Chương 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về phần Young Seo , càng tiếp xúc bà càng quý mến con người cô, một cô gái vừa có học thức, vừa hiểu biết lại rất hiếu thảo, tình cảm. Cộng thêm nỗi áy náy trong lòng do những việc trong quá khứ, khiến Bà Kim chỉ muốn đem hết những gì tốt đẹp nhất trên thế giới này để bù đắp cho Young Seo

Bà Kim đi vào đặt bình hoa lên chiếc tủ đầu giường của Young Seo , bà nhẹ nhàng chỉnh bình hoa sao cho vừa tầm mắt của cô nhất, xong xuôi bà quay sang con trai.

"Con ra ăn chút gì đi, ăn uống không đúng bữa là hại sức khỏe lắm đấy" Vừa nói Bà Kim vừa đi lại phía bàn bắt đầu bày biện đồ ăn.

"Anh mau ra ăn đi" Thấy Taehyung vẫn nắm tay mình Young Seo đẩy anh ra, hướng mắt về phía bàn.

"Lát ăn xong, sẽ giúp em lau người, thay quần áo" Taehyung nói nhỏ vào tai Young Seo , một lời nói đơn giản không hiểu sao lại khiến mặt Young Seo đỏ bừng, Taehyung thấy vậy liền véo nhẹ vào má cô một cái rồi mới đứng dậy.

Mặc dù không có cảm giác thèm ăn nhưng Taehyung cũng miễn cưỡng đi ra ăn một chút cho hai người phụ nữ của mình vui lòng. Cứ nghĩ tới cuộc sống sau này của mình dưới sự giám sát của hai người phụ nữ này Taehyung lại mỉm cười, là sự giám sát mà anh tự nguyện, anh mong muốn.

Chờ cho Taehyung ăn xong, Bà Kim liền về biệt thự. Hai cô y tá còn khá trẻ mang quần áo vào chuẩn bị lau rửa và thay cho Young Seo . Thấy vậy, Taehyung liền nói với y tá từ nay trừ việc thay bằng vết thương ra thì những việc như thế này anh sẽ tự mình chăm sóc cho Young Seo. Hai cô y tá thấy vậy vừa ngưỡng mộ lại vừa ngượng ngùng bèn gật đầu lia lịa rồi đi ra.

"Ôi đúng là chồng nhà người ta không bao giờ làm mình thất vọng!" Cô y tá có mái tóc ngang vai thốt lên.

"Cậu có nhìn thấy không? Người gì vừa đẹp trai, vừa có tiền lại có thể chịu làm những việc này để chăm sóc vợ, mình cứ tưởng đàn ông như vậy đã tuyệt chủng từ thế kỷ trước rồi, ai ngờ bây giờ lại được gặp ở đây. Ước gì..." Cô y tá còn lại mơ màng.

"Cậu thôi đi, nhìn cô vợ xem, bị thương băng bó khắp người mà vẫn xinh đẹp như vậy. Mây tầng nào gặp mấy tầng đó thôi" Cô y tá mái tóc ngang vai huých vào người bạn. Hai người cùng cười khẽ rồi khuất sau hành lang.

"Anh cười gì đấy?" Thấy Taehyung tủm tỉm cười, Young Seo mặt còn đang đỏ bừng vì xấu hổ với hai cô y tá, hỏi anh.

"Thế mặt em sao lại đỏ như vậy?" Taehyung không trả lời câu hỏi của Young Seo mà anh hỏi lại cô.

"À... thì, em... không thích người khác nhìn ngắm chồng em. Được chưa?" Young Seo đánh trống lảng, điều khiến cô đỏ mặt là anh nói công khai trước mặt người lạ rằng anh sẽ tắm rửa thay quần áo cho cô. Nghĩ tới việc đó mặt Young Seo càng đỏ lên, hai má hây hây khiến Taehyung càng muốn trêu chọc cô.

"Vậy thôi à? Em không muốn người khác khen chồng em à?" Taehyung càng cười rạng rỡ hơn, tay vô thức đưa lên véo nhẹ vào má Young Seo . Cái má này làm sao mà khiến anh véo mãi thành nghiện rồi.

"Không! Nhìn cũng không! Khen cũng không! Cái gì cũng không hết!" Young Seo lắc đầu nguầy nguậy, hình như việc bị ốm khiến cô càng trở nên trẻ con hơn. Nhìn đầu cô lắc qua lắc lại, sợ cô mệt Taehyung bèn thỏa hiệp.

"Được rồi, không thích thì không thích, anh chỉ để mình em nhìn, mình em khen thôi. Nhé!" Taehyung thì thào "Giờ thì đi tắm nào"

Taehyung nhẹ nhàng bế bổng Young Seo lên, đặt cô vào phòng tắm dùng khăn ấm từng chút từng chút cẩn thận lau người cho Young Seo .

Đây là lần đầu tiên anh chăm sóc người khác tỉ mỉ như vậy. Nhìn anh tập trung tỉ mỉ, bàn tay nhẹ nhàng lau từng tấc da thịt không bị thương của cô, cẩn thận để nước không vào vết thương. Trong lòng Young Seo tràn ngập sự ấm áp. Trước đây cô luôn luôn giữ khoảng cách với những người khác giới, một phần vì bài xích chuyện quá khứ, nhưng phần nhiều là vì sợ, sợ phải phụ thuộc vào ai đó, sợ rằng sẽ chìm đắm, sợ cảm giác có được rồi lại mất đi...

Cô như con chim nhỏ sợ cành cong vậy. Anh tới bên cuộc đời cô, thời gian không lâu nhưng lại như dòng nước ấm áp nhẹ nhàng dịu dàng len lỏi vào từng ngóc nghách cuộc sống của cô, vuốt ve nỗi đau của cô, khỏa lấp khoảng trống trong tâm hồn cô đơn lạnh giá của cô khiến núi băng trong trái tim cô từng chút một sụp đổ lúc nào không hay.

Taehyung đặt Young Seo lại lên giường, thời gian chưa lâu nhưng cơ thể cô phục hồi rất tốt, bác sĩ John nói tất cả đều là nhờ nền tảng thể lực của cô dẻo dai nên mới được như vậy.

"Anh muốn bàn với em một việc" Đặt Young Seo yên ổn trên giường Taehyung lên tiếng.

"Việc gì anh?" Young Seo ngước mắt nhìn anh, cô linh cảm đây là một việc nghiêm túc và quan trọng.

"Em có muốn anh đón dì Han và con về nước không? Có dì và Areum ở bên em lúc này có lẽ sẽ tốt cho tinh thần của em hơn. Em sẽ không phải lo lắng cho con nữa" Taehyung vào thẳng vấn đề

Tuy Young Seo chưa biết anh là bố ruột của con mình nhưng từ trước đó khi cô nói với Taehyung về quá khứ của mình anh đã rất điềm nhiên đón nhận. Không hề bài xích hay nhìn cô với con mắt khác vì thế khi nghe anh nói những điều này Young Seo không hề ngạc nhiên, cô chỉ thấy xúc động vì anh đã nghĩ tới cảm nhận của cô.

"Nhưng, ba mẹ em vẫn chưa biết về sự tồn tại của Areum, em sợ họ phát hiện ra sẽ làm khó cho con bé" Young Seo không phải chưa từng có mong muốn đưa Areum về lại quê hương, nhưng sự tồn tại của Areum sáu năm qua vẫn là một bí mật. Nếu ông Lee biết được, không biết mọi chuyện sẽ thành thế nào.

Chae Won , Im Hana và nhóm bạn tới Akaza khi trời đã sập tối. Cả nhóm đặt một biệt thự ngay cạnh biệt thự của Young Hee , bể bơi đã được chuẩn bị sẵn sàng cho một buổi Pool party riêng tư, những người phục vụ ở những khu nghỉ dưỡng cao cấp đã quen với những bữa tiệc riêng tư như thế này. Nên khi nhận được lịch đặt và yêu cầu họ không có gì ngạc nhiên cả. Thú chơi của những kẻ có tiền luôn là những thứ mà những người ở tầng lớp như bọn họ cảm thấy khó hiểu.

Bể bơi được bày biện hải sản, rượu hảo hạng, mấy bình hút shisha. Phòng khách thông với bể bơi nước nóng trang trí ánh đèn tối mờ, rượu mạnh đặt trên kệ quầy bar trong bếp trong ngăn bàn trà không có trà mà là các loại bao cao su đủ kích cỡ khác nhau, cùng một số công cụ hỗ trợ khác.

Im Hana nhận chìa khóa biệt thự, đi kiểm tra một vòng mọi thứ rồi gật đầu đồng ý với nhóm người phục vụ, cô ta rút ví đưa cho nhóm trưởng một xấp tiền tip sau đó phất tay. Nhóm phục vụ nhanh chóng rời đi, họ đã quen với những chuyện này, việc của họ ở đây coi như đã xong, ngày mai khi nhóm người này rời đi họ mới quay trở lại dọn dẹp mọi thứ. Công việc của họ vẫn là như vậy, những người kín tiếng, tuân thủ nguyên tắc ba không không nghe, không nhìn, không nói.

Bà Lee đang ngồi đọc sách trước hiện thấy tiếng chuông ngoài cổng vang lên, bà ngước mắt nhìn ra, thấy hai vệ sĩ hé cổng nói chuyện với Im Hana và Chae Won , bọn họ bị hai vệ sĩ chặn lại trước cổng, bà ra hiệu cho hai vệ sĩ để cho hai người đi vào.

"Cháu chào bác ạ" Chae Won và Im Hana đồng thanh, hai tay nắm vào nhau hơi cúi người đúng chuẩn con nhà gia giáo chào Bà Lee .

Thấy hai cô bé xinh xẻo dễ thương, lễ phép trong lòng Bà Lee không khỏi nghi ngờ mấy tấm ảnh kia có khi nào lại đúng như lời thanh minh của Young Hee , là do có kẻ động tay động chân hãm hại mà cắt ghép.

"Hai đứa vào đi, Young Hee chắc cũng xong rồi" Chưa để cho Bà Lee nói hết lời Young Hee đã chạy ra tíu tít với hai cô bạn.

"Mẹ! mẹ cho con qua chơi với các bạn, mười giờ con sẽ quay về được không mẹ?" Young Hee nũng nịu nhìn Bà Lee .

"Thưa bác, chúng cháu thuê biệt thự ngay bên cạnh, chúng cháu xin phép bác cho Young Hee sang đó chơi với bọn cháu một lúc ạ" Chae Won lễ phép xin phép Bà Lee .Trong nhóm bốn người chơi với nhau, Chae Won là người dẻo mồm, giỏi ăn nói để được lòng phụ huynh nhất.

"Thôi được rồi, các con chơi với nhau đi, ở bên này có mẹ sợ các con không thoải mái. Nhưng đúng mười giờ Young Hee phải trở về, nhớ nhé" Cuối cùng Bà Lee cũng phải nhượng bộ.

"Cảm ơn mẹ! Yêu mẹ nhất!" Young Hee nhảy cẫng lên hôn chặt vào má Bà Lee .

"Thôi đi chơi vui đi! Nhớ về đúng giờ" Bà Lee đẩy người Young Hee , nhìn theo bóng cô ta khuất sau cánh cổng biệt thự kín bưng bên cạnh một cánh trừu mến. Vẫn là cô con gái nhí nhảnh dễ thương của bà.

Cánh cổng biệt thự nặng nề vừa khép lại Young Hee , Chae Won và Im Hana đổi ngay sang một bộ mặt khác, cả ba cười ngặt nghẹo kéo tay nhau vào một phòng bắt đầu thay đồ.

"Người tới đủ chưa? Choi Nari đâu?" Young Hee nhìn ngó trước sau hỏi hai người còn lại.

"Cậu ta đang trên đường tới, cùng hàng của cậu" Im Hana biết người Young Hee quan tâm không chỉ có Choi Nari nên cô ta chủ động trả lời luôn.

"Sao hai người đó lại tới cùng nhau?" Young Hee có vẻ không vui.

"Cả bọn đi cùng nhau, tới nửa đường xe bị hỏng, Choi Nari ở lại cùng hàng của cậu vì cậu ta đã chết mê chết mệt tên trợ lý cơ bắp đi cùng hàng của cậu ,yên tâm chưa?" Chae Won vội giải thích.

"Nhắc tào tháo tào tháo tới liền!" Im Hana hất mặt ra, cả ba nhìn ra cửa sổ khép hờ một chiếc xe màu đen đang tiến vào từ cổng chính. Không xa lạ gì đó chính là xe của Hyun Ki .

Vừa nhìn thấy Hyun Ki xuống xe, trong người Young Hee đã rộn rào cả lên.

Cô ta luôn là người có nhu cầu cao, đặc biệt khi thần kinh căng thẳng nhu cầu của cô ta càng lớn, việc làm tình với cô ta giống như một liều thuốc an thần vậy. Càng ngày cô ta càng phụ thuộc vào nó để cân bằng cuộc sống.

Cả ba bước ra khỏi phòng thay đồ, không còn là bộ dáng ba cô gái con nhà lành nữa mà ba người khoác lên mình ba bộ bikini thiếu vải hết cỡ, chiếc khăn voan mỏng choàng ra bên ngoài không giúp họ trông kín đáo hơn mà ngược lại khiến cảnh xuân càng thêm phơi bày hấp dẫn.

Đám người bên ngoài đã bắt đầu nhập tiệc, khói thuốc mờ ảo bốc lên, nhạc dập dìu nhè nhẹ, rượu đã bắt đầu rót tràn ly, một số bắt đầu cắn thuốc hoặc chuyền nhau hút cần.

Hyun Ki vừa liếc thấy Young Hee. Hắn nhón hai viên thuốc trên chiếc đĩa pha lê nhỏ để giữa bàn bỏ vào miệng tiến về phía Young Hee , vừa bước tới hắn đã tóm ngang người cô ta kề miệng vào miệng Young Hee , bón cho cô ta một viên thuốc.

Thực tế với sức khỏe và khả năng giường chiếu của cả hai thì không cần tới thuốc kích thích, nhưng lần nào bọn họ cũng dùng bởi muốn đạt tới trạng thái cực hạn nhất. Young Hee vội vã quấn lấy người Hyun Ki hai tay bắt đầu cởi chiếc áo phông trên người anh ta.

Hyun Ki dễ dàng để cô ta quắp ngang hông mình cọ sát vào phần nhạy cảm đã bắt đầu cương cứng của hắn mà di chuyển lên phòng ngủ ở lầu hai.

Young Hee vừa liếm vành tai Hyun Ki vừa hổn hển.

"Hôm nay em phải về sớm, nhanh lên em sắp không chịu được nữa rồi"

Giọng Young Hee như con mèo khàn khàn, chiếc lưỡi nhỏ không ngừng liếm láp vành tai của Hyun Ki , một tay cô ta ôm cổ, một tay cô ta xoa nắn khắp bộ ngực rắn chắc của Hyun Ki , phần dưới quặp chặt vào hông Hyun Ki đang không ngừng cọ sát theo từng bước di chuyển của anh ta, khiến anh ta cũng không chịu nổi.

Bước thật nhanh vào căn phòng đã được chuẩn bị sẵn đóng sầm cửa lại. Young Hee để nước xối vào cơ thể vốn định tắm thật nhanh nhưng nước xối vào khiến những nơi mẫn cảm còn chưa thỏa thuế của cô ta lại run rẩy Young Hee vừa tắm vừa tự vuốt ve cơ thể mình.

Cửa nhà tắm bật mở Hyun Ki nửa cười nửa không bước vào, trong làn nước mờ ảo, không nói không rằng anh ta bước tới, bế xốc Young Hee lên đặt cô ta ngồi trên bàn đá lạnh ngắt sau đó thẳng thắn xông vào, lưng Young Hee chạm vào đá lạnh buốt nhưng cả cơ thể lại một lần nữa nóng rực lên rên rỉ theo từng nhịp độ của Hyun Ki .

Nước ấm vẫn xối xả vào hai bóng người đang quấn lấy nhau điện cuồn trong làn nước. Young Hee hét lên đầy thỏa mãn, Hyun Ki càng điên cuồng xông tới. Càng ngày hắn càng mê đắm thân hình của Young Hee , cả tiếng thét dâm đãng không hề kiềm nén của cô ta cũng khiến hắn cảm thấy bản lĩnh đàn ông của mình được công nhận. Khác hẳn cảm xúc với vợ hắn nhạt nhẽo nhàm chán. Chính vì thế mà khi Young Hee nhắn địa chỉ, hắn đã không màng mà nói dối vợ hắn để chạy tới đây ngay lập tức.

Sau khi thỏa mãn, Young Hee bắt đầu từ từ tắm rửa chuẩn bị đi về. Chợt nhớ ra điều gì đó, Young Hee nói với Hyun Ki .

"Việc của Sang Hoon anh kiểm tra kỹ chưa? Có lẽ thời gian tới chúng ta sẽ không được gặp nhau nhiều Kim gia đang cho người điều tra"

Young Hee mặc dù lưu luyến mê cơ thể Hyun Ki nhưng cô ta cũng có những toan tính riêng. Muốn đường đường chính chính để cướp Jeon Jungkook thì trước hết phải từng bước cô ta phải cai được Hyun Ki .

Đêm đã khuya, Taehyung ngồi trước màn hình laptop, thỉnh thoảng anh lại liếc mắt về phía cô gái đang say ngủ trên giường bệnh. Từ lúc Young Seo được ra phòng hồi phục, Taehyung cũng ở lại bệnh viện, bên cạnh giường của cô đã được chuẩn bị thêm một chiếc giường cho anh. Quần áo đồ dùng cá nhân của anh cũng đã chuẩn bị đầy đủ, nếu không có việc gấp cần giải quyết trực tiếp thì Taehyung sẽ không rời bệnh viện.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net