cung đi ra. Sau khi theo mọi người hành lễ, nàng lại chủ động tiến lên một bước nói:

- Đại thống lĩnh, có thể tránh sang một bên nói chuyện được không?

Mọi người vô cùng kinh ngạc. Lẽ nào nữ nhân này thay đổi chủ ý, cũng muốn cùng đi? Miêu Nghị cũng có chút kinh ngạc, gật đầu mỉm cười, đưa tay chỉ về phía hoa viên bên kia. Hai người cùng đi qua đó.

Dương Khánh quan sát hai người rời đi một chút, cũng phất tay ra hiệu cho Phục Thanh và Ưng Vô Địch biết một chút. Ba người đi tới một bên truyền âm nói chuyện với nhau.

- Đại tổng quản có việc gì?

Phục Thanh truyền âm hỏi.

Người của tiểu thế giới bên kia ntới, đều trước sau như một âm thầm lấy xưng hô ở tiểu thế giới bên kia để gọi Dương Khánh. Mặc dù biết Dương Khánh trên thực tế đã bị Miêu Nghị lấy mất quyền lực, chỉ có điều thể diện mọi người đều cho, xưng hô không thay đổi.

Dương Khánh truyền âm đáp lại:

- Có chuyện muốn nhắc nhở hai vị một chút, cũng muốn hai vị quay đầu lại, chuyển cáo cho Đại gia và Tứ gia.

Phục Thanh:

- Cứ nói đừng ngại.

Dương Khánh:

- Lần này chuyện giữa đại nhân và mấy phu nhân huyên náo, Phi Hồng không quá vui vẻ. Trên đường lui tới tiểu thế giới, đại nhân đã thu hồi lại từ trên tay phu nhân. Sau đó chuyện qua lại với bên kia đều do đại nhân một tay chịu trách nhiệm.

Phục Thanh và Ưng Vô Địch theo bản năng nhìn nhau. Trong lòng bọn họ đều đang nghi ngờ. Đây là đề phòng chúng ta hạ thủ đối với mấy phu nhân ao?

Dương Khánh:

- Ta biết các ngươi suy nghĩ gì. Chỉ có điều chuyện không phải là giống như các ngươi muốn đâu. Đại nhân có câu bảo chuyển lại cho bốn vị. Đại nhân nói, tình cảm của bốn vị ca ca và Tinh Túc Hải bên kia, hắn có thể hiểu được. Nhưng người của Tinh Túc Hải bên kia thật sự không thích hợp để trở lại. Nòng cốt quan trọng trên cơ bản đều mang đến. Người khác nên cắt đứt thì cắt đứt. Nếu thật sự cần sẽ liên lạc lại đại nhân. Có một việc đại nhân phải nhắc nhở bốn vị. Đại nhân tốn hết tâm tư thu được vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai cho bốn vị, tất nhiên là bởi vì từng tin bốn vị. Nhưng đối với thủ hạ của bốn vị, đại nhân lại không nắm chắc. Đại nhân ở Thiên Nhai nhiều năm như vậy, còn là từ phía dưới đứng lên. Có rất nhiều chuyện đại nhân nhìn rõ. Bốn vị lên tới đây, thống lĩnh khu vực bốn thành chỉ có bốn vị trí. Phía dưới cũng không ít huynh đệ. Ai lên ai không lên là cả một vấn đề. Cho ai cũng không tốt, dễ khiến gây ra phân tranh. Nhưng các huynh đệ phía dưới lại đều biết nội tình của bốn vị. Một khi có người trong lòng không phục, mọi người có khả năng đều sẽ hết chơi. Đây cũng là nguyên nhân đại nhân không muốn lại có người của Tinh Túc Hải tới. Đại nhân muốn ta chuyển cáo, muốn bốn vị ca ca cẩn thận một chút.

Đây đúng là một vấn đề rất nghiêm trọng. Hai người cau mày gật đầu, chìm vào suy nghĩ.

Dương Khánh ném cho bọn họ một vấn đề lớn như vậy!

Miêu Nghị chỉ bảo hắn chuyển cáo đám người Phục Thanh về vấn đề đường đi đã bị thu hồi và người của Tinh Túc Hải không nên trở lại. Những lời này hắn không tiện nói thẳng.

Nhưng Dương Khánh lại bỏ thêm chút dự đoán, cắm xuống một cái đinh...

Bên trong vườn hoa, đi sâu vào bên trong, Miêu Nghị cười nói:

- Có chuyện gì nói đi.

Mộ Dung Tinh Hoa nói xin lỗi:

- Thật ra lần này ta cũng muốn đi theo đại thống lĩnh cùng tới Tả Đốc Vệ. Nhưng dù sao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net