ptbh đầu-Q2 C52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tạp như ẩn như hiện ở giữa cơn lốc xoáy đang gào thét.

Kết giới dung hợp phòng ngự cường đại tới mức ngay cả " Đại Khí Bạo Thuật" cũng không thể phá hủy nổi!

Cũng giống như khi đối mặt với Phù Lôi Nhã, kết giới phòng ngự của đối phương hơi chiếm chút ưu thế.

Đôi mắt Trùng Dương chợt lóe lên mãnh liệt, hắn đã không còn là một Lục cấp ma pháp sư chỉ biết mỗi dùng cường công để áp chế. Tăng lên đến Lục cấp, thì ma lực cấp bậc cũng nhảy vọt , nghĩa là có thể thi triển rất nhanh, tiêu hao rất ít ma lực những ma pháp mà khi trước phải tiêu hao rất nhiều ma lực.

Hắn vung pháp trượng, vừa chạy để né tránh sự ngắm đánh của ma pháp đối phương với tốc độ cao, vừa niệm chú tụng trú văn rất nhanh.

Nhưng An Kỳ Lỵ Nhã cũng là những cao thủ ma pháp vận động chiến. Mặc dù Trùng Dương gần như là dùng hết toàn lực nhưng các nàng chỉ trong vài giây ngắn ngủn để nhắm trúng hắn, nhất tề niệm chú văn cường đại.

Ngũ cấp Địa hệ ma pháp "Lê Thạch Phong Bế!"

Ngũ cấp Phong hệ ma pháp " Độc Vụ Chi Phong!"

Dung hợp, biến dị...

" Thạch Hóa Xuy Tức!"

Theo một tiếng nổ chói tai, một màn khói ma pháp màu xám hung mãnh như thủy chiều bỗng xuất hiện, lao thẳng về hướng gã Hỏa hệ ma pháp sư đang chạy kia.

Trùng Dương biết rất rõ sự khủng bố của ma pháp dung hợp biến dị này! Hắn không dám giữ lại chút nào, vận toàn lực hai chân, chạy như điên để né tránh độc vụ.

Nhưng độc vụ ma pháp vẫn nhanh hơn hắn , hơi nhiễm một chút vào vạt pháp bào của hắn. Ngay lập tức, thạch hóa xâm thực màu xám không ngừng tràn lên phía trên pháp bào của hắn.

Trùng Dương biến sắc nhưng đôi chân vẫn không ngừng lại, tiếp tục cố gắng niệm tụng xong đoạn chú văn cuối cùng.

Ngũ cấp ma pháp bậc cao "Viêm Tinh Triệu Hoán: Xích Viêm Hồng Lang!"

Ma lực "Bì Hỏa" hắc ám trong mơ hồ chợt tập trung lại, phun ra qua nguyên tố thông đạo, chạy dọc theo cánh tay, pháp trượng, điên cuồng lao ra giữa trời đất...

- Ngao ô....

Một tiếng gầm dữ dội đột ngột vang vọng khắp phòng! Thân hình màu đen thâm trầm khổng lồ lại xuất hiện, sóng âm gào rống như thể thực chất, chấn động không khí, mạnh mẽ cắt đứt sự lan tràn của thạch hóa độc vụ.

- Ngươi đã đến rồi...

Trùng Dương rốt cục thở hổn hển, đôi mắt lóe nên vui sướng, nhìn đồng bọn cường đại vừa đến vì hưởng ứng lời triệu tập của mình.

Ô ...

Hồng lang to lớn như một con gấu hơi nghiêng đầu, trên khuôn mặt dữ tợn mơ hồ có một tia ôn hòa. Nhưng ngay lập tức, ngọn lửa màu đen trên bộ lông nó liền hừng hực thiêu đốt, lại càng thêm kịch liệt như thể được đổ thêm dầu, đôi mắt dữ tợn màu máu nhìn thẳng về phía trước, phát ra sát ý cực kỳ cuồng bạo!

Viêm Lang toàn thân đen kịt, há chiếc miệng lớn về phía độc vụ nồng đậm, ngưng tụ ma lực, chợt bắn ra...

" Hồng Lang Viêm Đạn!"

Ầm!!!

Độc vụ nồng đậm lập tức bị quả cầu lửa xuyên thủng nổ tung ra, cuốn đi, bị khí thế cường đại đó đánh tan.

Viêm đạn điên cuồng lao tới, sau khi xuyên thủng khói độc vẫn kéo theo một chiếc đuôi lửa rất dài, bắn thẳng về An Kỳ Lỵ Nhã như thể một viên đạn pháo!

- Cái gì!?

Hai thiếu nữ song sinh khiếp sợ, bởi vì viêm đạn xuyên qua độc vụ cực kỳ dột ngột, các nàng còn chưa kịp có bất cứ một động tác né tránh nào, chỉ có thể bổ sung ma lực, dùng ma pháp phòng hộ cứng rắn chống chống cự lại quả cầu có uy lực khủng bố này.

Ầm...

Viêm đạn đánh trúng kết giới "Phong Bạo Vây Thành", nổ tung thành một ngọn lửa màu đen vô cùng điên cuồng.

- Sao có thể như vậy!

Trong tiếng nổ truyền ra tiếng kêu kinh hãi của một thiếu nữ.

- Ma lực bị ngọn lửa ăn mòn - sao lại có thể như vậy được!?

Ầm! Ầm!...

Nhận thấy ngọn lửa màu đen cực kỳ nguy hiểm, An Kỳ Lỵ Nhã không thể không từ bỏ việc tiếp tục duy trì kết giới, một trái một phải quay cuồng bay vọt ra bên ngoài để né tránh, mau chóng rời xa ngọn lửa nóng bỏng màu đen kia.

- Tách ra rồi sao? Là cơ hội đó ! Đi...Sói!

Trùng Dương mừng rỡ, vung pháp trượng mau chóng cắt đứt mảnh pháp bào đã bị thạch hóa, liền lao vọt tới bên phải - không cần biết đó là An Kỳ hay Lỵ Nhã. Đồng thời, Hắc Viêm Hồng Lang cũng không nghe lời hắn nói, ngúc ngoắc cái đầu, tứ chi tăng tốc, lao vọt về phía thiếu nữ bên trái.

Một đối hai biến thành hai bên một chọi một!

Các ngươi xong rồi! Liên hợp thi triển ma pháp mà đã bị tách khỏi nhau thì chẳng còn là gì cả.

Đôi mắt Trùng Dương ánh lên lạnh lẽo, một kích "Khí Bạo Thuật" bắn thẳng về phía thiếu nữ vừa mới chỉnh trang lại tư thế...

...

Sau cuộc chiến.

- Quả là một màn giao đấu rất ngoạn mục a...

Á Lạp Tư Đặc ôn hòa mỉm cười, nhưng ánh mắt vẫn ẩn chứa một chút gượng gạo.

Hai thiếu nữ song sinh bị bỏng nhẹ, vẻ mặt cực kỳ uể oải ngồi bệt xuống đất.

Còn Trùng Dương khoái trá vẫy tay từ biệt Hắc Viêm Hồng Lang.

- Lần này cũng rất cảm tạ ngươi hẹn gặp lại lần sau.

Trùng Dương vẫy tay với Hồng Lang, còn Hồng Lang cũng hừm nhẹ một tiếng với hắn, dần dần tiêu tan trong không khí.

Đó không phải là nguyên tố linh tinh bình thường...Á Lạp Tư Đặc liếc mắt một cái lập tức nhận ra Hắc Viêm Cự Lang, liền ý thức được ma pháp triệu tập của thanh niên này quả thật không hề đơn giản.

Rõ ràng chỉ là Ngũ cấp ma pháp, lại có thể triệu tập ra nguyên tố tinh linh đạt tới cấp bậc Ma tinh cao đẳng, hơn nữa bản thân tinh linh này cũng có đặc tính nổi bật.

Sức mạnh kinh khủng, trí năng cao siêu , khí thế áp bức mãnh liệt đáng sợ, còn có cả tính công kích và xâm lược cùng cực! Thậm chí ngay cả ma pháp bản thân tự phát ra cũng có hiệu quả đặc biệt, có thể ăn mòn ma pháp kết giới biến dị!

Hắn làm thế nào để triệu tập ra nguyên tố tinh linh như vậy?

Á Lạp Tư Đặc cũng không nén nổi tò mò, bởi vì ông nhìn rất rõ từ đầu tới cuối, tất cả pháp ấn và niệm tụng chú văn triệu tập của Trùng Dương đều không có điều gì đặc biệt, chỉ khi phát ra ma lực thì dường như hơi cổ quái.

Bí pháp triệu tập cao siêu không muốn người khác biết...

Á Lạp Tư Đặc khẽ cười. Xem ra vị ma pháp tông sư lấp sau lưng chàng thanh niên này thực sự là khác thường.

Khó trách,tâm cao khí ngạo như Lý Tra Đức trưởng lão, sau khi nhìn thấy quyền trục ma pháp của thanh niên này, cũng quyết định phải hao tốn thời gian để mượn sức hắn.

Lão Gìa Khắc Lan Lôi Đức...ngươi có một học sinh lợi hại dó...dù rằng không phải ngươi tự dãy dỗ.

Á Lạp Tư Đặc không thể không thừa nhận, mình có chút coi nhẹ Trùng Dương, bất kể là từ bối cảnh hay giá trị đều chỉ xét thực lực hay bản thân hắn. May mà vẫn nhận ra sớm một chút, coi như không tồi.

Cho dù không cần nể mặt Khắc Lan Lôi Đức, chiếu cố một cậu bé trẻ tuổi đầy hứa hẹn như vậy cũng sẽ có lợi ích rất lớn.

Về phần An Kỳ Lỵ Nhã...

Á Lạp Tư Đặc nhìn về phía hai tỉ muội đang tinh thần uể oải vì gặp thất bại thảm hại ngoài sức tưởng tượng, thầm thở dài trong lòng.

Nếu chỉ tập trung vào vấn đề phối hợp liên thể, xem ra vẫn không đủ a.

Phần Tẫn Bát Hoang.

Tác giả : Hà Thư.

Quyển 2 : Thời đại hoa lệ.

Chương 49 : Thiên tứ dược phẩm.

Dịch: 0olayvo0 ( A Lay ).

Nguồn : 2T.

8H - 49

Mặc dù thắng lợi dễ dàng nhưng Trùng Dương cũng không hề coi thường An Kỳ Lỵ Nhã. Trên thực tế, theo sự cảm nhận của hắn, cặp song sinh tỷ muội này ít nhất cũng là những tài năng cùng một cấp bậc với Phù Lôi Nhã khi trước. Trước khi giao chiến, hắn thậm chí đã phải chuẩn bị thật kỹ Nguyên Tố Vũ Trang mà nếu không phải trường hợp bất đắc dĩ, thì hắn sẽ không dám dùng đến.

Nếu như không phải trước đó đã được chứng kiến ma pháp mà An Kỳ Lỵ Nhã đã sử dụng, nếu như không phải Hắc Viêm Hồng Lang xuất sắc ngoài ý muốn, và nếu như không phải trong tình huống cấp bách, An Kỳ Lỵ Nhã bị kinh hãi phải tách ra mà không phối hợp lại với nhau...thì trận giao đấu này cũng sẽ không dễ dàng mà chấm dứt nhất vậy.

Trong điều kiện tiên quyết không dùng quyển trục và dược phẩm, bởi vì có một số yếu tố ngẫu nhiên, một lần giao đấu đơn giản như vậy có thể thắng lợi dễ dàng hơn bình thường, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi.

Còn nếu như hiện tại, mà đánh thêm một trận nữa với An Kỳ Lỵ Nhã, thì Trùng Dương cũng không dám hi vọng xa vời rằng có thể lại một lần nữa giải quyết hai nàng một cách gọn gang, dứt khoát.

...

- Làm tốt lắm, chàng trai trẻ, điều này lại càng khiến cho ta muốn gặp được vị sư phụ của ngươi một lần a...

Á Lạp Tư Đặc nói với Trùng Dương.

- Theo ước định, ta sẽ trao cho cậu một thứ đồ tốt.

- Hội trưởng đại nhân khách sáo rồi...

Trùng Dương lễ phép nói, nhưng cũng không có cự tuyệt. Lễ vật của Ma pháp hiệp hội Hội trưởng, đối với cái loại ma pháp sư nhỏ bé như hắn thì phải nói là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Nếu mà nói những lời cự tuyệt thì không phải là khiêm tốn, mà chính là sự giả dối a.

- Ta vốn có ý định tặng cậu hai, ba bình dược phẩm hữu dụng, nhưng sau khi được chứng kiến Triệu hồi ma pháp của cậu, ta đã thay đổi chủ ý.

Á Lạp Tư Đặc giơ cánh tay phải lên, trong lòng bàn tay bỗng xuất hiện một chiếc nhẫn màu đỏ tím cực kỳ tinh xảo.

Mảnh đá quý trên mặt nhẫn mặc dù tuy không lớn, nhưng lại mơ hồ có ma trận đồ hiện lên trên, còn bên cạnh của mảnh đá quý này lại còn có một vòng những câu chú văn dao động một cách rõ ràng, thoạt nhìn có vẻ thuần bí mà thâm thúy, tản ra một khí tức ma pháp huyền diệu.

- Chiếc nhẫn này được gọi là "Hổ Dực Linh Giới", ta vẫn thường dùng nó khi còn trẻ. Nó là một chiếc Ma khí giới chỉ cực kỳ hiếm thấy, là một loại bảo vật có thể tăng cường uy lực của Triệu hồi ma pháp. Chỉ cần đeo nó khi thi triển ma pháp, thông qua ma trận huyền ảo ẩn chứa trong nó, có thể tăng thêm ít nhất là 10% sức chiến đấu cho nguyên tố tinh linh sắp sửa triệu hồi ra.

Á Lạp Tư Đặc nói.

Tăng thêm ít nhất là 10% sức chiến đấu a! Trùng Dương trong lòng không khỏi biểu lộ ra một thần sắc kinh ngạc.

- Đương nhiên, cũng có cái giá phải trả nhất định, khi sử dụng nó sẽ phải tiêu hao nhiều ma lực hơn. Mặt khác, việc vận dụng nó cũng có một chút khó khăn, nhưng nếu mà một khi đã thành thục rồi thì sẽ có thể tăng lên ít nhất là 10% tác dụng.

Á Lạp Tư Đặc mỉm cười nói.

- Nếu có thể vận dụng khéo léo, thậm chí có thể dựa vào chiếc nhẫn này, tăng thêm hơn 80% sức chiến đấu cho nguyên tố tinh linh của cậu...Sau khi xem kỹ năng Triệu hồi ma pháp của cậu, ta cảm thấy chắc hẳn là cậu sẽ thích nó...

Đâu chỉ có thể là thích thôi sao?

Quả thật là một miếng thịt lớn từ trên trời rơi xuống a...

- Cái này...bảo vật trân quý như vậy, hơn nữa nó lại gắn với hồi ức của ngài, cháu...thực sự có thể...sao...?

Trùng Dương hơi nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm vào Hổ Dực Linh Giới, hỏi một cách khó khăn.

- Bảo vật trao cho ma pháp sư thích hợp với nó thì mới là tốt nhất...

Á Lạp Tư Đặc cười nói.

- Chiếc nhẫn này ở trong tay ta cũng đã lâu, cuối cùng thì cũng đã gặp được hậu bối có biệt tài tinh thông Triệu hồi ma pháp, cũng nên trao tặng rồi.

Trùng Dương trịnh trọng nhận lấy chiếc nhẫn, có chút yêu thích không muốn buông.

Gia tăng 80% sức chiến đấu cho Hắc Viêm Hồng Lang...khi đó, thì cảnh tượng sẽ như thế nào a?

Chỉ sợ sẽ có thể khiến cho một mình nó chiến đấu rất thoải mái với một Lĩnh vực ma pháp sư a.

Trái tim Trùng Dương đập bình bịch, thật vất vả mới có thể bình phục lại tâm tình, thi lễ thật sâu với Á Lạp Tư Đặc đại nhân.

- Cảm tạ lễ vật...và sự chiếu cố của ngài.

Rất rõ ràng, tặng loại bảo vật như thế này là đã thể hiện ra ý tứ chiếu cố của Ma pháp hiệp hội Hội trưởng. Trùng Dương sẽ phải ghi khắc sâu trong lòng.

Cậu bé ngoan, Á Lạp Tư Đặc mỉm cười ôn hòa. So với đức tính khiêm tốn, lễ phép thì lòng biết ơn mới chính là phẩm chất quan trọng nhiều hơn đối với những người trẻ tuổi. Những người thế hệ già sẽ rất sẵng lòng chiếu cố cho một hậu bối mà biết khắc ghi công ơn của họ trong lòng.

Khắc Lan Lôi Đức, ngươi coi trọng cậu bé này như vậy, ta cũng hiểu được ít nhiều a...

...

Từ biệt Hội trưởng đại nhân, trong ánh mắt nhìn chăm chú đầy oán hận và phức tạp của An Kỳ Lỵ Nhã, Trùng Dương rời khỏi căn phòng trên tầng cao nhất của Ma pháp tháp.

Trở về chỗ ở, hắn tiến vào trong thư phòng, ổn định lại tâm tình, lấy ra chiếc Không gian giới chỉ màu đen do Khắc Lan Lôi Đức viện trưởng cấp cho, thận trọng mở không gian ra mà quan sát.

Quá rộng rãi a...

Đây là ấn tượng đầu tiên của hắn đối với không gian của chiếc nhẫn này. Ước lượng một cách đơn giản, Trùng Dương liền cảm thấy không gian bên trong chiếc nhẫn ít nhất phải còn rộng lớn hơn căn phòng của Á Lạp Tư Đặc đại nhân trên tầng cao nhất của Ma pháp tháp kia, thậm chí nó còn có thể chứa đủ vật dụng hậu cần cho một chi nhánh quân đội!

Không gian chứa đựng càng lớn, Không gian giới chỉ thì lại càng quý báu, đây là những kiến thức phổ thông nhất. Nhưng chiếc nhẫn có không gian khủng bố như thế này, thì chỉ sợ toàn bộ đế quốc Lôi Ân cũng không có mấy chiếc.

Kìm nén lòng cảm kích đối với Viện trưởng, Trùng Dương đem hết tất cả những vật dụng trong không gian của chiếc nhẫn ra. Lúc này, hắn mới phát hiện, đó là toàn bộ những vật dụng mà chính bản thân mình không mang đi được khi vội vàng rời khỏi Phổ Thụy Tư Lan, bao gồm cả bàn học, giá sách, tủ quần áo, dụng cụ chế thuốc...toàn bộ tài liệu đều ở trong đó.

Dùng nó để chuyển nhà thì cực kỳ thuận lợi a...Trùng Dương cẩn thận quan sát, cuối cùng, cất đại bộ phận những vật chất có giá trị kỷ niệm đó vào trong không gian, tiếp đó tìm thấy thứ mà Viện trưởng muốn trao cho hắn.

Một chiếc văn kiện, một bộ pháp bào, một cây pháp trượng, và một cái hộp gỗ.

Toàn bộ là vậy.

Đầu tiên, Trùng Dương mở chiếc hộp gỗ được sơn màu xanh ra, chỉ thấy ánh bạc lấp lánh khiến đôi mắt hắn hơi bị lóa.

Là một chiếc lá, một chiếc lá màu bạc...đã từng một lần được thấy trong phòng của Viện trưởng, lá cây của cây thần "Mục Hàn Lạp Đức!"

Chiếc lá bạc cực kỳ tinh xảo. Những tia ma lực vật chất trong trạng thái bí ngân chất lỏng lưu động chạy dọc theo những gân mạch rất nhỏ trên phiến lá, không ngừng tuần hoàn một cách tự động, lóe lên những ánh sáng như là thủy tinh vậy.

Chỉ cần là học viên của Phổ Thụy Tư Lan thì đều biết đến biều tượng của Phổ Thụy Tư Lan - cây thần Mục Hàn Lạp Đức! Bất kể thứ gì trên cây thần, từ phiến lá, quả, vỏ cây...đều là những dược liệu quý báu có ích lợi rất lớn đối với ma pháp sư, có thể dẫn phát tiềm năng của ma pháp sư, khơi thông nguyên tố thông đạo, tăng tốc độ tu luyện ma lực, thậm chí có thể mạnh mẽ tăng cấp độ ma lực...

"Mẫu thân thụ của Ma pháp sư", đây là biệt danh của cây thần Mục Hàn Lạp Đức. Từ danh xưng đã lưu truyền thiên cổ của nó, thì có thể biết được thần thụ đó là tồn tại quý báu đến mức nào.

Nói theo góc độ Dược phẩm học, nguyên liệu chế tạo tam đại Thánh phẩm dược - Thiên tứ, Truyền kỳ, Tứ thần - thì đều cần phải có Mục Hàn Lạp Đức. Nói theo góc độ biểu tượng, nó là huy chương của Phổ Thụy Tư Lan đã ngàn năm tuổi...Cho nên, bất kể là tác dụng thực chất hay là ý nghĩa vinh quang, thì giá trị của cây thần Mục Hàn Lạp Đức đều ở đỉnh cao gần như trên đại lục không gì sánh nổi.

Một phiến lá cây lấy từ báu vật đỉnh cao này sẽ chỉ được trao cho học viên tốt nghiệp ưu tú nhất, quý trọng nhất của Học viện. Có thể được một mảnh lá cây này, học viên đó của Phổ Thụy Tư Lan chắc chắn sẽ có tiền đồ không thể hạn lượng được!

Trùng Dương hơi ngây ngẩn tâm thần, chăm chú nhìn vào chiếc lá bạc trong hộp gỗ rất lâu.

Bên tai, câu nói vĩnh viễn khó quên của Khắc Lan Lôi Đức viện trưởng lại vang lên thêm một lần nữa.

Đây chính là minh chứng của toàn bộ những lời nói đó, cũng là chúc phúc cao quý nhất.

"Viện trưởng..."

Trùng Dương sụt sịt mũi, đôi mắt nhấp nháy, trân trọng nâng chiếc hộp lên.

Sau đó, là pháp bào và pháp trượng.

Sau khi nhìn thấy chiếc lá bạc, theo kinh nghiệm bao nhiêu năm làm học sinh của Phổ Thụy Tư Lan, đầu tiên Trùng dương cũng nghĩ đây cũng giống như những pháp bào và pháp trượng mà từ trước tới giờ vẫn trao cho học viên tốt nghiệp, do Ma khí đại sư chuyên môn chế tạo ra. Bời vì nguyên liệu có hạn, cho nên phẩm chất không cao lắm, chỉ có thể nói là tương đối thực dụng, do học viện tặng cho học viên để làm quà tốt nghiệp.

Nhưng sau khi nhìn kỹ, Trùng Dương mới phát hiện ra là không phải như vậy.

Bộ đồ này khẳng định là làm theo đơn đặt hàng, nhưng lại được sử dụng nguyên liệu chế tạo cao cấp, quý báu hơn rất nhiều lần so với những bộ trang bị tốt nghiệp bình thường khác.

Pháp bào sờ thấy nhẵn nhụi, bóng loáng như da thịt thiếu nữ ( ẹc...+_+ ), may bằng kim tuyến thuần túy. Còn trên bề mặt chỉ Tiên hồng luyện thạch ( hix...khó wá...chẳng bít nó là cái quái gì nữa...thoai cứ dịch bừa vậy...>"< ) thêu rất nhiều những ma trận lớn nhỏ, gồm Phong Lôi Thủy Hỏa Địa ngũ hệ, chỉ thống kê đơn giản qua cũng phải có hơn năm mươi cái ma trận, là một bộ pháp bào Ngũ hệ toàn phong cao đẳng điển hình.

Pháp trượng cũng dường như được dùng một loại Bối mẫu mộc cao đẳng, dùng để làm nguyên liệu thân trượng, chứ không phải dùng loại Tử tô mộc trung đẳng hoặc xương cốt ma thú cùng đẳng cấp. ( Tác Giả : Trùng Dương không hiểu biết nhiều lắm về Ma khí học... )

Còn tâm trượng, Trùng Dương cũng không thể phân biệt ra đây là Huyền Hỏa tinh thạch được lấy từ Uy linh hỏa long dịch, hay là Kim Phi tinh thạch được lấy trong máu của thằn lằn Đại hỏa sơn... ( Hix...choáng với mấy cái tên này...khó hỉu wá...T_T )...nhưng nhất định không phải là loại nguyên liệu của Hỏa hệ trung đẳng pháp trượng.

Hai kiện trang bị đều có tính thực dụng rất cao, không có gì quá đặc biệt nhưng lại thích hợp với tuyệt đại đa số tình huống chiến đấu ma pháp.

Hiển nhiên, đây chắc chắn là do Viện trưởng đại nhân đặc biệt chiếu cố đến hắn.

Cuối cùng, Trùng Dương cầm lấy chiếc văn kiện còn lại để đọc, càng đọc, thì sắc mặt của hắn lại càng trở nên nghiêm trọng.

Trên mặt chiếc văn kiện, có đóng dấu "Tuyệt mật" của Phổ Thụy Tư Lan học viện, còn ngày tháng của văn kiện thì ghi trước đây khoảng hơn một tháng, ghi lại một sự kiện sắp sửa chấn động toàn bộ đại lục.

Lâm Tề tâm sư.

Vị Thần cấp ma pháp sư sớm đã biến mất khỏi tầm mắt của quảng đại quần chúng, mấy tháng trước lại đột nhiên xuất hiện, triệu tập tuyệt đại bộ phận lãnh tụ hùng mạnh của ba quốc gia và các tổ chức có sức ảnh hưởng lớn nhất trên toàn bộ đại lục : Lôi Ân đế quốc, Tu La liên minh, Vương quốc liên hiệp. Ngài tuyên bố công khai rằng sẽ trao tặng miễn phí bảy bình Thiên tứ dược phẩm cho những thanh thiếu niên tài năng nhất và tiềm lực nhất của ba đại quốc sử dụng.

Việc này không thua kém gì ném một Thần cấp ma pháp quyển trục vào giữa ba đại quốc gia!

Làm thế nào để phân phối công bằng bảy bình dược phẩm vô thượng quý báu này, để cho các thiên tài có thiên phú cao nhất của các quốc gia sử dụng, chính là một hồi tranh luận cực kỳ to lớn. Cuối cùng, Lâm Tế tông sư đã dùng quyền uy cao nhất để quyết định, là sử dụng cái phương thức đơn giản nhất để mà lựa chọn...

Quyết đấu!

Phạm vi là đại hội thi đấu ma pháp sư của cả ba quốc gia, tư cách dự thi gần như là không có gì hạn chế, ngoại trừ việc là người đó phải nhỏ hơn hai mươi năm tuổi mà thôi.

Không hạn chế nhân chủng, không hạn chế dân tộc, không hạn chế quốc tịch, và cũng không hề hạn chế lai lịch...

Chỉ cần là "trẻ tuổi Ma pháp sư", là đều có thể có tư cách tham gia thi đấu đại hội vô tiền kháng hậu này!

Thất bình dược phẩm, trong đó, một bình sẽ được lấy ra để tiến hành bán đấu giá, phục vụ nhu cầu tài chính khổng lồ của đại hội. Còn lại sáu bình, được dùng để làm giải thưởng của đại hội, chia cho các vị trí nhất, nhì, ba ở thể loại thi đấu cá nhân và ba người đứng đầu của thể loại thi đấu đồng đội, yêu cầu duy nhất là sau khi quyết đấu xong thì phải sử dụng ngay tại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net